Tu La Thiên Đế (Bản Dịch)

Chương 1504 - Chương 1504 - Đồng Gia (3)

Chương 1504 - Đồng gia (3)
Chương 1504 - Đồng gia (3)

Sắc mặt hắn trầm xuống, âm thanh lạnh lùng nói:

- Thái Thúc Lăng Phong, nếu Phong huynh đã muốn cùng ngươi luận bàn một chút, ngươi liền phụng bồi đến cùng. Tần Mệnh chỗ đó giao cho ta cùng Thường Vô Hối..

- Tốt!! Ta phụng bồi đến cùng!

Thái Thúc Lăng Phong hô to, giọng nói như chuông đồng, khí thế lại căng ra, không khí xung quanh đều rung rung, vị gia này tính cách mặc dù bạo, nhưng cảnh giới cùng thực lực đều là thật, hắn còn thật không sợ Phong Tiêu Dao.

- Phong huynh, Thái Thúc Lăng Phong cùng ngươi chơi đùa, chúng ta trước hết không phụng bồi rồi.

Kỷ Hoành Dũng cùng Thường Vô Hối cảnh cáo Phong Tiêu Dao, ngươi ngăn cản Thái Thúc Lăng Phong là vì tranh khẩu khí, nhưng chúng ta? Ngươi không có lý do ngăn trở! Đừng rượu mời không uống uống rượu phạt!

- Liền một mình hắn? Các ngươi không giúp đỡ lấy sao, sẽ không sợ hắn chết!

Lời nói hết sức hung hăng càn quấy của Phong Tiêu Dao triệt để chọc giận Thái Thúc Lăng Phong, một tiếng hét to, cuồng dã thẳng hướng Phong Tiêu Dao.

Đột nhiên, một đoàn lửa cháy mạnh đến hàng phục, như là thiên thạch hừng hực bùng cháy, va chạm mặt đất, tiếng nổ lớn ầm ầm, mặt đất nổ tung tóe, đá vụn phất phới, cả phiến phế tích đều đang lắc lư. Đồng Ngôn giống như điên dại, Tử Viêm bùng cháy hừng hực toàn thân, giết ra bụi mù đậm đặc, nộ kích Thái Thúc Lăng Phong:

- Chuyện của Tử Viêm tộc, tự chúng ta xử lý, những người khác... Lui ra!

Một tiếng rống giận dữ, như sấm rền ầm ầm phế tích, chấn đến vô số đá vụn đều đột nhiên nhảy lên, khuôn mặt Đồng Ngôn dữ tợn, y phục bay phần phật, một kích đánh về phía trước, trong tay ngưng tụ thành một thanh Tử Viêm trường mâu, đầu thương như chui vào trong không gian, xoay tròn lên gió lốc kinh người, đánh về phía yết hầu Thái Thúc Lăng Phong. Sau lưng oanh tiếng bạo hưởng, cuồn cuộn lửa tím dường như trống rỗng xuất hiện, quét ngang vài trăm trượng, nhiệt độ cao nướng cháy mặt đất, rất nhiều đá vụn trong nháy mắt liền hòa tan thành nham tương, sâu trong hỏa diễm đập ra đầu Tử Viêm Cự Ngạc đáng sợ, đạp bước giữa trời, ngửa mặt lên trời giận dữ hét to, chấn đến không gian loạn chiến, cuồng liệt hung hãn, đối với đánh tới bảy khối bảo cốt kia.

Quá đột nhiên!

Thái Thúc Lăng Phong kinh hồn né tránh, toàn thân cuồn cuộn sóng khí, linh lực thuẫn liều chết thủ hộ, hắn bị thanh thế cuồng mãnh đột nhiên của Đồng Ngôn thể hiện ra làm cho kinh đến, trước tiên đã liền đoán được cảnh giới Đồng Ngôn, cửu trọng thiên?

Một tiếng nổ vang rung trời loạn đất, Tử Viêm Cự Ngạc nhấc lên vô cùng cuồng mãnh, quét ngang bảy khối bảo cốt, bảy khối bảo cốt cũng tách ra sát uy hung hãn, tất cả sóng khí đều hóa thành hư ảnh mãnh thú, hung hăng mà đánh lên Tử Viêm Cự Ngạc.

Một cỗ kinh loạn va chạm mạnh màn đêm!

Đồng Ngôn cất bước chạy như điên, bay nhảy chuyển hướng, điên cuồng mà múa lấy Tử Viêm trường mâu, đánh ra tàn ảnh đầy trời, đánh đến Thái Thúc Lăng Phong liên tiếp lui về phía sau, trong khoảng thời gian ngắn luống cuống tay chân, chính là tìm không thấy cơ hội phản kích.

- Đồng Ngôn? Cửu trọng thiên!

Xa xa, Tiêu Hoàng cùng Cung Khuynh Thành kinh hô, cảnh giới tên điên này làm sao lại tăng lên nhanh như vậy, chẳng lẽ cũng như Vũ Văn Uyên đã nhận được đại cơ duyên?

- Rống...

Thái Thúc Lăng Phong sau khi lùi lại mấy chục bước thì thẹn quá hoá giận, lên tiếng rống to, toàn thân sôi trào lên sóng khí điên cuồng, há mồm phun ra một khối bảo cốt, hòa với máu tươi, yêu dị không gì sánh được, bảo cốt vừa mới xuất hiện liền rơi xuống trong tay Thái Thúc Lăng Phong, hắn mạnh mẽ giẫm đất, cưỡng ép thân thể ngừng lui về phía sau, quay quay trọng quyền, nắm chặt bảo cốt, đánh về phía Đồng Ngôn, trong một cái chớp mắt, huyết khí toàn thân tăng vọt, hung uy mênh mông cuồn cuộn, hắn dung hợp cùng với bảo cốt, giống như biến thành Cự Viên đáng sợ, bộc phát ra lực lượng không gì sánh kịp.

- Rống mẫu thân ngươi!

Đồng Ngôn thế công không giảm, lạnh lùng gào lên, Thanh Đồng Cổ Đăng trong khí hải bỗng nhiên hào quang mở lớn, khí tức cổ xưa mênh mang phấp phới toàn thân, huyết nhục hài cốt đều tại lúc này ‘Bốc cháy rồi’, một cỗ khí tức kinh khủng từ trong cơ thể nổ tung, theo tiếng hắn gào rú điên cuồng hội tụ đến hai tay, trào vào trường mâu bạo kích.

Ông! Tử Viêm trường mâu thuần túy do lửa tím hội tụ, rung rung dữ dội, gần như muốn từ trong tay Đồng Ngôn tránh thoát, mũi nhọn bộc phát ra khí thế khủng bố như giết sạch muôn dân trăm họ, nhiệt độ kinh người càng sẽ vượt qua Tử Viêm đồng cấp.

Khuôn mặt Đồng Ngôn dữ tợn, khí thế cuồng nhiệt đến tận cùng, gắt gao đẩy ra Tử Viêm trường mâu bạo kích về phía trước.

Bảo cốt nắm chặt trong tay Thái Thúc Lăng Phong cũng là một trong những sát chiêu hắn ẩn giấu, giờ khắc này dường như thật sự hóa thân sinh ra cự thú dã man, điên cuồng mà vòng đánh nắm tay phải về phía trước.

Tử Viêm đối kích trọng quyền, như là hai mảnh thủy triều chạy như điên trước mặt đụng vào cùng một chỗ, bộc phát ra tiếng nổ lớn đinh tai nhức óc, mênh mang quần sơn đều run rẩy mấy cái, rất nhiều người đứng không vững suýt chút nữa ngã quỵ.

Răng rắc!

Tử Viêm trường mâu sống sờ sờ nứt vỡ nắm đấm Thái Thúc Lăng Phong, đánh vào trên khối bảo cốt nhuốm máu kia, ngay sau đó đã phát sinh lần bạo tạc thứ hai, bảo cốt cùng Tử Viêm trường mâu toàn bộ băng diệt, nhưng cuồng triều bạo tạc lại bị dư uy trường mâu đẩy ra đánh về phía đầu Thái Thúc Lăng Phong.

- Không...

Thái Thúc Lăng Phong kinh hãi gần chết, hắn tuyệt đối không nghĩ tới, năng lượng khủng bố đập vào mặt, trong nháy mắt liền chìm ngập hắn.

Đồng Ngôn chống đỡ dư uy bạo tạc, lên tiếng gào rú, tiếp tục xung phong liều chết.

Bình Luận (0)
Comment