Hoang Huyết Lôi Điệp vung ra đầu lưỡi dài nhỏ tinh hồng, bên trên che kín phù chú cổ quái. Nó chấn vỗ đôi cánh rực rỡ, kéo dài qua trời cao, đuổi theo Tần Mệnh, đầu lưỡi cũng hung hăng đánh về phía đan điền của hắn, muốn từ bên trong cướp đoạt Lôi Linh Thái Công Lôi Hoàng.
Một khắc kinh hồn, Địa Hoàng Huyền Xà mê man trên vai Tần Mệnh đột nhiên thức tỉnh, một cỗ lệ khí hội tụ tại đáy mắt, bên trong như là có núi thây biển máu hiện lên. Tuy nhiên không đợi nó ra tay, Tần Mệnh nhìn như trọng thương lại đột nhiên mở mắt, cánh chim vỗ nhanh, hung hiểm tránh đi đầu lưỡi dài kia, thân thể chuyển hướng trong nháy mắt, Tu La đao nháy mắt đã hội tụ tại lòng bàn tay, ra tay trong chớp mắt.
Ô ô...
Trong trời đất âm phong nổi lên bốn phía, trận trận gào khóc thảm thiết vang vọng như thật như ảo, ngay cả hắc khí cùng Hải Cốt khôn cùng trên không trung bởi vì lâu đài cổ xuất hiện mà hội tụ đến đều giống như giao động tại lúc này.
Hoang Huyết Lôi Điệp ngưng ánh mắt lại, trong điện quang hỏa thạch cưỡng ép tránh lui, đánh ra dày đặc thải quang chặn đánh Tu La đao, nhưng nó đánh giá thấp uy lực Tu La đao, Tu La đao xuyên thủng không gian, bỏ qua thải điệp, như tiêu điểm trong trời đất, trong thời không ngao du, hung hăng đánh vào thân thể Hoang Huyết Lôi Điệp.
Trong một cái chớp mắt, sát khí tàn sát bừa bãi, ác niệm tử vong đấu đá bừa bãi, Hoang Huyết Lôi Điệp dường như trong lúc bất chợt bị lôi vào chiến trường giết chóc vô biên vô hạn, hung ma gào thét giữa non sông, thiên nữ đồ diệt muôn dân trăm họ, đại năng đập núi xé biển, cự yêu đạp nứt trời xanh, nghìn vạn đội quân đón đầu va chạm, nhấc lên gió tanh mưa máu, khí tức sát phạt cuồn cuộn chật ních trời đất, rít gào khàn khàn thê lương liên tiếp vang vọng.
Ý thức Hoang Huyết Lôi Điệp hơi chút hoảng hốt, liền cưỡng ép khôi phục thanh tỉnh.
Nó cũng không phải loại lương thiện, trong huyết mạch càng là hung thú, đối với những xâm nhập này vẫn có chút miễn dịch.
Nhưng mà, nó cho là mình là hoảng hốt trong một giây lát, nhưng khi ý thức khôi phục thanh tỉnh, trong nháy mắt, đập vào mi mắt lại là gương mặt của Tần Mệnh, máu tươi rực rỡ kim quang đều tại thời khắc này trở nên tà ác.
Hoang Huyết Lôi Điệp trong lòng run lên, tháo chạy nhanh như chớp, nhưng vẫn là muộn thêm vài phần, tay phải Tần Mệnh đang nâng một đóa lôi liên nở rộ, hoàn toàn do Thanh Lôi ‘Bện’ thành, óng ánh sáng long lanh, sáng chói chói mắt, thoạt nhìn vô cùng tinh xảo, nhưng lại bắt đầu khởi động lực lượng hủy diệt để cho lực chú ý của Hoang Huyết Lôi Điệp trong nháy mắt liền rơi xuống trên đó.
Khuôn mặt Tần Mệnh dữ tợn, khàn giọng kêu to, nâng lôi liên đánh vào miệng Hoang Huyết Lôi Điệp không hề chuẩn bị!
Lôi liên rời tay, dẫn bạo ngay tại chỗ, tựa như Hoang Huyết Lôi Điệp chưa cho cơ hội Tần Mệnh phản ứng, Tần Mệnh càng sẽ không cho nó cơ hội phòng ngự.
Điên cuồng phát nổ rung động lắc lư không gian, nhấc lên gợn sóng không gian đậm đặc, cuộn sạch trời đất, trùng kích lấy đám người trong quần sơn, chấn đến trái tim rất nhiều người đều run rẩy theo, lượng lớn thực lực hơi yếu lấy ôm đầu đau nhức rống to.
Hoang Huyết Lôi Điệp gào thét lui về phía sau, miệng phá nát bấy, đầu suýt chút nữa đều nổ tung. Vừa mới đè xuống oán niệm Tu La đao, lại cùng lúc cường thế bắn ngược, tràn ngập cảnh tượng giết chóc hủy diệt ngạnh sanh sanh xâm nhập ý thức của nó.
- Hí... Tần Mệnh là đang dụ địch?
- Ta đã, cái tên điên bỗng loạn Thăng Long bảng này làm sao lại đơn giản bị thua.
- Lại dám ở Hoang Huyết Lôi Điệp trước mặt yếu thế? Hắn không lo lắng Hoang Huyết Lôi Điệp trực tiếp giết hắn, ngay cả cơ hội phản kích đều không cho?
Tiếng kinh hô nổi lên bốn phía, đều bị một màn đột nhiên này làm cho kinh đến.
- Lại để cho ngươi kiến thức uy lực chân chính của Thượng Cổ Thôn Lôi Thuật, Hoang Huyết Lôi Điệp, tiếp tốt đi!
Tần Mệnh bay lên không ngút trời, chịu đựng lấy vết thương toàn thân đau nhức kịch liệt, lên tiếng rống to. Sóng khí điên dại phá thể hiện đến, tóc dài nhảy múa cuồng loạn, y phục rách rưới bay phần phật, sấm sét chói mắt dẫn bạo màn đêm, nổ tung lôi trì hơn trăm thước, Tần Mệnh đưa ý niệm xâu chuỗi khí hải, cùng Lôi Thiềm tương liên.
Lúc trước dùng yếu kỳ địch, chính là vì tuyệt địa phản kích giờ phút này.
Lôi Thiềm tái hiện, Thanh Lôi bạo động đan vào thành hình dáng Lôi Thiềm càng to lớn kinh khủng hơn, thành hình trong lôi triều sôi trào cuộn trào mãnh liệt, theo thủ pháp Tần Mệnh nhanh chóng biến hóa, toàn thân Lôi Thiềm phá lên hơn một nghìn sợi xiềng xích Thanh Lôi, trong nháy mắt trải rộng ra vài trăm trượng, tình cảnh đột ngột cuồng mãnh để cho người ta rung động thật sâu. Tất cả xiềng xích Thanh Lôi nhảy múa cuồng loạn trời cao, ùn ùn kéo đến đánh xuống Hoang Huyết Lôi Điệp, như là mảnh lôi vân màu xanh, cái cỗ năng lượng hủy diệt kia cách hơn một ngàn thước đều có thể cảm nhận được.
- Rống...
Hoang huyết Lôi Thiềm phát ra tiếng gầm gừ quái dị, bừng bừng lên phản kích.
Ta vậy mà thất bại té ngã tại trước mặt nhân loại nho nhỏ, Tần Mệnh ti tiện cũng dám tính toán ta, không thể tha thứ.
Hôm nay nhất định phải nuốt sống ngươi.
Hoang Huyết Lôi Điệp vung vẩy cánh bướm, tràn ra thải quang đầy trời, các loại màu sắc sáng lạn đan vào nhau, vậy mà ở trên không hình thành một mảnh hoa uyển cảnh đẹp xa hoa, cảnh đẹp xoay tròn bay lên không, như là một tấm màn lớn nghênh tiếp rồi lại đột nhiên như mưa to như xiềng xích Thanh Lôi. Cảnh đẹp mỹ lệ nhiều vẻ, nhưng mặc cho ai đều có thể cảm nhận được bên trong ẩn chứa năng lượng hủy diệt, một khi bị nó vây quanh, chỉ sợ tất cả xiềng xích Thanh Lôi đều muốn nổ tung tóe.
Nhưng mà...
- Phía dưới!
Có người sợ hãi kêu to, thời điểm tất cả mọi người đều hội tụ lực chú ý đến không trung, có người mẫn cảm chú ý tới một thân ảnh màu vàng đột nhiên xuất hiện tại phía dưới Hoang Huyết Lôi Điệp, cánh chim màu vàng, khí thế điên cuồng, không phải Tần Mệnh thì còn là ai.