Tần Mệnh cùng Nguyệt Tình có chút biến sắc, có loại hoảng hốt cảm giác ý thức cùng thị giác sai chỗ.
Nữ tử ánh mắt ngưng lại, côn sắt trong tay gào thét chấn vỗ, tinh chuẩn chặn đường, vậy mà đơn giản nứt vỡ ánh đao cuồng bá dường như sóng dữ, năng lượng dữ dội nổ tung cuộn sạch tám phương, trùng kích không gian, mặt biển xung quanh đều trong tiếng nổ vang điên cuồng đột nhiên dâng lên, nhấc lên bọt nước đầy trời. Nàng mặt không biểu tình, dẫn theo cột đá, từng bước một đi về hướng hòn đảo, trong ánh mắt dài nhỏ thoáng hiện tinh mang, đó là chiến ý đang bắt đầu khởi động.
Nhưng Táng Hải U Hồn lại như là chiến thần thức tỉnh, toàn thân bắt đầu khởi động lên sóng khí cuồng liệt, mắt hắn sáng như đuốc, sát ý tăng vọt, vung vẩy chiến đao bổ ra thế công như mưa to gió lớn, ánh đao cường thế như là sóng dữ đan vào nhau, bỗng loạn trời cao, nhưng đều sau khi bổ ra đều đột nhiên biến mất, theo sát xuất hiện tại ngoài nghìn trượng, như là mưa to gió lớn như xông ra không gian, ùn ùn kéo đến bao phủ nữ tử kia.
Thanh thế điên cuồng, sát uy cường hãn, Tần Mệnh cùng Nguyệt Tình nhìn đều động dung thật sâu, rung động trước đao pháp cường đại tuyệt luân của Táng Hải U Hồn.
Ánh đao càng ngày càng nhiều, càng ngày càng dày đặc, gần như hội tụ thành ánh đao vòi rồng, rộng hơn trăm thước, đảo loạn biển trời, càng đảo loạn năng lượng không gian. Ánh đao vòi rồng thành hình ở chỗ này, cũng bạo kích tại ngoài ngàn thước, cái mảnh mặt biển kia triệt để sôi trào, sóng lớn cuồn cuộn, gió lớn gào thét, ngay cả tầng mây trên bầu trời đều bị cắn nát.
Nữ tử đạp lập mặt biển, ngang nhiên đón đánh, Thạch Trụ trong tay nàng nhẹ như không có gì, nhưng lại đánh ra thế công chặn đánh khủng bố, nứt vỡ lấy tất cả ánh đao. Ánh đao liên miên không dứt hàng lâm xuống, từ các phương vị khác nhau, bốn phương tám hướng cường thế tập kích vây quét, mỗi một đao đều xuất quỷ nhập thần, nhưng lại đều có được uy năng to lớn hủy diệt non sông, để cho người ta sởn hết cả gai ốc, như muốn đè sập cái phiến không gian kia. Nhưng nàng lại đều tinh chuẩn toàn diện chặn đường, ngoại trừ mặt biển dưới chân đang run rẩy, ngoại trừ tóc ngắn đang trôi nổi, thì nàng cũng không chút động đậy, mặt không đổi sắc, không hề áp lực.
Táng Hải U Hồn cách không bổ ra ba trăm tám mươi đao, cho đến khi nối tiếp không còn chút sức lực nào, mới thoáng dừng lại.
Bành!
Nữ tử chấn vỡ ánh đao cuối cùng, lông tóc không tổn hao gì, xung quanh hải triều cuộn trào mãnh liệt kích động, thủy triều ầm ầm trầm đục, hơn mười thước mặt biển dưới chân nàng lại bình tĩnh như kính, không sóng không lan.
Ánh mắt nữ tử lạnh như băng tập trung vào đảo san hô, giữ chặt Thạch Trụ, chỉ xéo trời cao, lần đi nữa về phía trước.
Thần sắc Táng Hải U Hồn trở nên ngưng trọng, gần đao điên cuồng bổ chém, vậy mà toàn bộ bị đón đỡ, đây là tình huống hắn xuất đạo vài chục năm nay chưa từng gặp qua phải.
Lực lượng một đao ngay cả da thịt áo giáp mãnh thú đều có thể bổ ra, ngay cả núi lớn đều có thể chặt đứt, hôm nay liên tục mà điên cuồng chém gần bốn trăm đao, lại không chạm được thân nữ tử kia.
- Cây cột kia đá là đồ đằng trụ của Đông Hoàng Chiến Tộc!
Tần Mệnh âm thầm hít thở, trong lòng nhấc lên cuồn cuộn thủy triều, khó có thể bình tĩnh. Hắn lần đầu tiên gặp phải kẻ địch cường đại như thế, chỉ riêng cảm giác liền lộ ra áp lực, cho hắn một loại cảm giác như núi lớn như đại dương mênh mông, khó có thể chống lại.
- Đồ đằng trụ là chiến binh truyền thừa của Đông Hoàng Chiến Tộc, năm tháng truyền thừa càng lâu càng cường đại. Từng đồ đằng chiến sĩ đều là thiên tài được lựa chọn, cũng là chiến sĩ trong khế ước của Đông Hoàng Chiến Tộc. Một khi bọn hắn bị chọn trúng, cả đời đều phải cùng đồ đằng trụ làm bạn, đồ đằng trụ giao phó bọn hắn sức chiến đấu cường đại, linh hồn huyết nhục của bọn hắn sau khi chết cũng sẽ dung nhập đồ đằng trụ. Bên trong mỗi một đồ đằng trụ truyền thừa đã lâu đều phong tồn lấy mười hồn thiêng cùng huyết nhục đồ đằng chiến sĩ.
Tàn Hồn tiết lộ lấy sự ảo diệu của đồ đằng trụ, là một tộc nhân được chọn làm đồ đằng chiến sĩ, chẳng khác nào đem mình dâng hiến cho đồ đằng trụ, cũng tương đương bên người đã có hồn thiêng tiên liệt làm bạn, không chỉ nhận lấy lực lượng cường hãn, cũng nhận lấy tiên liệt chỉ đạo cùng thủ hộ. Đợi sau khi hắn chết, hắn cũng sẽ dung nhập trong đó, thủ hộ lấy mới một đời đồ đằng chiến sĩ.
Đây là lực lượng truyền thừa của Đông Hoàng Chiến Tộc, càng là nguyên nhân bọn hắn được phong ra là một trong những Chiến tộc.
Tại Thiên Đình đại lục, không có người nào không biết đồ đằng chiến sĩ cường đại, cũng không có ai dám đơn giản trêu chọc đồ đằng chiến sĩ.
Thậm chí có người xưng bọn hắn là ‘Cấm kị chi vật’!
- Tại sao nàng lại xông đến chỗ ta?
Tần Mệnh đương nhiên biết rõ Thiên Đình đại lục thần bí cùng cường đại, đó là một đại lục hoàn toàn siêu nhiên tại cao quý tại Cổ Hải, áp đảo phía trên chúng sinh, người ở bên trong đi ra có thể là người bình thường sao? Nhưng vì cái gì lại muốn chặn đánh hắn?
- Ta thật không biết.
Tàn Hồn khó có thể hiểu. Chẳng lẽ cũng bởi vì ở trên hòn đảo kia nhìn nàng một cái? Có thể rõ ràng từ vị kia trên thân tộc nhân cảm nhận được chiến ý cường đại.
Táng Hải U Hồn bị khơi dậy chiến ý mãnh liệt, cuộc đời hắn đến nay chưa bao giờ thất bại như hôm nay.
Hắn thẳng tiến không lùi, chưa từng sợ hãi.