Nụ cười trên mặt Kỳ Nguyên Lăng nhạt dần, ta chẳng lẽ không xứng với ngươi? Dung mạo của ta, khí chất của ta, địa vị của ta, rõ ràng cùng ngươi xứng đôi.
Bốn đầu mãnh thú phát ra tiếng gào rú trầm thấp, uy nhiếp Nguyệt Tình cùng Bạch Hổ. Chúng đều đang cười lạnh, nữ tử này vậy mà còn giả vờ dè dặt, quá không biết tốt xấu, dùng thân phận chủ tử của chúng, vừa ý nàng là phúc phần của nàng. Tại Cổ Hải mênh mông này, bao nhiêu nữ tử mê thích chủ tử của chúng, bao nhiêu cường giả hi vọng kết giao với chủ tử của chúng.
Nguyệt Tình lại không đáp lời, lặng yên mà đứng ở trên không.
- Hoặc là, ngươi và ta đến cung điện ngồi một chút, hoặc là, ta mời ngươi đi ngồi một chút.
Kỳ Nguyên Lăng không muốn dùng mạnh, bất ngờ gặp gỡ tốt đẹp nên có một bắt đầu tốt đẹp, lại có cái quá trình tốt đẹp, sau đó có một kết cục xinh đẹp. Nếu như trộn lẫn lên bạo lực, thật sự là giết phong cảnh.
- Ngươi rất cao quý?
Nguyệt Tình đột nhiên hỏi.
- Cũng không tính là cao quý, ít nhất không tính là tục nhân, cũng không phải phàm nhân.
Kỳ Nguyên Lăng nói cười, nam tử có thể phối hợp với tiên tử như ngươi đây, có thể bình thường sao? Thanh danh đệ tử Hổ Hoàng, tương đương với hoàng tử, so với thiên tử Tru Thiên điện đều không có kém nhiều. Thậm chí trong mắt hắn, mấy tên thiên tử của hiện nay Tru Thiên điện, đều qua không được mắt của hắn.
- Loại người như ngươi tự cho mình rất cao, mời người khác làm khách lại muốn dùng sức mạnh, chưa phát giác mình buồn cười sao? Kẻ cao quý cần phải có phong độ của kẻ cao quý, kẻ bất phàm cũng nên có tư thái không tầm thường. Loại hành vi như ngươi này mời không được người khác liền hạ lệnh mạnh đoạt, cùng dã thú có cái gì khác nhau. Chẳng lẽ ngươi là đệ tử yêu thú, muốn biểu hiện như một yêu thú?
Nụ cười trên mặt Kỳ Nguyên Lăng từ từ biến mất, đáy mắt lóe lên vài cái, lại khôi phục nụ cười tiêu sái tự tin:
- Ngươi thế này thật oan uổng cho ta, ta từ lúc bắt đầu đến bây giờ, vẫn luôn bảo trì khách khí. Ngược lại là ngươi, một cái đối mặt liền đả thương chiến thú của ta.
Nguyệt Tình từ chối cho ý kiến, mà là thản nhiên nói:
- Ngươi tối đa còn có nửa canh giờ.
A?
Trong lòng Kỳ Nguyên Lăng khẽ động, nụ cười trở nên sáng lạn. Nửa canh giờ a, không tệ không tệ, rốt cục cũng chịu cho ta cơ hội. Kỳ Nguyên Lăng vì biểu hiện khí độ của mình, ra hiệu bốn đầu chiến thú lui về phía sau.
Bốn đầu chiến thú Hắc Vân Xích Luyện Xà rút đi, thu liễm hung uy, hai đầu chìm vào đáy biển, hai đầu lui vào núi rừng, nhưng đều không có thật sự rời khỏi, ý niệm tập trung vào Nguyệt Tình, một khi nàng có hành động chạy trốn gì, chúng sẽ xuất kích trước tiên. Chúng làm bạn với chủ nhân đã nhiều năm như vậy, lần đầu tiên nhìn thấy chủ nhân động tâm với một nữ tử, đương nhiên phải giúp chủ nhân bắt lấy. Hoàng cung đã nhiều năm vắng vẻ như vậy, vừa vặn thiếu một nữ chủ nhân.
Nguyệt Tình không có vội vã rời khỏi, cũng biết rời không khỏi, nàng nhẹ vỗ về Bạch Hổ, ra hiệu nó an tâm một chút chớ vội.
Kỳ Nguyên Lăng thấy nàng không có thừa cơ đào tẩu, trong lòng càng trấn an, nhìn đến nữ tử này cũng chính là dè dặt một cái mà thôi.
- Hiện tại có thể nói tên của ngươi đi à nha.
- Lúc cần biết, ngươi sẽ biết.
Kỳ Nguyên Lăng cười cười, cũng không giận, tâm tư tắt đèn chuyển cảnh, làm như thế nào mới hòa hoãn xuống quan hệ của hai người đây? Hắn mặc dù chưa từng thiếu nữ tử, thế nhưng chưa từng truy cầu qua nữ tử, đều là thế lực khác đưa tới hiếu kính hắn, dùng xong chơi chán sau đó đều cho yêu thú ăn!
- Hổ Yêu bên cạnh ngươi, có huyết mạch Bạch Hổ?
- Như Bạch Hổ mà thôi.
Nguyệt Tình áp chế Bạch Hổ, đừng làm cho nó đơn giản hiển lộ ra bí thuật truyền thừa, trước mắt người này nếu là đệ tử đầu Bạch Hổ Đông Hải kia, nên rất quen thuộc đối với bí thuật truyền thừa Bạch Hổ, một khi rơi xuống trong lỗ tai lão yêu vật kia, rất có thể sẽ phát động đuổi giết không ngừng nghỉ đối với Bạch Hổ. Kỳ thật năng lượng Yêu tộc ở phương diện khác càng nguy hiểm hơn so với Nhân tộc, chúng hung tàn hơn, càng không có cố kỵ, không đạt đến mục đích không từ thủ đoạn.
- Ta không có ý tứ gì khác, nếu như nó thật có huyết mạch Bạch Hổ, có thể đưa đến chỗ Hổ Hoàng, nếu như được Hổ Hoàng coi trọng, nói không chừng sẽ đưa nó mấy cái cơ duyên, bồi dưỡng thành thủ hộ thú thiếp thân, đây chính là vinh hạnh vô thượng đặc biệt.
Kỳ Nguyên Lăng quan sát đến Bạch Hổ, từ hình dạng nhìn lại, chính xác cùng Hổ Hoàng không sai biệt lắm. Đổi thành người khác, khả năng thật sự sẽ một cái liền nhận định thành Bạch Hổ, nhưng hắn gặp qua vô số Hổ Yêu, có thể nói bất luận Linh Yêu có quan hệ gì cùng hổ, đều rõ như lòng bàn tay, chính là bởi vì nhìn quá nhiều, mới biết được có chút Hổ Yêu bộ dáng sẽ giống Bạch Hổ, kỳ thật lại không có nửa điểm quan hệ.
Muốn xem có phải có huyết mạch Bạch Hổ hay không, còn phải từ trên tư thái chiến đấu để phán đoán.
- Chúng ta không có hứng thú đối với danh phận kia.
- Ngươi từ đâu đến?
Kỳ Nguyên Lăng bỗng nhiên có chút kỳ quái, nàng giống như không có nửa điểm kính sợ đối với Hổ Hoàng, là chưa nghe nói qua, hay là thật không quan tâm đây?
- Thời gian của ngươi không nhiều lắm.