Tu La Thiên Đế (Bản Dịch)

Chương 1516 - Chương 1516 - Bức Hiếp

Chương 1516 - Bức hiếp
Chương 1516 - Bức hiếp

Cơ Dao Hoa cùng Cơ Dao Tuyết khẽ mỉm cười, cùng lúc không đáp lời. Trong lòng đối với Tần Mệnh một hồi xem thường, người này còn thật sẽ tính toán.

Cái này gọi là không khó cho chúng ta sao? Nói rõ là muốn buộc chúng ta ‘Lưu’ khắp nơi nha, để cho tất cả mọi người nhìn thấy chúng ta cùng ngươi ở cùng một chỗ, để cho liên minh hải tộc hoài nghi, để cho tất cả đám kẻ săn giết hiểu lầm. Đợi sau này rời khỏi nơi này, một truyền mười mười truyền trăm, Địa Hoàng Đảo rất nhanh sẽ lâm vào bên trong lời đồn đãi chuyện nhảm.

- Thế nào, yêu cầu của ta không quá phận chưa.

Tần Mệnh giống như cười mà không phải cười nhìn các nàng, bản thân cũng đưa tới cửa đến rồi, đừng trách ta không khách khí! Hắn đương nhiên sẽ không yêu cầu xa vời đem Địa Hoàng Đảo kéo đến trên chiến xa của Tử Viêm Tộc, tối thiểu để cho hai nữ tử này trước để hắn sử dụng, run run liên minh hải tộc.

Rất quá phận!

Cơ Dao Hoa cùng Cơ Dao Tuyết suy nghĩ, các nàng tuyệt đối không muốn cùng Tần Mệnh dính dáng đến quan hệ, càng không muốn rơi vào bên trong đấu tranh ở giữa Tử Viêm Tộc cùng hải tộc, làm không tốt liền thịt nát xương tan. Nếu như nhất định muốn lựa chọn, kỳ thật các nàng càng muốn gia nhập liên minh hải tộc.

Đồng Ngôn ngả ngớn cười nói:

- Chỉ là để cho các ngươi đi theo chơi vài ngày, cũng không phải để cho các ngươi hiến thân, có khó khăn như thế sao? Yên tâm đi, có ta ở đây, không có người nào khi dễ tỷ muội các ngươi, muốn khi dễ cũng là ta khi dễ, ha ha.

Cơ Dao Tuyết vô số lần bị hắn trêu chọc.

- Đồng Ngôn thiếu gia, làm phiền giơ cao đánh khẽ, trước buông đệ đệ của ta ra.

- Vậy làm sao có thể làm, ta là người nhát gan, sợ hắn cắn ta.

Đồng Ngôn bóp lấy cổ Cơ Tuyết Thần, một cái ý vị ấn xuống.

- Đồng Ngôn, ngươi bỏ cái ý nghĩ đó đi, các tỷ tỷ của ta chính là cô độc canh giữ cả đời, cũng sẽ không gả cho ngươi!

Cơ Tuyết Thần oán hận, cái tư thế xấu hổ này để cho hắn rất khó xử, nhất là ở trước mặt Nữ Thần Đồng Hân hắn yêu.

- Chỉ một câu nói kia của ngươi, hai tỷ tỷ ngươi ta nhất định muốn rồi!

Đồng Ngôn thô lỗ bóp lấy cổ của hắn, dùng sức lung lay:

- Đợi đại hôn ngày đó, ngươi còn phải tự thân nâng các tỷ tỷ của ngươi tay giao đến trên tay của ta đây này.

- Giao đại gia ngươi, ta cho hai nam tử đưa trên giường ngươi!

- Đồng Ngôn đừng làm rộn.

Đồng Hân thấp giọng trách cứ, hai nữ tử này tuyệt đối không thể muốn, đừng nghĩ đến phụ thân hỗ trợ, cô cô chỗ đó đều kẹt dừng.

Tần Mệnh bỗng nhiên nói:

- Tỷ muội các ngươi không phải trùng hợp tới đi, có phải là Cơ Tuyết Thần cố ý lưu lại đầu mối gì, dẫn các ngươi đến nơi đây hay không?

Cơ Dao Hoa cùng Cơ Dao Tuyết lòng dạ sâu, biểu lộ không có gì biến hóa. Nhưng thân thể Cơ Tuyết Thần rõ ràng run lên, mồ hôi lạnh đều đổ xuống rồi, cũng không giãy dụa nữa rồi, cứng ngắc cúi đầu xuống.

Bị phát hiện sao?

Hắn từ vài ngày trước đã bắt đầu không ngừng lưu lại ký hiệu đặc thù trong rừng cây, hi vọng hấp dẫn hai tỷ tỷ qua đến. Hắn là một phút đồng hồ cũng đều không muốn cùng ở cùng một chỗ với bọn người Tần Mệnh, những người này gan to, điên cuồng vô độ, mặc dù lần lượt thành công rồi, kiên trì đến cuối cùng rồi, nhưng đều là thắng thảm, đảm bảo nhất định ngày nào đó sẽ chết, đến lúc đó hắn cũng sẽ cùng gặp nạn.

- A? Vậy sao?

Đồng Ngôn bóp lấy cổ Cơ Tuyết Thần, mang theo đầu hắn chậm rãi giơ lên, hắn ôm lấy khóe miệng, vui vẻ, nhưng ánh mắt lại vô cùng lạnh giá.

- Đệ đệ tốt của ta, không thành thật a.

- Ta cái gì cũng đều không làm, đừng vu khống ta!

Cơ Tuyết Thần rất nhanh khôi phục lại bình tĩnh, nhìn hằm hằm lấy Đồng Ngôn.

- Quả thật?

- Chắc chắn một trăm lần!

- Vậy thì tốt! Hai huynh đệ chúng ta tìm khắp nơi xem, nếu như tìm đến ký hiệu ngươi làm, cũng đừng trách Đồng Ngôn ta trở mặt!

- Tìm thì tìm, nhưng nếu như tìm không thấy thì sao?

Cơ Tuyết Thần rõ ràng chưa đủ lực lượng.

- Tìm không thấy coi như ngươi mạng lớn!

Đồng Ngôn bóp lấy cổ Cơ Tuyết Thần, liền lôi túm đi đến trong cánh rừng phía sau.

Cơ Dao Hoa bỗng nhiên nói cười:

- Đồng Ngôn công tử, người một nhà mà thôi, nhốn nháo là được rồi, đừng có lại làm sợ đệ đệ của ta, hắn nhát gan.

Đồng Ngôn quay đầu lại.

- Chúng ta là người một nhà sao?

- Cái kia phải nhìn biểu hiện của ngươi rồi, ngươi bây giờ cũng không phải là thái độ cầu hôn.

- Ha ha, tốt!

Đồng Ngôn lại ôm lấy cổ Cơ Tuyết Thần, thân mật như là hai huynh đệ:

- Ta cùng lão đệ đùa giỡn.

- Ai là lão đệ của ngươi!

Đồng Ngôn cười tủm tỉm nhìn Cơ Dao Hoa cùng Cơ Dao Tuyết:

- Các ngươi chỗ đó phổ biến thử hôn sao? Chính là trước hôn sự trước thử xem thích hợp hay không thích hợp.

Mã Đại Mãnh nhìn hắn, nhìn Đồng Ngôn từ trên xuống dưới:

- Tiểu tử ngươi rất là có tiềm lực Sơn Đại Vương a, còn có bức hôn như vậy hay sao?

- Ta đây là dũng cảm truy cầu tình yêu, ngươi biết cái gì!

- Tiểu tử, ta thấy ngươi là tâm hồn mê sắc rồi, phải cẩn thận a, đừng bị người khác hố.

- Ngươi là ăn không được, ghen ghét.

Bình Luận (0)
Comment