Tu La Thiên Đế (Bản Dịch)

Chương 1561 - Chương 1561 - Ôn Dương Bật Ngược

Chương 1561 - Ôn Dương Bật Ngược
Chương 1561 - Ôn Dương Bật Ngược

Tần Mệnh mỉm cười gật đầu, lúc này mới như một nam tử, lúc cần cường thế phải cường thế, nữ tử chua ngoa như này tuyệt đối không thể nuông chiều.

- Ôn Dương, lợi hại a, có dám lặp lại lần nữa hay không?

Kiều Hoành Đạt dùng sức nắm chặt nắm đấm, một sóng khí đậm đặc phá thể hiện ra, thổi bay lấy áo bào, bay phất phới.

- Ngươi là điếc sao? Nói cái gì cũng đều muốn nghe hai lần. Ôn Dương hừ lạnh.

- Thật can đảm! Hôm nay ta liền thay muội muội ta giáo huấn ngươi một chút.

Kiều Hoành Đạt hét lớn, toàn thân dâng lên sóng khí mãnh liệt, trùng kích lấy tất cả bàn gỗ bình hoa, rầm rầm loạn hưởng. Hai tay của hắn vung ra hai đạo kiếm sắc, kiếm thế như cầu vồng, giao thoa lấy chém về phía lồng ngực Ôn Dương.

Ôn Dương thả người né tránh, liên tục quay cuồng năm lần, thối lui đến trong sân nhỏ.

- Liền chút bổn sự ấy, ngươi cũng vọng tưởng muốn tham gia khảo hạch của Tru Thiên điện? Nằm mơ đi thôi!

Kiều Hoành Đạt như là mảnh cuồng phong như vọt lên thổi đi, toàn thân khe hở như thủy triều, như là bị vô số phong nhận quấn quanh lấy hắn, thanh thế làm cho người ta sợ hãi, hắn cố ý bày ra bản thân, ra tay càng là không nể tình chút nào, kiếm thế xảo trá, đánh ra trùng trùng điệp điệp võng kiếm, phá tập mà đi.

Người của Ôn gia đứng dậy muốn ngăn lại, lại bị người của Kiều gia dùng ánh mắt làm cho ngừng lại.

Hôm nay Ôn Dương quá kiêu ngạo, nhất định phải dạy dỗ.

Ôn gia không người nào làm sao, trầm mặt ngồi xuống.

Ôn Dương nhanh chóng liên tục thối lui, tránh đi tất cả kiếm triều, kéo ra khoảng cách mấy chục thước, một tiếng gầm nhẹ, toàn thân lôi triều phát nổ, sáng đỏ chói mắt, điện mang tán loạn, tóc dài nhảy múa cuồng loạn, khí thế đại biến, thay đổi hình tượng ôn hòa, trở nên lăng lệ ác liệt đến bức người. Hắn sau khi rơi xuống đất đột nhiên bạo lên, vậy mà đón lấy Kiều Hoành Đạt vọt tới, một quyền tuôn ra, toàn thân lôi triều sôi trào, hội tụ về cánh tay phải, hóa thành ba viên lôi cầu, bay múa tại xung quanh nắm đấm, âm triều gào thét ra chói tai, lôi cầu cường quang rạng rỡ, dặm ngoài điện mang tán loạn.

- Tam thiếu gia! Không được...

Thị vệ bên ngoài Ôn gia kinh hô, cùng Kiều Hoành Đạt ngạnh bính quá nguy hiểm.

Nhưng trong phòng, Lãnh lão cùng Triệu Tử Hùng lại có chút biến sắc, cảm nhận được khí tức không tầm thường.

- Loại không biết sống chết!

Kiều Hoành Đạt lao tới trước mặt, vung kiếm trảm kích gió mạnh, lăng liệt đều hướng về song kiếm vung đi, tất cả hoa cỏ cả tòa viện nhỏ đều đổ nát.

Lôi Đình Thiên Âm!

Ôn Dương rống to trong lòng, nắm tay vung đánh phải đột nhiên đẩy ra, ba ciên lôi cầu bắn tới, xéo xuống phân tán, tránh đi gió mạnh, trong chốc lát xuất hiện đến xung quanh Kiều Hoành Đạt, khoảng cách tối thiểu có lấy hơn hai mươi trượng.

Bản thân Kiều Hoành Đạt cũng sửng sốt xuống, đánh trật?! Đầu ngốc!

Nhưng mà...

Lôi cầu nháy mắt dẫn bạo, nổ tung không chỉ là năng lượng, còn có âm thanh sấm sét đột nhiên mà cuồng mãnh, như là sấm giữa trời quang, ba đạo âm triều cuộn sạch đình viện, như là gợn sóng vô hình liên tiếp trùng kích.

Tất cả mọi người vội vàng không kịp chuẩn bị, quá đột nhiên, âm triều vô cùng to lớn, đinh tai nhức óc. Rất nhiều thị vệ không hề phòng bị, bị chấn đến toàn thân xiết chặt, đánh cái giật mình, thống khổ kêu thảm thiết.

Trong phòng, các gia trưởng của Ôn gia cùng Kiều gia thực lực đều không mạnh, căn bản gánh không được tiếng nổ lớn đột nhiên này, toàn thân bọn hắn run rẩy, suýt chút nữa bị sống sờ sờ chấn choáng.

Kiều Hoành Đạt đứng mũi chịu sào, đầu ông ông, lỗ tai ra đau đớn, cái gì cũng đều nghe không được, ánh mắt đều có chút mơ hồ, thế công liên tiếp đều trở nên thác loạn.

Ôn Dương ra tay nhanh như chớp, phá mở kiếm triều tán loạn, xuất hiện đến trước mặt Kiều Hoành Đạt:

- Bôn Lôi Quyền!

Đây là Địa Võ pháp hắn thuần thục nhất, cũng là võ pháp thường dùng nhất, linh cấp thượng phẩm, Bôn Lôi Quyền! Hiện tại thể chất đã cải thiện, cảnh giới cũng tăng lên, uy lực đánh ra xa hơn dĩ vãng, lôi quyền gào thét, tốc độ tăng vọt, đổ ập xuống Kiều Hoành Đạt chính là một quyền.

Kiều Hoành Đạt toàn thân lạnh lẽo, cảm nhận được uy hiếp đập vào mặt, nhưng ý thức mê man, màng tai vù vù, trốn đều trốn không kịp, hốt hoảng xuống rút kiếm chặn đường.

Bang một tiếng nổ, lôi quyền sụp mở song kiếm, đả kích tại mặt Kiều Hoành Đạt, dù là hắn cực lực làm phòng ngự, một quyền này vẫn là suýt chút nữa đánh nát linh lực thuẫn của hắn, mũi vỡ vụn, máu mũi tung tóe ra rất cao.

Trong ngoài đình viện, mọi người còn không có phục hồi lại tinh thần, Kiều Hoành Đạt đã bay ra ngoài.

- Kiều Hoành Đạt, ít liều lĩnh cho ta! Ai tiến vào Tru Thiên điện còn nói quá sớm!

Ôn Dương thừa cơ truy kích, nhưng Kiều Hoành Đạt cũng không phải kẻ yếu, một quyền này đả thương hắn, cũng đem hắn đánh tỉnh, vừa rơi xuống đất, hắn đã phẫn nộ thống khổ gào thét, toàn thân nổi lên gió mạnh bốn phía, vòng quanh hắn phóng lên trời, mạo hiểm tránh được Ôn Dương, nhưng mà, Ôn Dương giết đến trong chốc lát, toàn thân lần nữa dẫn bạo sấm sét, như là mảnh đoàn sét phát nổ, rậm rạp chằng chịt sấm sét phóng thích không sai lệch, mỗi tia sấm sét đều tráng kiện cuồng liệt, có chút còn đan vào cùng một chỗ, như là roi điện cuồng vũ giữa trời.

Tiếng nổ lớn ầm ầm, cả tòa đình viện đều đang run rẩy, lôi triều say máu trong nháy mắt tập kích mấy chục thước, hoa cỏ, đá vụn, ghế đá, còn có cây cối các loại, đều nứt vỡ bên trong sấm sét hủy diệt tính đả kích, hóa thành mãnh vụng đầy trời, cả mặt đất đều bị quét ra từng khe hở, cháy đen bốc khói.

Bình Luận (0)
Comment