Tu La Thiên Đế (Bản Dịch)

Chương 1369 - Chương 1369 - Phản Bội (2)

Chương 1369 - Phản bội (2)
Chương 1369 - Phản bội (2)

- Ta đi thôi. Quỷ Vũ Hầu đã sớm muốn xông vào Xích Phượng Luyện vực một lần, gặp gỡ kiến thức hải vực đã từng là cấm khu tử vong. Hắn có cảnh giới Thánh Võ cửu trọng thiên, lại có thể biến hóa thành Linh Yêu khác nhau, sức chiến đấu nhanh nhẹn dũng mãnh cực độ, cùng Thiên Phật Hầu tịnh xưng ‘đứng đầu chúng Hầu’ Thiên Vương Điện.

Thiên Phật Hầu là thiện ác khó phân biệt, không thể Phong Vương, Quỷ Vũ Hầu là thú tính quá nặng, không dễ dàng khống chế được, cũng không thể Phong Vương. Nhưng võ pháp tạo nghệ cùng thực lực của hai người bọn họ, so với rất nhiều Vương đều muốn mạnh hơn.

- Hay là ta đi thôi, năm đó ta cùng tất cả hải tộc đều có quan hệ.

Kim Cương Minh Vương cùng Thương Lan Vương đã từng đều là khách hải tộc mời về.

- Đó là chuyện cũ năm xưa rồi, giao tình năm đó, hiện tại hai bên là kẻ thù, bọn hắn hận ngươi còn không kịp đây này. Vẫn là để ta đi thôi, ta có thể dự cảm đến nguy hiểm.

Linh Võ Vương đều đứng ra, muốn vào Xích Phượng Luyện vực nhìn một cái.

- Các Vương Hầu cũng đừng đi, hải tộc quá hận các ngươi, vẫn là chúng ta thích hợp hơn.

Các hảo hữu Vương Hầu đều rục rịch. Đây chính là Xích Phượng Luyện vực a, hang ổ Tử Viêm Tộc, bình thường đi vào có thể không dễ dàng.

Thấy bọn hắn đều muốn cãi lộn ầm ĩ đi lên, Thiên Đao Vương vũ mị cười cười, khuynh quốc khuynh thành:

- Đều đừng cãi nhau nữa, các ngươi đều không thích hợp, ta thích hợp nhất.

- Vì cái gì?

Mọi người đồng loạt nhìn sang, trước mắt đều bừng sáng rồi, bọn hắn rất ít từ trên mặt Thiên Đao vương nhìn thấy nụ cười, lại còn là cười sáng lạn mê người như thế. Dáng người cao gầy nóng bỏng, tóc dài như thác nước, gợi cảm mê người, mặc dù tuổi không còn nhỏ nữa, nhưng ý vị mười phần, đứng chung cùng một chỗ với hai vị tuyệt lệ như Nguyệt Tình và Yêu Nhi đều tuyệt đối không kém cỏi.

- Cái gì gọi là vì cái gì? Còn không rõ ràng sao?

- Chỗ nào rõ ràng rồi?

- Ta là nữ tử a!

Thiên Thu Hầu kinh ngạc nhướng mày:

- Nha! Kỳ tích a, ngươi vậy mà biết rõ bản thân là nữ tử!

- Cút sang một bên!

Thiên Đao Vương rút đao muốn bổ qua, mà là thật bổ.

Thiên Thu Hầu mạo hiểm tránh đi, trốn đến bên cạnh U Minh Vương.

- Đều đừng cãi cọ, ta cùng Tiểu Mệnh đi qua, hắn ở chính là vườn ngự uyển Đồng Hân, đều là chỗ nữ tử, các ngươi đi vào không thích hợp.

Thiên Đao Vương đưa ra đao chỉ điểm chúng Vương Hầu, mỹ mạo khuynh quốc khuynh thành, phong thái nhanh nhẹn dũng mãnh, để cho rất nhiều Vương Hầu cười khổ không thôi.

- Để cho Đao tỷ đi cùng ta thôi. Vườn ngự uyển Đồng Hân đều là nữ tử, các Vương Hầu khác đi vào chính xác không thích hợp.

- Cái gì gọi là Đao tỷ, ta không thích xưng hô thế này.

Thiên Thu Hầu thổi cái huýt sáo:

- Tần Mệnh, ngươi phải gọi Đao nãi nãi.

- Ngươi ngứa da?

Thiên Đao Vương mang theo đao giết qua.

Thiên Thu Hầu một tiếng gọi mẫu thân, trốn vào Hắc Giao chiến thuyền.

Mọi người cười vang, biết rõ tính cách Thiên Đao Vương bạo, ngươi còn trêu chọc mỗi ngày.

Tô Nghị sau khi thấy đội ngũ Bái Nguyệt tộc rời khỏi, hắn liền làm ra quyết định sau cùng rồi. Hắn tin tưởng dùng thiên phú, năng lực, trí tuệ của hắn, còn có Du Long kinh hồng, gia nhập các hải tộc khác nhất định có thể đạt được trọng dụng. Xem thường hắn không là cả liên minh hải tộc, chỉ là Tử Viêm Tộc mà thôi. Nhưng là hắn không thể cứ như vậy tùy tiện rời khỏi Tử Viêm Tộc, hắn phải sưu tập chút ít tư liệu, có thể làm cho các hải tộc khác tiếp nhận tư liệu của hắn.

Ví dụ như... Tần Mệnh!

Dùng Tần Mệnh càn rỡ ngang ngược tại Thăng Long bảng, Tử Viêm Tộc tuyệt đối không có khả năng dễ dàng tha thứ cho hắn. Nhưng Tần Mệnh hết lần này tới lần khác lại vào ở vườn ngự uyển Đồng Hân, theo quan sát của hắn, chuyện này bị nghiêm khắc giữ bí mật rồi, ngoại trừ người cùng ngày nhìn thấy Tần Mệnh ra, những người khác cũng không biết. Chuyện đáng cân nhắc trong đây liền có hơn, nói không chừng có thể liên lụy ra đại bí mật.

Tô Nghị chuẩn bị điều tra rõ ràng, mang theo bí mật đi tìm Bái Nguyệt tộc nương tựa.

Nhưng, từ chỗ nào tra lên đây?

Tô Nghị suy nghĩ cả đêm, sáng sớm hôm sau lại đứng ở trong rừng cây bên ngoài vườn ngự uyển của Đồng Hân, càng không ngừng nhìn quanh chỗ đó. Đầu tiên phải xác định tại sao Tần Mệnh phải trở lại, lại ở chỗ này bao lâu, lại muốn làm những gì, còn có cao tầng Tử Viêm Tộc vì cái gì lại nguyện ý tiếp kiến Tần Mệnh, tại sao lại cho phép hắn lưu lại.

Thủ vệ trong ngoài vườn ngự uyển đều là tâm phúc của Đồng Hân, muốn từ trong miệng các nàng lời nói khách sáo, gần như không có khả năng.

Trực tiếp đi gặp Tần Mệnh, nói lời khách sáo? Không thực tế.

Nếu không tìm Đồng Phỉ tâm sự?

Đồng Phỉ có địa vị, lại quen thuộc cùng Đồng Hân, hết lần này tới lần khác không có tâm kế.

Lần trước tại Bá Vương đảo, hắn chính là từ trong miệng nha đầu Đồng Phỉ ngây thơ kia moi ra hôn ước của Tần Mệnh cùng Đồng Hân.

- Trước đi tìm Đồng Phỉ thử xem.

Tô Nghị thì thào nói nhỏ, tâm thần nhất định, quay người muốn rời khỏi, nhưng vừa quay người, trong nháy mắt, toàn thân hắn chấn động, chính là cứng ngay tại chỗ.

Tần Mệnh đứng dưới một gốc bên ngoài mười thước, ôm lấy khóe miệng nhìn chằm chằm hắn.

Tần Mệnh? Hắn đến đây lúc nào!

Tô Nghị trong lòng thầm mắng, vừa rồi thất thần rồi, vậy mà không có chú ý có người tới gần.

- Nói thầm cái gì đây?

Trong miệng Tần Mệnh ngậm lấy một cọng cỏ xanh, đôi mắt sáng ngời lóe lên tinh quang.

Bình Luận (0)
Comment