- Nhìn ngươi rất trung thành với Diêu Văn Vũ a, không biết trong lòng của hắn ngươi có quan trọng bao nhiêu. Nếu như ta dùng ngươi làm mồi dụ, hắn có mắc câu hay không?
Tần Mệnh ngồi xổm ở trước mặt hắn, tâm tư xoay chuyển, nghĩ đến làm sao cạy mở miệng của hắn.
- Tỉnh lại đi!
Linh hồn Lạc Hàn truyền đến trận trận đau nhức kịch liệt, không ngừng run rẩy vài cái, nhưng tuyệt đối không cho Tần Mệnh biết.
- Ngươi nói cho ta biết Diêu Văn Vũ ở đâu, ta liền thả ngươi trở về.
- Hô, ta nói hắn tại tổng bộ Tru Thiên điện, ngươi tin sao?
- Ngươi đều bị ta bắt, hắn còn có thể ngồi yên?
Tần Mệnh ước lượng lấy ngọc bài ‘Thiên tử’ trong tay, nói:
- Hắn đã đem thứ này cho ngươi, các ngươi khẳng định có ước định gì, nói cho ta biết?
- Phi, mơ tưởng!
Tần Mệnh, dám đến địa bàn Tru Thiên điện giương oai, ta thấy ngươi chính là muốn chết.
Táng Hải U Hồn bỗng nhiên nói:
- Ta có thể cướp đoạt trí nhớ trong vòng mười ngày của hắn.
Tần Mệnh kinh ngạc giương lên lông mày:
- Lướt trên trí nhớ?
- Ta đến.
Kim Sư bên trái nửa ngủ nửa tỉnh kia ngẩng đầu, hai con ngươi lạnh giá sâu xa, như là hai vịnh hồ sâu sâu không thấy đáy, nó đi về hướng Lạc Hàn.
Lạc Hàn cảnh giác dán mắt vào Kim Sư, giãy dụa lui về sau.
Hai mắt đầu Kim Sư bên trái bỗng nhiên ngưng trọng, con ngươi dựng thẳng dài nhỏ như đao, bên trong như là xông ra hai cỗ năng lượng vô hình, tiến đụng vào hai mắt Lạc Hàn, toàn thân Lạc Hàn run rẩy, biểu lộ lập tức trở nên dại ra.
Tần Mệnh hiếu kỳ nhìn Kim Sư, đầu bên trái ngược lại trầm mặc, cho người ta loại cảm giác u ám, đầu bên phải ngẩng cao lên, hai con ngươi tỏa sáng, bá đạo mười phần, đầu hoàn toàn khác nhau, có lấy năng lực cùng tư tưởng khác nhau sao? Nhớ rõ lần đầu tiên gặp phải Táng Hải U Hồn, Kim Sư là có ba khỏa đầu, nhìn đến cuối cùng có lẽ cái đầu kia cũng sẽ có lấy năng lực đặc thù.
Tần Lam trong túi áo Tần Mệnh duỗi cái lưng mỏi, vuốt vuốt hai mắt nhập nhèm, từ cổ áo bò lên đi ra, linh hoạt bò lên trên bả vai Tần Mệnh, vụt sáng lấy đôi mắt to hiếu kỳ, nhìn xung quanh cùng một chỗ.
Táng Hải U Hồn chú ý tới nàng, yêu kiều xinh xắn, như là tinh linh, mắt to cũng là linh tính hồn nhiên.
- Đây là...
Tần Lam nghiêng đầu nhìn Kim Sư một lát, hì hì cười cười, vèo cái biến mất, chỉ chớp mắt đã xuất hiện trên đầu cái đầu Kim Sư ngẩng cao lên kia, bàn chân nhỏ đuổi theo lân phiến rực rỡ kim quang, lại duỗi tay gãi gãi tóc mai phong phú chỗ cổ, y y nha nha đang nói gì đó cùng Kim Sư.
Đầu Kim Sư bên phải quay đầu nhìn nàng, vàng rực sáng chói, chìm ngập Tần Lam, muốn chuẩn đoán đứa nhỏ này.
- Oa...
Tần Lam nhìn xung quanh kim quang kỳ lạ, váy nhỏ xinh đẹp đều biến thành màu vàng.
Tần Mệnh nói:
- Là quả trứng trên Vạn Tuế Sơn kia.
Dùng khuôn mặt trầm ổn của Táng Hải U Hồn đều có chút động, quả trứng kia? Vậy mà thật để cho Tần Mệnh cho ấp ra!
- Đi ra nhanh ba tháng, ngoại trừ ngang bướng một chút, mặt khác đều rất tốt.
Tần Mệnh nhìn tiểu gia hỏa hồn nhiên vui sướng, hiểu ý cười khẽ, ba tháng, vẫn là bộ dạng nhu thuận đáng yêu, không có xuất hiện tình huống đáng lo lắng, nó khiến hắn nhẹ nhàng thở ra.
Táng Hải U Hồn quan sát đến Tần Lam, nhảy nhảy nhót nhót ở trên lưng Kim Sư, ngây thơ lại đáng yêu, con mắt như là hai viên bảo thạch, đen bóng lại tinh khiết, mảy may nhìn không ra bộ dạng nguy hiểm.
Có thể tương lai thì sao? Chờ nàng trưởng thành, sẽ là cái dạng gì nữa đây.
- Ngươi quyết định nuôi dưỡng nàng?
Tần Mệnh hiểu Táng Hải U Hồn sầu lo, khẽ cười nói:
- Không nỡ vứt bỏ nàng, cũng chỉ có thể nuôi. Còn chuyện tương lai... Nói sau đi, ta nghĩ chính là chỉ cần ta có thể đủ cường đại, leiefn có cơ hội khống chế được nổi.
Táng Hải U Hồn không nói nhiều, tại một khắc Tần Mệnh mang nàng ra Vạn Tuế Sơn này, thì chiếc thuyền giấy vận mệnh kia đã một lần nữa xuất phát, ai cũng ngăn không được.
- Diêu Văn Vũ tại Táng Thần Đảo!
Hai mắt đầu Kim Sư bên trái khôi phục thanh minh, Lạc Hàn hư thoát ngồi dưới đất, hai mắt trống rỗng vô thần, như là bệnh nặng một hồi.
- Táng Thần Đảo ở nơi nào?
- Táng Thần Đảo là luyện trường tu quan trọng của Tru Thiên điện, mở ra đối với đệ tử nội điện. Chỗ đó đã từng là một bãi tha ma cổ xưa, từ Thiên đình đại lục xa xôi phiêu lưu đến, bên trên mai táng nhân vật rất rất cường đại, sát khí ngập trời, oan hồn vô số, tro cốt như tuyết, sau một lần hàng lâm Cổ Hải đã dẫn phát qua thiên tai. Về sau Tru Thiên điện khống chế hòn đảo kia, cưỡng ép cải tạo, tinh lọc sát khí trong này, bảo lưu lấy mộ địa cùng cấm khu cổ xưa, cũng bắt đầu mai táng cường giả hi sinh của Tru Thiên điện bọn hắn. Ước chừng là bắt đầu tại hai trăm năm trước, Tru Thiên điện mở ra Táng Thần Đảo đối với đệ tử nội điện, cho phép bọn hắn tiến vào tu luyện rèn luyện, người may mắn có thể đạt được truyền thừa cổ xưa, hoặc là bí pháp tiên liệt Tru Thiên điện bỏ mình.
Chỗ đó có thể nói là cơ duyên khắp nơi, phàm là kẻ đi vào sẽ có thu hoạch, có người thậm chí từng tại chỗ đó đạt được qua truyền thừa của nhân vật cấp lão tổ Tru Thiên điện, cũng có người đào ra viễn cổ bí bảo.