Tu La Thiên Đế (Bản Dịch)

Chương 1510 - Chương 1510 - Tai Hoạ Ngầm (2)

Chương 1510 - Tai hoạ ngầm (2)
Chương 1510 - Tai hoạ ngầm (2)

Nguyệt Tình cười khẽ, không nói thêm gì, hiện tại chỉ là đã nhận được truyền thừa, có thể có thể tham ngộ áo nghĩa bên trong hay không, có thể thông hiểu đạo lí chân chính nắm giữ hay không, vẫn là không biết.

Phong Tiêu Dao vì tránh hiềm nghi, cùng Đồng Hân nhẹ gật đầu, mang theo bọn người Tiểu Cửu rời khỏi, biến mất trong núi rừng.

Tiểu Tổ buông xuống khống chế đối với Địa Hoàng Huyền Xà, về tới trên vai Tần Mệnh trong lôi triều. Tiểu gia hỏa hoảng hốt trong chốc lát, mới dần dần thức tỉnh, nó không biết xảy ra chuyện gì, chỉ là cảm thấy là lạ ở chỗ nào. Tuy nhiên lực chú ý của nó rất nhanh đã bị Nguyệt Tình hấp dẫn đi qua, còn có Địa Hoàng Huyền Xà vảy trắng trên người Đồng Hân, cũng đang đánh giá lấy Nguyệt Tình.

Hai Địa Hoàng Huyền Xà từ trên người Nguyệt Tình cảm nhận được khí tức nguy hiểm lại kỳ quái.

Chúng rất sợ hãi cỗ khí tức này, rồi lại không rõ vì cái gì lại sợ hãi.

Địa Hoàng Huyền Xà vảy trắng quấn quít lấy ở trên người Đồng Hân, càng không ngừng đưa đầu ra dò xét, phun ra nuốt vào lấy lưỡi rắn nắm bắt lấy hương vị của Nguyệt Tình. Địa Hoàng Huyền Xà vảy đỏ trực tiếp nhảy đến trên người Nguyệt Tình, cuốn lấy trên vai của nàng, nhiều lần dò xét.

- Nó giống như rất thích ngươi.

Đồng Hân vừa kỳ quái vừa buồn cười, Đồng Ngôn tìm kiếm nghĩ cách đều không thể đạt được hảo cảm từ nó, Nguyệt Tình lần đầu gặp, nó vậy mà chủ động ngang nhiên xông qua rồi, đợi Đồng Ngôn tỉnh lại, còn không có oán thán một hồi.

- Xà của ai vậy?

Nguyệt Tình có thể cảm nhận được đầu quái xà này bất phàm, lông đuôi đong đưa thoạt nhìn rất hoa lệ, nhưng lại để cho nàng đều có loại bất an không tên. Mà Đồng Hân cũng còn có đầu giống như đúc, chỉ là màu sắc lân phiến khác nhau.

Đồng Hân giới thiệu sơ lược lai lịch của Địa Hoàng Huyền Xà, còn việc ngủ đông vạn năm này, đến bây giờ nàng vẫn còn có chút hoài nghi, thật sự là thật quá không thể tin được.

Hung thú vạn năm trước?

Nguyệt Tình kinh ngạc nhìn nó, Địa Hoàng Huyền Xà cũng đưa đầu rắn nhìn Nguyệt Tình.

- Ta thấy nó rất thích ngươi, ngươi dứt khoát giữ đi. Nếu như có thể bồi dưỡng lên tình cảm, tương lai nói không chừng có thể trở thành bằng hữu.

Đồng Hân vẫn không hy vọng xa vời có thể bồi dưỡng Địa Hoàng Huyền Xà thành chiến thú, nhưng có bằng hữu như vậy ở chung cũng đã rất thỏa mãn.

Sau hừng đông, Tần Mệnh thức tỉnh, thuận lợi tiến vào Địa Võ Cảnh cửu trọng thiên!

Đồng Ngôn lại là một hồi phiền muộn, thật vất vả mới vượt qua Tần Mệnh, chỉ chớp mắt, hắc, hắn lại vượt qua lại rồi! Hắn còn chưa kịp cùng Tần Mệnh đánh một trận, nhận thức xuống nhẹ nhàng vui vẻ chuyên hành Tần Mệnh đây này.

- Lần này ta đột phá có phải có quan hệ cùng nàng hay không?

Tần Mệnh cùng Nguyệt Tình một mình bước chậm giữa cánh rừng, sáng sớm hòn đảo lại khôi phục náo nhiệt cùng xao động, đám kẻ săn giết thám hiểm bốn phía, tìm kiếm lấy bảo tàng cùng truyền thừa, từng phương hướng đều có thể nghe được tiếng chém giết cùng Linh Yêu rít gào khàn khàn.

Trước kia đã hỏi qua Nguyệt Tình rất nhiều lần rồi, Nguyệt Tình luôn hàm hồ ứng phó, lần này bất luận như thế nào cũng đều muốn hỏi rõ ràng. Yêu Nhi đã từng nói qua Nguyệt Tình luôn đột phá một cách không hiểu thấu, có mấy lần lại là vừa đột phá không bao lâu, cũng không gặp được cơ duyên gì lại lần nữa đột phá. Mà lần này, Tần Mệnh vậy mà cũng xuất hiện loại tình huống này, lại là tại thời điểm Nguyệt Tình đạt được đại cơ duyên, cường thế đi vào Địa Võ đỉnh phong.

Trong đầu Tần Mệnh bỗng nhiên tỏa ra cái ý nghĩa kì quái, chẳng lẽ hắn cùng Nguyệt Tình có liên hệ đặc thù gì, một người phát triển có thể kéo theo người khác? Cái ý nghĩ này có chút khó tin, nhưng ngoại trừ cái này, Tần Mệnh quả thực không thể tưởng được những lời giải thích khác.

Nguyệt Tình nhẹ nhàng chậm chạp gật đầu, chấp nhận. Không dấu diếm nữa, cũng không thể giấu diếm. Địa Hoàng Huyền Xà vảy đỏ quấn quanh trên vai nàng, đang tham lam hô hấp lấy khí tức của nàng. Sau khi chung được một đêm, tiểu gia hỏa đã thích ứng cỗ khí thế phát ra trên người Nguyệt Tình kia, cũng quan sát nàng chính xác vô hại, thời gian dần qua không sợ hãi nữa rồi, ngược lại rất thích loại khí tức này. Sau khi quấn đến trên người nàng, liền không bao giờ về chỗ Đồng Ngôn nữa, ngay cả Tần Mệnh đều không để ý tới.

- Nguyên nhân gì? Chúng vương truyền thừa cùng Nữ Vương truyền thừa?

- Ừm.

- Đừng luôn ừm a, đến cùng đã xảy ra chuyện gì?

- Thời điểm ta đang tiếp thụ Nữ Vương truyền thừa gặp được Hồn tượng chúng Vương. Bọn hắn khổ chờ vạn năm, rốt cuộc đã tìm tới người thừa kế, chàng mang đầy lấy sứ mạng của bọn hắn, cũng ký thác lấy hi vọng vương quốc Vĩnh Hằng, nhưng bọn hắn đã chỉ còn rất ít hồn lực, bị nhốt trong tượng đá, không thể bảo hộ chàng. Bọn hắn cần người có thể thẳng tuốt làm bạn với chàng, cùng chàng đi tiếp.

Còn có chuyện này?

Tần Mệnh không nghĩ tới chúng vương lạnh lùng uy nghiêm vậy mà còn quan tâm lấy hắn, thậm chí tìm tới Nguyệt Tình. Nhìn đến ban đầu ở Lôi Đình cổ thành, Nguyệt Tình đột nhiên chấp nhận Nữ Vương truyền thừa cũng không phải ngoài ý muốn, mà là chúng vương tuyển định.

- Cái này cùng cảnh giới có liên hệ gì?

Quả nhiên có quan hệ cùng chúng vương truyền thừa, nhưng tại sao chúng vương có thể có uy năng lớn như vậy, vậy mà có thể đem cảnh giới hai người xâu chuỗi đến cùng một chỗ, một bên tăng lên sẽ kéo theo bên khác, chẳng phải là tương đương hai người đang cùng chung cố gắng thúc đẩy một cảnh giới? Trách không được những năm gần đây, Tần Mệnh cảm thấy mỗi lần bản thân đều tăng lên thuận lợi như vậy.

- Chúng vương lưu lại ấn ký trên linh hồn ta và chàng, ta và chàng chung một cảnh giới.

- Có tai họa ngầm gì không?

Tần Mệnh sợ hãi thán phục trước sự khủng bố của chúng vương, vậy mà lại có được bí thuật như vậy, nếu như một người tương lai tiến vào Thiên Võ, một người khác chẳng phải là cũng sẽ tiến vào Thiên Võ? Tương đương tự tay đắp nặn lại một siêu cấp cường giả Thiên Võ?

Bình Luận (0)
Comment