- Lục Nghiêu, có thân phận khác.
Chu Thanh Thanh hiện tại đã có thể kết luận, Lục Nghiêu khả năng từ đầu đến cuối đều có mưu đồ, mà không phải bị động báo thù cùng phản kích.
- Nếu thật là có người đang tính toán Tru Thiên điện, một hồi ác chiến không thể tránh được.
Các chủ Tinh Tượng các yếu ớt than nhẹ, từ khí thế Lục Nghiêu cùng người thần bí kia bày ra đến xem, bọn hắn đối với loại quái vật khổng lồ như Tru Thiên điện này căn bản cũng không có cảm giác kính sợ dù là mảy may một chút, sau lưng quyết đoán sát phạt không chỉ có là điên cuồng, lại còn tin tưởng không sợ hãi.
Đám người kia, khí thế to lớn a.
Chỉ mong không liên quan đến Bích Ba đảo.
Thi thể Táng Hải Phạm Tinh Tích nhuộm đỏ cả mảng lớn núi rừng, từ đằng xa nhìn lại nhìn thấy mà giật mình. Với tư cách Linh Yêu Thánh Võ cấp, lại còn là thủ hộ thú nhất tộc của Tru Thiên điện, bất luận là máu tươi, da thịt, hay là xương cốt, không có chỗ nào mà không phải là đồ quý giá, đối với rất nhiều võ giả mà nói uống mấy ngụm máu tươi đều có thể là đại bổ. Nhưng trong phương viên nghìn trượng, không người nào dám đặt chân, ngay cả mãnh thú linh cầm đều tránh đi xa xa.
Chẳng những không có người dám tới gần, tất cả thế lực còn tự phát tổ chức người bao vây chỗ đó, chờ đợi Tru Thiên điện qua đến chuyển di. Bọn hắn không thể không cẩn thận, sợ một lần nữa cho Tru Thiên điện tìm đến cớ phát tiết phẫn nộ.
Thời gian hai ngày ngắn ngủi, sự kiện cướp giết phát sinh trên Bích Ba đảo truyền khắp hải vực xung quanh, gây nên sóng to gió lớn. Tru Thiên điện đang duy trì trải ra tấm lưới lùng bắt, vậy mà Lục Nghiêu lại còn dám trở về Bích Ba đảo bật ngược Lạc Hàn, đồng bạn bí mật của hắn cũng cường thế hiện thân, chém giết Táng Hải Phạm Tinh Tích cùng chiến nô Tru Thiên điện. Cùng lúc đó, chuyện Lục Nghiêu tập sát trưởng lão ngoại điện Tru Thiên điện Đào Khôn cũng theo đó truyền ra.
Tuyên chiến!
Tuyên chiến không kiêng nể gì cả!
Tru Thiên điện mặc dù cao cao tại thượng, như là cây trụ trời cao vút tại phía tây Cổ Hải, nhưng nhận đến khiêu chiến cho tới bây giờ liền không có ngừng lại qua, chỉ là cực ít xuất hiện sự kiện táo bạo như thế, giết cường giả Tru Thiên điện như giết trâu thịt dê. Chuyện này quy mô cũng không lớn, nhưng tính chất lại ác liệt cực độ, quả thực nghe đến mà rợn cả người.
Ngat cả mấy thế lực cấp bá chủ sau khi nhận được tin tức đều nâng lên ánh mắt kinh ngạc, nhìn phía phương hướng Tru Thiên điện.
Là ai đang khiêu chiến Tru Thiên điện? Là ai đang hoạt động lấy hết thảy? Chẳng lẽ là Yêu tộc rốt cục cũng nhịn không được nữa? Nhưng mặc dù là Yêu tộc, muốn đảo loạn phía tây Cổ Hải, cũng không đến mức trực tiếp lấy Tru Thiên điện khai đao, mà là nhắm ngay các thế lực bá chủ khác trước a.
Tru Thiên điện lập tức rút trưởng lão đã phái ra ngoài về, trước khi làm rõ ràng thân phận kẻ địch, bọn hắn không thể lại phái người đi ra chịu chết.
Tần Mệnh cùng Táng Hải U Hồn trốn đến đáy biển, tìm được chỗ an toàn. Mặc dù Tru Thiên điện sẽ tạm hoãn hành động, nhưng phong trào lùng bắt của đám kẻ săn giết sẽ không giảm, ngược lại sẽ tại Tru Thiên điện thúc dục xuống trở nên càng cấp tiến, bọn hắn vẫn nên là cẩn thận là hơn.
Tần Mệnh cùng Táng Hải U Hồn từ biệt nhiều năm, không nghĩ tới sẽ gặp mặt dưới loại tình thế này, mà Táng Hải U Hồn hỏi cũng không hỏi đã trực tiếp ra tay chém giết Táng Hải Phạm Tinh Tích cũng làm cho Tần Mệnh rất là cảm khái, loại tính cách này thật sự là quá... Quá đáng giá để kết giao!
Tần Mệnh cùng Táng Hải U Hồn nói chuyện phát sinh mấy năm này, Táng Hải U Hồn mặc dù có nghe thấy, nhưng những năm gần đây càng đặt nhiều tinh lực ở tu luyện, vì tìm kiếm cơ duyên, tiến vào phía đông hải vực với hắn mà nói vừa không biết lại hoàn toàn mới, cho nên đối với chuyện đã xảy ra cũng không hoàn toàn hiểu rõ.
- Ngươi là chuẩn bị náo mấy trận liền rời khỏi, hay là náo xuống dưới khiến cho phía tây chú ý?
Táng Hải U Hồn đem một khối linh hạch cực đại cho Kim Sư, linh hạch là của Táng Hải Phạm Tinh Tích, thời điểm bị hắn một đao chém thành hai khúc rơi xuống đến, hắn cũng không cần khách khí thu nhận. Táng Hải Phạm Tinh Tích có huyết mạch cường đại, nghe nói có truyền thừa cổ thú chính thống, đối với Kim Sư mà nói có lẽ sẽ là cơ duyên.
- Nhìn tình huống đi, đi một bước nhìn một bước.
Tần Mệnh bây giờ còn có thể khống chế được cục diện, gặp lại Tru Thiên điện không hẳn không thể, huống chi lại gặp Táng Hải U Hồn. Hắn ngồi xổm trước mặt Lạc Hàn suy yếu, vỗ vỗ mặt của hắn:
- Diêu Văn Vũ ở đâu? Đều là người thông minh, không cần thiết phản kháng liền miễn đi, ta ít phí chút ít tinh lực, ngươi cũng ít chịu tội.
- Nếu là người thông minh, cũng không cần phải hỏi, muốn đánh muốn giết, tự nhiên muốn làm gì cũng được.
Lạc Hàn đi qua phía tây, nghe được qua quá nhiều truyền thuyết về Tần Mệnh, đó là một tên điên không kiêng nể gì cả, chỉ có thứ hắn không thể tưởng được, không có gì hắn làm không được, rơi xuống trong tay hắn chỉ có cam chịu số phận.
Tần Mệnh cũng không cùng hắn nói nhảm, lòng bàn tay ngưng tụ lên đao khí Tu La đao, đâm vào đầu hắn.
Lạc Hàn kêu thê lương thảm thiết, toàn thân run rẩy dữ dội, ý thức lâm vào bên trong tình cảnh tuyệt vọng, thống khổ, giết chóc, tử vong khôn cùng vân vân... Các loại mặt trái cảm xúc điên cuồng mà xâm nhập lấy hắn. Nhưng, xương cốt Lạc Hàn chính xác đủ cứng, sau mười lần Tần Mệnh dùng oán niệm xâm nhập hỏi đi hỏi lại, hắn vẫn là chết liều chết cắn răng, nửa chữ đều không nói nhiều, một bộ dạng cầu chết.