Kiều gia thất kinh, muốn lui về phía sau cũng không dám, đứng ở nơi đó lại sợ Tần Mệnh một chưởng chém nát bọn hắn. Bọn hắn đầu đầy mồ hôi lạnh, sắc mặt trắng bệch, ánh mắt cầu khẩn quăng vào về phía Tinh Tượng các, cũng liên tiếp biểu thị ánh mắt với Triệu Tử Hùng.
- Kiều gia là người của Bích Ba đảo, ngươi đối kháng bọn hắn chính là đối kháng toàn bộ Bích Ba đảo, Lục Nghiêu, trước khi chuyện không có hoàn toàn không khống chế được, thu tay lại đi!
Sắc mặt Nhiếp Thiên Hiểu hơi trầm xuống, ta đều tạo lối thoát cho ngươi, vậy mà không chịu lĩnh tình. Chẳng lẽ ngươi thực có can đảm là địch cùng toàn bộ Bích Ba đảo?
- Đây là ân oán cá nhân giữa ta cùng Kiều gia, ta là người, ân oán rõ ràng! Đương nhiên, ai muốn thay Kiều gia đòi công đạo, ta phụng bồi đến cùng.
Ánh mắt Tần Mệnh lạnh như băng đảo qua lôi vân bao phủ xuống quần sơn, nắm bắt đến rất nhiều cỗ khí tức cường hãn, nhưng đối mặt hắn tuyên chiến, không có ai chủ động lộ diện. Bọn hắn cũng sẽ không ngốc đến thay Kiều gia xuất đầu, không thấy Kiều Thiên Liệt cùng Kiều Bác Nam đã chết sao. Có ít người thậm chí âm thầm đợi chờ Kiều gia xuống dốc đây này, bọn hắn vừa vặn tiếp quản thương hội Kiều gia, thay thế địa vị Kiều gia.
- Lục Nghiêu, không nên tự cho là thông minh liền có thể muốn làm gì thì làm, Nhiếp Thiên Hiểu ta đại biểu Tinh Tượng các tỏ thái độ, ngươi dám đồ sát Kiều gia, chúng ta liền dám giữ ngươi lại! Nhiếp Thiên Hiểu trịnh trọng tỏ thái độ để cho thế lực khắp nơi trong núi rừng rất là kinh dị, qua nhiều năm như vậy chưa từng gặp Tinh Tượng các cường thế như thế.
Kiều gia suýt chút nữa khóc, thời khắc mấu chốt còn phải nhìn Tinh Tượng các a, tất cả mọi người đều lạnh lùng, chỉ có bọn hắn vì Kiều gia tranh thủ. Trong lòng bọn hắn rốt cục cũng đã có chút lực lượng, Tinh Tượng các nội tình phong phú, khả năng so với những gì nhìn thấy mặt ngoài cường đại hơn, có bọn hắn ra mặt chấn nhiếp, Lục Nghiêu nên có chỗ thu liễm đi. Nhưng, để cho bọn hắn thất vọng chính là, Lục Nghiêu căn bản không động chút nào, thậm chí trực tiếp bỏ qua lời Nhiếp Thiên Hiểu nhắc nhở, đưa tay chỉ vào ba người Triệu Tử Hùng:
- Lui về phía sau! Thối lui đến ngoài mười dặm!
- Nếu như ta không đi.
Triệu Tử Hùng chưa từng bị người khác bức hiếp qua như vậy, càng không có chật vật qua như vậy. Hắn kiệt lực muốn giữ vững bình tĩnh, nhưng ánh mắt lại đã bò đầy tơ máu.
- Ngươi chưa phát giác lấy biểu hiện hiện tại mà ngươi gọi là quật cường rất ngu xuẩn sao?
Tần Mệnh chấn động khí thế, mây đen không trung cuồn cuộn dữ dội, vô số sấm sét tàn sát bừa bãi, tùy thời khả năng xông ra tầng mây.
- Lui! Mau lui lại!
Đám người Kiều gia sợ hãi, hoảng sợ quát tháo.
- Lục Nghiêu, hãy đợi đấy.
Trong ánh mắt Triệu Tử Hùng nhìn về phía Tần Mệnh bắt đầu khởi động lấy sát ý đã lâu.
- Đi thong thả, không tiễn.
Triệu Tử Hùng mang theo hai vị Thánh Võ lui về phía sau đến bên ngoài mười dặm, trên đường phân phó nói:
- Các ngươi ở lại, cẩn thận Lục Nghiêu, nghìn vạn lần đừng cho hắn đi, ta đi nghênh đón đội điều tra của Tru Thiên điện.
- Chúng ta không nghĩ biện pháp cứu Kiều gia người trước sao? Nếu như Tru Thiên điện đến, bọn hắn cũng mặc kệ ai chết sống.
- Ngươi nhìn tình huống hiện tại, làm sao cứu? Mang Tru Thiên điện đến, lấy độc trị độc, bọn hắn không để ý Kiều gia chết sống ngược lại càng có thể bức hiếp Lục Nghiêu. Ta ngược lại muốn nhìn một chút hắn có nguồn gốc gì, lại muốn làm cái gì.
Hai vị Thánh Võ trao đổi ánh mắt, bất đắc dĩ gật đầu, cũng chỉ có thể như vậy.
- Tại trước khi ta về đến, nhất định phải bảo đảm Lục Nghiêu ở tại Kiều gia trang viên. Nếu như ngay cả cái này đều làm không được, các ngươi là cung phụng làm bậy của Kiều gia.
Triệu Tử Hùng biết rõ hai tên này không sẽ vì Kiều gia mà dốc sức liều mạng, nhưng không có biện pháp, hi vọng đội điều tra của Tru Thiên điện cách Bích Ba đảo đã không xa.
Hai vị Thánh Võ thổ lộ tình cảm cười lạnh ở bên trong, ngươi làm sao không tự mình ở lại nhìn, để cho chúng ta đi thông báo? Tranh công liền tranh công đi, ai là người ngu chứ. Nhưng không vừa lòng thì không vừa lòng, bọn hắn cũng biết tầm quan trọng lưu lại Lục Nghiêu :
- Lục Nghiêu thật sẽ ngốc đến đợi Tru Thiên điện qua đến?
- Làm sao, sợ hãi? Hắn mới tấn nhị trọng thiên, các ngươi đều lưu lại tại nhị trọng thiên lên năm sáu năm, có cái gì phải sợ. Không nên bởi vì hắn giết Kiều Thiên Liệt cùng Kiều Bác Nam liền cho rằng hắn rất mạnh, hắn lúc ấy là ở vào thời kì đột phá cảnh giới đặc thù, chiếm được chút ít tiện nghi mà thôi. Nhớ kỹ, phải ngăn chặn Lục Nghiêu, lúc cần thiết có thể tìm Tinh Tượng các hỗ trợ, còn có thể hướng Ôn gia xin giúp đỡ. Nói cho Ôn gia, nếu như thả Lục Nghiêu chạy, Ôn gia cứ đợi đến thừa nhận lửa giận của Tru Thiên điện đi.
Triệu Tử Hùng nghiêm khắc nhắc nhở sau đó nhanh chóng rời khỏi.
Triệu Tử Hùng cùng hai vị Thánh Võ rời khỏi để cho bầu không khí tại trang viên Kiều gia căng thẳng tới cực điểm, cho đến khi bọn hắn biến mất trong tầm mắt, đám người Kiều gia mới bỗng nhiên cảm thấy càng không có cảm giác an toàn.
Bọn người Kiều Quảng Thành nơm nớp lo sợ cúi đầu, vụng trộm đánh giá Tần Mệnh, sợ cái tên điên này tâm tình không tốt lại giết mấy người.
Không có Triệu Tử Hùng uy hiếp, những người khác càng sẽ không ra mặt, bầu không khí bỗng nhiên trở nên an tĩnh, nhưng lôi vân cuồn cuộn trên không trung vẫn là đặt ở trên trái tim tất cả mọi người, căng thẳng lại áp lực.