Lão Điện Chủ nói:
- Hoang Thần Tam Xoa Kích vẫn còn trên tay các ngươi?
- Ở chỗ của ta.
Cửu Ngục Vương tỉnh lại chuyện thứ nhất chính là kiểm tra Hoang Thần Tam Xoa Kích, may mắn là không có bị cướp đi, liền ở trong không gian giới chỉ của hắn.
- Kì quái.
U Minh Vương cau mày, Viễn Cổ Cự Kình nuốt đám người Cửu Ngục Vương, hiện tại lại phóng xuất rồi, ngay cả Hoang Thần Tam Xoa Kích đều không có giữ lại? Xuất hiện tại Bá Vương đảo, là vì đoạt di cốt Chân Long, hay là có ý đi giúp Thiên Vương Điện?
Chúng Vương Hầu đều không nghĩ ra, Viễn Cổ Cự Kình đến cùng muốn làm gì? Là địch hay là bạn? Tại sao lại trợ giúp bọn hắn?
- Trước tiên là nói xem đã xảy ra chuyện gì.
Thiên Thu Hầu phát hiện khí tức mỗi Vương Hầu đều có biến hóa.
- Cho các ngươi nhìn đồ tốt, nâng cằm lên, đừng để rơi xuống.
Kim Cương Minh Vương lôi kéo bọn hắn đi vào trong cấm chế.
Các Vương Hầu khác cười lắc đầu, cũng đều đi vào theo.
Tần Mệnh ngẩng đầu nhìn vạn dặm trời quang, nhè nhẹ thở dài một hơi, nhưng lại đi vào phía trước rừng cây.
Cửu Ngục Vương đang muốn cùng Tần Mệnh tâm sự, nhìn lại, hắn vậy mà đi rồi.
- Này... Tần...
- Trong lòng tiểu gia hỏa không dễ chịu, đừng quấy rầy hắn.
Kim Cương Minh Vương chính là đẩy hắn tiến vào cấm chế.
- Có tâm sự?
Nguyệt Tình cùng đi qua.
- Thiếu nợ rồi, trong lòng băn khoăn.
Tần Mệnh bước chậm trong rừng cây, tiện tay hái xuống mảnh lá xanh, chuyển trong tay. Hắn đâu chỉ là băn khoăn, hắn là khó chịu.
- Chàng không nên phụ nàng.
Khả năng đều là nữ tử, trong lòng Nguyệt Tình kỳ thật rất thông cảm cho Đồng Hân. Trên mặt cảm tình, nữ tử khác với nam tử, nữ tử hướng nhận thức đúng, đó chính là cả đời. Một người buosc vào rồi, thì lại cũng chen chúc được người thứ hai. Chuyện Tần Mệnh lần này, tổn thương Đồng Hân quá sâu, đổi thành bất cứ một nữ tử nào, khả năng đều không chịu nổi.
Động tâm, đã có tình, còn đính hôn ước, nhưng lại chợt phát hiện nam tử của mình hoàn toàn là một nam tử lạ lẫm khác.
- Ta là người của Thiên Vương Điện, nàng là người của Tử Viêm Tộc, chính giữa cách nhau một đường vượt không qua.
- Dù con đường có rộng, chỉ cần chàng muốn vượt qua, chắc chắn sẽ có biện pháp.
Tần Mệnh yên lặng mà đi, đắng chát lắc đầu:
- Chuyện này, ta làm sai rồi, ta thực xin lỗi nàng, cũng thực xin lỗi các ngươi.
Tần Mệnh một lòng truy cầu võ đạo, truy cầu phát triển cùng thực lực, càng khát vọng chiến trường mênh mông, hắn không muốn liên lụy đến nhi nữ tình trường, càng không muốn bị thế tục ràng buộc, nữ tử có Nguyệt Tình, Yêu Nhi cùng Đường Ngọc Chân, đã đầy đủ rồi. Nhưng mà... Thế sự vô thường, có một số việc trong lúc vô tình đã liền phát sinh.
Cắt không được, quan tâm còn loạn!
Tần Mệnh kỳ thật biết rõ bản thân nên làm cái gì, nhưng lại không biết làm như thế nào.
Nguyệt Tình đi cùng hắn, đi trong rừng cây ấm nhuận.
- Làm chuyện chàng muốn làm, chúng ta đều ủng hộ chàng.
Tần Mệnh xuyên qua rừng cây, nhìn mặt biển lăn tăn sóng sáng:
- Ta hiện tại đi gặp nàng, thích hợp sao.
- Chuẩn bị sẵn sàng lại đi.
Tần Mệnh nhìn Nguyệt Tình tuyệt mỹ khuôn mặt đẹp đẽ, trong lòng ấm áp, nhẹ nhàng ôm lấy nàng:
- Đa tạ...
Nguyệt Tình vỗ nhẹ hắn:
- Ta không muốn nhìn thấy chàng vì những chuyện này ưu phiền, làm tốt chính chàng, không thẹn với lương tâm!
- Thay ta chuyển cáo các Vương huynh, ta đi chút rồi trở về.
- Bảo trọng, chờ chàng.
Nguyệt Tình nói nhẹ.
Phù Sinh đảo!
Tinh Diệu đấu thú không có nhận đến ảnh hưởng từ sự kiện Thăng Long bảng, nơi này nên làm thì làm đó, những công tử tiểu thư cường tộc cường phái kia vẫn như cũ ở chỗ này chơi náo nhiệt, vì đấu thú hào khí ném thiên kim, vì quyết đấu đặc sắc mà hoan hô. Bọn họ đều là quần thể đặc thù trongd đại phái tông môn, không quan tâm nhiều như vậy, bọn hắn liền xem sự kiện Thăng Long bảng là náo nhiệt.
Ngày hôm nay, Đồng Kỳ cưỡi lấy chiến thuyền của hắn, đi tới Phù Sinh đảo. Quyết sách trong tộc không tới phiên hắn xen vào, tất cả những chuyện lớn nhỏ kia, càng không quan hệ cùng hắn, hắn trong tộc đợi đến áp lực, sau khi xin chỉ thị mẫu thân liền đến nơi này.
Đồng Kỳ đến lúc này, tại trên Phù Sinh đảo khiến cho oanh động không lớn không nhỏ.
Bọn hắn đã rất lâu không thấy được đệ tử Tử Viêm tộc đến Phù Sinh đảo rồi, sự kiện Thăng Long bảng huyên náo quá dữ tợn.
Tinh Diệu lập tức an bài người đi tiếp đãi, Tử Viêm tộc vẫn là Tử Viêm tộc, Đồng Kỳ hắn vẫn là công tử hải tộc, điểm ấy không thay đổi, thái độ Tinh Diệu cũng không thay đổi.
Còn có rất nhiều công tử tiểu thư sốt ruột lấy đi bái phỏng Đồng Kỳ, đương nhiên không phải trấn an quan tâm gì, chính là đi nghe ngóng tin tức linh tinh.
Ví dụ như Tử Viêm tộc gần nhất thế nào a, ví dụ như hôn sự Đồng Hân cùng Kỷ Trác Duyên chuẩn bị thế nào a.
Đồng Kỳ trong lòng chính là đang nén giận, đến một kẻ mắng một kẻ, ai đến cũng không có cự tuyệt. Cũng may đấu thú hắn mang đến biểu hiện không tệ, liên tục thắng mấy trận, hắn cũng buôn bán lời đầy bồn đầy bát.
Trong phòng khách quý tại đấu trường, Đồng Kỳ hưởng thụ lấy mấy vị thị nữ xoa bóp, trầm mặt nhìn lôi đài kịch chiến.
- Đồng Kỳ công tử, đi ra thì hãy buông lỏng, đừng cứ nhăn mặt mãi như thế.
Vinh Vinh Nhạn cao gầy đẫy đà, tư thế hiên ngang, tự thân đến gặp Đồng Kỳ:
- Nếu không, ta tìm cho ngài mấy nữ tử mới lạ, ngay ở chỗ này vui cười a?
- Không có hứng thú.