Hắn hô một lời này, trong núi rừng lại liên tiếp nhảy ra mấy chi đội ngũ, cũng quyết định xông vào lỗ đen, bọn hắn nháy mắt lẫn nhau, bắt đầu tới gần phía trước.
Năm bộ khô lâu mà thôi, phân ra mười mấy người cuốn lấy bọn chúng, những người khác liền có thể xông vào trong rồi.
- Tính cả ta!
- Nói không sai, người sống còn sợ người chết ư!
- Cũng coi như lên chúng ta! Cùng một chỗ xông! Xé nát đống xương cốt này.
- Khô lâu nên vùi trong đất, đi ra hù dọa ai, làm đi!!
Mắt thấy hơn ba mươi người đi ra đánh trận trước, người phía sau thoáng cái trở nên dũng mãnh rồi, nâng cao lồng ngực, gào khóc kêu to lao tới.
Tiểu khô lâu đang cùng khung xương to lớn đổi cánh tay quay đầu nhìn qua đám người đột nhiên xao động, đầu lâu nghiêng một cái, hắc khí trong hốc mắt tán loạn, nó đi đến phía trước đi vài bước, xương cốt toàn thân răng rắc răng rắc loạn hưởng, nó vừa đứng đến phía trước, dẫn theo cốt đao chỉ điểm bọn hắn, như là rất tức giận, làm gì, làm gì, làm gì vậy!
- Giết!!
Địa Võ bát trọng thiên cầm đầu rống to, giọng nói như chuông đồng, chấn vang núi rừng, động bay vô số túc điểu.
- Giết!!
Hơn trăm người tập thể rống to, vung lên cánh tay muốn phát động tiến công.
Tiểu khô lâu lui về phía sau hai bước, như là rất tức giận, dùng sức chỉ điểm vài cái, quay người lại, chạy!
Mọi người ồn ào cười to, dọa chạy tiểu khô lâu? Đám người kia cũng chả có gì đặc biệt!
Nam tử cầm đầu lực lượng càng đủ, bước lớn phóng tới sơn động, bước chân nặng nề dị thường, như là đầu trâu điên phát cuồng, đạp vỡ mặt đất, sát khí xông lên trời, toàn thân sôi trào sóng khí, vậy mà huyễn hóa ra hình dáng đầu cự thú dữ tợn, rung động lòng người.
Đây tuyệt đối là một võ giả cường hãn.
Hơn trăm người tập thể gào thét, liên thủ trùng kích, bọn hắn người đông thế mạnh, còn sợ mấy tiểu khô lâu?
Nhưng mà... Liền tại thời điểm bọn hắn muốn tiến đụng vào sương mù, trong sơn động bỗng nhiên truyền ra tiếng răng rắc rậm rạp chằng chịt, âm khí dâng lên, quang ảnh ảm đạm trùng trùng điệp điệp xuất hiện, chỉ chớp mắt, tiểu khô lâu mang ra hơn năm mươi bộ khô lâu, sắp xếp đầy cái mảnh sương đen kia. Lũ khô lâu lớn nhỏ không đều, tuy nhiên cũng mang theo cốt đao, toàn thân xương cốt ảm đạm hãi người, trong xương sọ dâng lên hắc khí, trong hốc mắt đung đưa hắc mang.
Nam tử cầm đầu kêu một tiếng mẫu thân, ngạnh sanh sanh phanh lại, đám người đằng đằng sát khí đằng sau đều bị biến sắc, thất kinh dừng lại, nhìn khô lâu rậm rạp chằng chịt, da đầu bọn hắn một hồi run lên, mẫu thân ta ơi, nhiều như vậy?? Trong sơn động này là đóng lấy một tổ sao?
Tiểu khô lâu cầm đầu vung lấy cốt đao, răng rắc răng rắc đang nói gì đó cùng khô lâu đằng sau.
Chúng tiểu nhân, có người thêu dệt chuyện, làm choáng nha!
- Rống...
Hơn năm mươi bộ khô lâu đột nhiên cất bước, khung xương nghiêng về phía trước, phát ra tiếng gầm gừ sắc nhọn, toàn thân lượn lờ sương trắng, thanh thế to lớn, rồi lại trống rỗng sắc nhọn, âm u không gì sánh được, như là vạn quỷ gào thét, để cho người ta sởn hết cả gai ốc.
Nam tử cầm đầu khó khăn nuốt nước miếng, mồ hôi lạnh đổ đầy trên đầu đều, đây là chọc vào ổ khô lâu rồi? Bên trong còn có bao nhiêu!
Hơn trăm người đằng đằng sát khí đều trắng mặt rồi, vừa rồi còn khí thế hùng mạnh vừa rơi xuống lại rớt xuống lần nữa, bọn hắn đứng tại nguyên chỗ tiến cũng không được, lui cũng không tốt.
Đám người giấu ở trong rừng cây một hồi may mắn, may mắn khi không có vội vã tiến gần về phía trước.
Nam tử dẫn đầu là một ngoan nhân, sau khi kinh hồn, hắn vẫn là phồng lên dũng khí, định trụ tinh thần. Những khô lâu này càng là sốt ruột xông ra bên ngoài, bên trong càng là khả năng có bảo bối nào đó. Trong tâm hắn còn rất kỳ quái, đến cùng là người nào, tình huống như thế nào, sáng tạo ra loại sinh vật không chết này? Chẳng lẽ bảo bối bên trong có quan hệ cùng cái này?
- Làm sao bây giờ? Lên hay là không lên!
Nam tử dẫn đầu chần chờ, con mắt chuyển lại chuyển, nghĩ đến làm sao có thể một lần nữa treo lên dũng khí cho người khác, chỉ dựa vào mấy người bọn hắn khẳng định không được, nhất định phải hơn trăm người đến vài trăm người cùng một chỗ xông vào bên trong, mới có khả năng đến sâu trong sơn động.
- Nhìn... Mau nhìn...
Đám người một hồi rối loạn, một người tiếp lấy một người lui về phía sau, hoảng sợ nhìn phía trước.
Sương đen quay cuồng dữ dội, rậm rạp chằng chịt thiết sa đảo qua mỗi bộ khô lâu, phát ra tiếng kim loại giòn vang chói tai, thiết sa sau khi đụng phải khô lâu đều dính tại trên xương cốt của bọn nó, từng mảnh từng mảnh, một tầng một tầng, thời gian dần qua, cát đen bao trùm tất cả khô lâu, cũng bao trùm cốt đao ở trong tay chúng. Trong chốc lát khô lâu còn ảm đạm âm u, giờ phút này toàn bộ đều biến thành màu đen, sáng bóng như kim loại, tà dị lại kiên cường, càng thêm đáng sợ.
Có mười bộ khô lâu cát đen bên ngoài còn tạo thành bộ dáng áo giáp, thoạt nhìn cứng rắn không gì sánh được.
Khô lâu to lớn cao hai trượng đứng trong bầy khô lâu vô cùng đáng chú ý, nó bước đi lên phía trước, khung xương toàn thân vang lên răng rắc, cát đen khôi giáp thương thương va chạm. Nó chỉ là một bộ khô lâu mà thôi, vậy mà đi ra sa trường lại như một vị mãnh tướng, dường như có thể nhìn thấy tư thế oai hùng cùng phóng đãng của hắn khi còn sống, tưởng tượng đến sự cường đại cùng cao quý của hắn.
Nó đi phía trước, dẫn dắt tất cả khô lâu, lộ ra lấy khí thế kinh người.
Hơn trăm người hô hấp ồ ồ, cảnh giác lui về phía sau, cái cỗ máu điên trong lòng kia lần nữa yếu bớt, một màn này thật sự là quá quỷ dị, đã vượt qua phạm vi hiểu biết của bọn hắn rồi.