Tu La Thiên Đế (Bản Dịch)

Chương 1515 - Chương 1515 - Tự Mình Đưa Tới Cửa (2)

Chương 1515 - Tự mình đưa tới cửa (2)
Chương 1515 - Tự mình đưa tới cửa (2)

Phóng mắt nhìn khắp hòn đảo hiện tại, cũng chỉ có Vũ Văn Uyên, Thương Lan Băng Tinh Thú, cùng rất ít cường giả có thể đủ thành uy hiếp đối với Tần Mệnh.

Lại còn có Nguyệt Tình, Đồng Ngôn, còn có Bạch Hổ phụ gia, nghĩ đến cũng không có ai còn dám đến trước mặt Tần Mệnh vén râu hùm lên.

- Chúc mừng Tần công tử, Đồng thiếu gia, còn có Nguyệt Tình cô nương. Các ngươi dùng hai mươi mấy tuổi, hoàn thành thành tựu chúng ta hơn ba mươi tuổi mới có. Phóng tới Cổ Hải mênh mông, các ngươi cũng đủ để tự ngạo, có thể nói nhân tài kiệt xuất.

Cơ Dao Tuyết mặc kệ trong lòng có ý kiến gì không, biểu hiện ra ngoài vẫn là đưa lên nụ cười tươi cùng khách khí.

- Bổn thiếu gia ưu tú như vậy, có hứng thú đến Đồng gia ta hay không?

Đồng Ngôn không kiêng nể ánh mắt dao động trên người hai vưu vật, váy dài vừa người bao vây lấy dáng người hoàn mỹ, đem phía trước đẫy đà cùng đằng sau ngạo nghễ ưỡn lên đều đủ khéo đưa đẩy động lòng người, thế nào cũng thấy mê người. Trước ngực các nàng vậy đối với đầy đặn nặn đi ra khe rãnh, gần như muốn đem ánh mắt của hắn thật sâu vùi vào đi.

- Đồng thiếu gia nói giỡn, ngài thanh xuân niên thiếu, tỷ muội chúng ta đều già rồi, sao có thể xứng đôi ngươi?

- Khlão nhân khlão nhân, so tỷ tỷ của ta lớn hơn không được bao nhiêu. Đồng Ngôn không để ý Đồng Hân ánh mắt uy hiếp, thần thái sáng láng cười nói: - Tần Mệnh đều không chê tỷ tỷ tỷ tỷ ta, ta làm sao lại ghét bỏ các ngươi?

- Thật sẽ không nói chuyện phiếm!

Cơ Tuyết Thần oán hận nói thầm, nếu không phải thực lực không đủ, nàng thật muốn đè lấy Đồng Ngôn quất hắn mấy cái tát.

Đồng Đại, Đồng Đồ, Phương Mục Ca, ba người có chút mơ màng, cái tình huống này là như thế nào? Đồng Ngôn đang đùa giỡn hai tỷ tỷ vưu vật của Cơ Tuyết Thần? Là thuần túy đùa giỡn, hay là thật cảm thấy hứng thú, làm sao đều nói tới thành thân. Đồng Ngôn thích cái loại hình này hay sao?

- Đồng thiếu gia thật thích nói đùa, nếu như ngươi thật có lòng, không ngại đến Địa Hoàng Đảo nâng lên cái hôn sự?

- Quả thật?

- Ngươi thử xem chẳng phải sẽ biết rồi?

Cơ Dao Tuyết vũ mị cười nói, tỷ muội các nàng không muốn dây dưa cùng Đồng Ngôn, cũng không tiện dây dưa, vẫn là giao cho phụ thân xử lý đi. Phụ thân chỗ đó khẳng định sẽ không đồng ý, quan hệ thông gia cùng Đồng Ngôn liền ý nghĩa Địa Hoàng Đảo phải dựa sát vào Tử Viêm Tộc. Không chỉ đưa hai nàng, còn nối toàn bộ Địa Hoàng Đảo lên rồi, loại buôn bán lỗ chết này, sẽ không có ai làm.

- Tốt! Quyết định vậy nha!

Đồng Ngôn vỗ tay một cái, hôn sự này của bản thân phụ thân nhất định sẽ toàn lực ủng hộ, không chỉ cưới hai tuyệt thế vưu vật, còn lôi kéo Địa Hoàng Đảo làm của hồi môn, ổn kiếm lời a!

- Tần công tử, thương lượng với ngươi chuyện này được chứ?

Cơ Dao Hoa nhẹ tay bó lại mái tóc đen nhánh xinh đẹp, khuôn mặt đẹp đẽ trắng muốt, môi son hồng nhuận phơn phớt, lỗ tai óng ánh như tinh linh, đều hiển thị rõ lấy phong tình mê người.

- Nếu hải tộc đã không tạo thành uy hiếp đối với các ngươi, trên toà đảo này cũng khó có ai uy hiếp được các ngươi, không bằng... thả đệ đệ của ta? Tỷ muội chúng ta vô cùng cảm kích.

Không có đợi Tần Mệnh đáp lời, Đồng Ngôn một tay ôm lấy bả vai Cơ Tuyết Thần, cười nói:

- Cái gì thả không thả, người một nhà không nói hai nhà.

- Ai cùng ngươi là người một nhà!

Cơ Tuyết Thần tức giận, nhưng lại hết lần này tới lần khác không dám phát tác.

- Thấy đủ đi à nha! Có tỷ phu như ta đây là phần mộ tổ tiên ngươi dâng lên khói xanh rồi! Từ nay về sau, ngươi rời khỏi nhà ra bên ngoài báo tên của ta, xem ai còn dám khi dễ ngươi.

- A ha! Ngươi thật biết nói đùa! Ta dám báo tên của ngươi? Ta ngại sống lâu ư!

Cơ Tuyết Thần tức giận trực tiếp mắt trợn trắng, hải tộc hận không thể giết chết ngươi, ta còn ngốc làm càn báo tên ngươi? Ta thiếu tầm mắt ư!

Sắc mặt Đồng Ngôn trầm xuống, giọng điệu u mịch:

- Nhìn ý của ngươi là không muốn cùng ta thành người một nhà rồi?

- Nằm mơ đi thôi, trong mộng muốn chơi như thế nào liền chơi như thế đấy.

- Tốt! Nếu đã không thành người một nhà, vậy thì chính là kẻ địch rồi.

Đồng Ngôn một tay bóp ở yết hầu Cơ Tuyết Thần, dùng sức nhấn xuống phía dưới một cái:

- Đại Mãnh, cho mấy tên khô lâu, chặt hắn!

- Đồng Ngôn, ngươi dám.

Cơ Tuyết Thần kinh hô, ra sức giãy dụa, lại bị Đồng Ngôn gắt gao bóp lấy, đầu ngón tay đều rơi vào trong thịt thật sâu, xiết chặt xương cốt.

- Đồng thiếu gia, phải như vậy hay sao? Người nhà làm không thành, có thể làm bằng hữu, không nhất định phải làm kẻ địch nha.

Cơ Dao Hoa biết rõ tính cách Đồng Ngôn bất thường, không dám kích thích quá phận.

- Bằng hữu? Hắn cũng xứng!

Đồng Ngôn bóp lấy cổ Cơ Tuyết Thần lần nữa nhấn xuống.

Cơ Dao Tuyết muốn phát tác lại không dám, Tần Mệnh điên cuồng là võ đạo thuần túy, cái tên Đồng Ngôn này điên cuồng nhiều thêm rồi mấy phần tà ác cùng quái đản, quá theo bản tính rồi, căn bản không quan tâm.

Tần Mệnh ngăn Đồng Ngôn lại, trên mặt là nụ cười:

- Mạng Cơ Tuyết Thần là ta cứu, ta là người không cung cấp không phục vụ ràng buộc, các ngươi đã muốn báo ân thì lấy ra chút hành động thực tế. Ta cũng không làm khó các ngươi, liền cùng ở bên cạnh ta năm ngày! Gặp phải chuyện liền tùy tiện giúp đỡ, không gặp được chuyện coi như xong. Như thế nào đây?

Bình Luận (0)
Comment