- Thứ cho ta nói thẳng, đội hình liên minh hải tộc các ngươi muốn khủng xa so với Tử Viêm Tộc, còn có Xích Viêm Chu Tước liên thủ, hoàn toàn có thể vây quét bọn hắn tại Thanh Loan di tích cổ, vì cái gì nhất định phải động thủ ở chỗ này?
- Chúng ta sẽ ở Thanh Loan di tích cổ lấy đầu của Tần Mệnh, nhưng trước đó, trước hết chúng ta muốn để cho hắn điên!
Đáy mắt Thường Ngọc Lâm lóe ra hung mang.
- Chúng ta sẽ không để cho Tần Mệnh chết dễ dàng như vậy, lấy nữ tử của hắn, chính là muốn để cho hắn nếm cảm giác thống khổ phát điên. Nguyệt Tình là nữ tử của hắn, cũng là Vương của Thiên Vương Điện, Đồng Hân, là nữ tử của hắn, cũng là nhi nữ tộc trưởng Tử Viêm Tộc, còn là tiện nhân để cho Bái Nguyệt tộc chúng ta quét hết thể diện. Trước khi giết Tần Mệnh, chúng ta muốn cho hai nữ tử này sống không bằng chết.
Kỷ Hoành Dũng khép lại hộp gấm, đẩy đến phía trước, cùng đợi Phong Tiêu Dao quyết định.
Thường Ngọc Lâm bổ sung một câu:
- Cái này chỉ là kế hoạch giữa ba người chúng ta, sẽ không bay lên đến gia tộc cùng liên minh, lúc này qua đi, chúng ta là bằng hữu, liên minh hải tộc cùng liên minh Tinh Diệu đang như thế nào vẫn như thế đó.
Phong Tiêu Dao đã trầm mặc thật lâu, ánh mắt lập loè, chuyển rồi lại chuyển.
- Các ngươi đã tự thân ra mặt, nếu ta quả thật cự tuyệt, quá không cốt khí rồi, nhưng chuyện này thật sự là khó giải quyết, nếu để cho Tử Viêm Tộc cùng Thiên Vương Điện biết, ta chân thực không tốt bàn giao.
Kỷ Hoành Dũng cười sang sảng:
- Phong huynh cứ việc yên tâm, Thánh Võ chúng ta chỉ có tới bắt người, tuyệt đối sẽ không dừng lại quá lâu, cũng sẽ không tổn thương những người khác.
Phong Tiêu Dao nhìn hai cái hộp gấm, ánh mắt vùng vẫy thật lâu:
- Tốt! Ta sẽ tuân thủ ước định, dẫn Thánh Võ các ngươi đến, hi vọng các ngươi cũng tuân thủ ước định!
- Đương nhiên đương nhiên, đến, làm một chén này, sau đó chúng ta tất có thâm tạ.
Kỷ Hoành Dũng cùng Thường Ngọc Lâm đều lộ ra nụ cười tươi.
Phong Tiêu Dao uống một hơi cạn sạch.
- Ta bây giờ đi bố trí, nửa đêm rạng sáng, Thánh Võ các ngươi lên đảo tại vách núi phía Đông. Nhớ kỹ, chỉ có thể là một, cảnh giới không được rất cao, bằng không thì dễ dàng khiến cho những người khác chú ý, đến lúc đó chúng ta không tốt bàn giao.
Kỷ Hoành Dũng cùng Thường Ngọc Lâm đều đưa lên Nguyệt Tủy Đan cùng Kim Đào Ấn, lần nữa nói lời cảm tạ.
Đợi thuyền lâu cập bờ, Phong Tiêu Dao thừa dịp ban đêm rời khỏi.
Sắc mặt Kỷ Hoành Dũng âm trầm xuống:
- Tần Mệnh! Đồng Ngôn! Trò chơi... Bắt đầu rồi...
- Thật sự có thể tin Phong Tiêu Dao sao?
Trong lòng Thường Ngọc Lâm vẫn là có chút băn khoăn.
- Phong Tiêu Dao nhận lễ của chúng ta, phải ngoan ngoãn làm việc, nếu như hai đầu đều đi lấy lòng, đó là tự chịu diệt vong. Phong Tiêu Dao là người thông minh, hắn sẽ không làm loại chuyện ngu xuẩn này. Hiện tại hải tộc cùng Tử Viêm Tộc đứng ở mặt đối lập, liên minh Tinh Diệu rất rõ ràng cần phải giúp ai, cần phải không thân ai.
Nửa đêm rạng sáng!
Cung phụng Thánh Võ của Bái Nguyệt tộc, Lữ Lục An bí mật tới gần vách núi phía Đông hòn đảo, ý niệm như thủy triều, bao phủ vách núi phạm vi gần nghìn trượng, sau khi xác định không có người, thu liễm khí tức, bay lên trời, từ vách núi lẻn vào núi rừng.
Lữ Lục An đi đi ngừng ngừng, cảnh giác lấy núi rừng tối tăm sâu xa.
Hiện tại mặc dù là đêm khuya, nhưng các nơi trên hòn đảo vẫn vô cùng náo nhiệt. Người đến người đi ở bên trong Quảng trường, đám tán tu từ các nơi chạy đến, tiểu thư công tử các tông các tộc, đều tụ cùng một chỗ uống rượu trò chuyện. Trong núi rừng, Thiên Yêu Tham Lang đợi qua đợi lại, kinh hãi lấy mãnh thú chim muông, ngẫu nhiên còn sẽ phát sinh ác chiến, tiếng gào thét, tiếng ầm ầm, thỉnh thoảng động phá rừng rậm an bình.
Lữ Lục An không sợ những Linh Yêu kia, hắn cảnh giác chính là đội ngũ tuần tra của liên minh Tinh Diệu, còn có Huyết Nguyệt đấu thú đóng thủ sâu trong hòn đảo! Một khi bị hai Huyết Nguyệt kia phát hiện, hắn ngay cả cơ hội đánh trả đều không có. Mặc dù Kỷ Hoành Dũng liên tục bảo đảm, đã mua chuộc được Phong Tiêu Dao, nhưng không có nói hai Huyết Nguyệt kia là thái độ gì.
Lữ Lục An tiềm hành hơn nửa canh giờ trong rừng rậm, mới tới gần trang viên tọa lạc bên cạnh suối nước tại núi rừng.
Nơi này chính là trang viên Tử Viêm Tộc mua xuống!
Cho đến giờ phút này, Lữ Lục An mới yên lòng, nửa canh giờ đều không có người phát hiện hắn, nói rõ liên minh Tinh Diệu thật sự ‘Một mắt nhắm một mắt mở’ rồi.
- Thật muốn cùng bắt Tần Mệnh.
Lữ Lục An hừ một tiếng, ý niệm lặng yên lan tràn, đem cả tòa trang viên đều bao quát đến trong ý thức, sau khi liên tục xác định không có uy hiếp, hắn lại không chần chờ, như quỷ mị lẻn vào trang viên, nhanh chóng tiềm hành vào sâu bên trong. Chỉ cần nơi này không có Thánh Võ, hắn liền có thể là Chúa Tể tính mạng mỗi người trong trang viên.
Chỉ chốc lát sau, hắn nhẹ nhõm tránh đi tất cả thị vệ ngoài sáng trong tối, xuất hiện ở trước mấy tòa đình viện sâu trong trang viên.
- Chỗ nào là gian phòng của Nguyệt Tình cùng Đồng Hân?
Lữ Lục An đang chuẩn bị lần lượt dò xét, cửa lớn đình viện phía trước đột nhiên rộng mở, một thiếu niên đi ra.
Tần Mệnh?
Lữ Lục An nhận ra thiếu niên, bức họa đã sớm xem qua vô số lần rồi, Bái Nguyệt tộc từ trên xuống dưới đều nhớ kỹ ánh mắt của hắn.
Tần Mệnh nhìn xung quanh, rời khỏi sân nhỏ.
Lữ Lục An kỳ quái, đã trễ như vậy rồi, hắn muốn đi đâu?