Tu La Thiên Đế (Bản Dịch)

Chương 1684 - Chương 1684 - Tuyệt Ảnh (1)

Chương 1684 - Tuyệt Ảnh (1)
Chương 1684 - Tuyệt Ảnh (1)

Rốt cục, khổ tẫn cam lai, rốt cuộc cũng có thể yên tâm, chàng còn sống, còn sống thật tốt.

- Hắn không tin ta, có thể là muốn điều tra hiểu rõ trước, lại đến Hoa Dương đảo. Ta đề nghị các ngươi đừng quá sốt ruột, từ từ nhìn chút đã.

Tần Vân Y nhìn những thiên tài Tử Viêm Tộc liên tiếp đến nơi, trong lòng lần lượt sợ hãi thán phục lại cảm khái, Thánh Võ không đến ba mươi tuổi! Lại còn rất là nhiều! Bọn họ là làm sao làm được? Hắc Phượng toàn thân đen kịt hiển thị rõ cao quý hoa lệ, Địa Hoàng Huyền Xà thần bí đến đáng sợ, cũng là Thánh Võ cấp.

Nàng trước kia còn lo lắng sau khi Tử Viêm Tộc thoát khỏi liên minh hải tộc sẽ có cái gì không ổn định, hoặc là suy bại, không có nghĩ tới những gia hỏa này sống càng ‘Khỏe mạnh’, quả thực là kỳ tích.

- Chàng sẽ đến, lúc này cũng nên đụng phải cùng Nguyệt Tình, bọn họ có Vương ấn liên hệ.

Yêu Nhi cười khẽ, sóng mắt lưu chuyển, lông mi rung rung, khuôn mặt trắng noãn óng ánh, lóe ra ánh sáng động lòng người. Nàng đứng tại đỉnh núi, nhìn về đại dương mênh mông nơi xa, tà váy lụa mỏng theo gió động bay, lượn lờ mềm mại, đem đường cong cùng tư thái mông lung kia phác hoạ đầy gợi cảm xinh đẹp.

Thời gian này Yêu Nhi trưởng thành hơn rất nhiều, không chỉ thực lực tăng cường, cái cỗ mị hoặc nhiệt tình câu hồn đoạt phách kia càng đậm, như là mật đào chín mọng, tản ra hương vị nồng đậm, lại có lấy hương thơm thiếu nữ như thanh xuân, tính cách hay thay đổi lại tà khí. Nàng xinh đẹp mềm mại, lại vũ mị chọc người, nàng thanh xuân tịnh lệ, lại gợi cảm động lòng người, phong tình khác nhau ở trên người nàng va chạm ra mị lực kinh tâm động phách, ngay cả Đồng Hân có chút thời điểm cũng nhịn không được nhìn nhiều nàng vài lần, không thể không thừa nhận cái loại cảm giác này trên người nàng đối với bất cứ nam tử nào mà nói đều là trí mạng.

- Ta hiện tại đặc biệt hối hận một chuyện, năm đó làm sao không theo hắn đi Vạn Kiếp Sơn.

Yêu Nhi tiếc nuối than nhẹ, cánh tay ngọc kéo dài, cổ tay trắng giương nhẹ, tùy ý vén lên mái tóc dài như là thác nước, một động tác đơn giản lại để cho đám người đằng sau kia nổi cao con mắt, ánh mắt không tự chủ được chuyển trên bóng lưng xinh đẹp của nàng, lại xấu hổ di chuyển lấy, không tiện nhìn nhiều.

Hôm nay đội ngũ ‘Tuyệt Ảnh’ vừa đến, đa số người cũng là lần đầu tiên nhìn thấy Yêu Nhi, dung nhan tuyệt lệ, khí chất vũ mị, đường cong nóng bỏng, còn có toát ra điểm điểm tà ý xinh đẹp như khói, để cho bọn hắn thầm hô không chịu đựng nổi.

- Chuyện gì?

Đồng Hân cùng Yêu Nhi đứng chung một chỗ, mặc dù trong lòng kinh diễm trước khí chất của Yêu Nhi, nhưng nàng cũng không có bị Yêu Nhi hoàn toàn đè xuống, hai người là loại hình hoàn toàn bất đồng.

Đồng Hân có loại ung dung tự nhiên bẩm sinh, cũng tồn tại cao quý trang nhã co Tử Viêm Tộc bồi dưỡng, tự tin đến không kiêu căng, thanh lịch đến bình thản, nhẹ nhàng khoan khoái vui người.

- Nếu như ta đi Vạn Kiếp Sơn, nói không chừng cũng có thể phong Vương liệt hầu gì đó, như vậy có thể cùng hắn có liên hệ. Tương lai ngày nào hắn tại chỗ ai trộm tình a, buổi tối lưu túc tại phòng ai a, không phải ta cũng có thể nắm giữ động thái trước tiên.

Yêu Nhi nháy mắt với Đồng Hân, xấu xa cười cười, nhắm trúng Đồng Hân mặt đỏ tới mang tai, cứ việc thói quen như trước cười đùa cùng nàng, nhưng nàng đối với phương diện này hơi có vẻ bảo thủ vẫn còn có chút không chịu đựng nổi.

Thủ lĩnh đại đội ‘Tuyệt Ảnh’ thứ hai - Lôi Áo hỏi Tần Vân Y:

- Tần Mệnh thật sự là Thánh Võ nhị trọng thiên?

Những người khác trong ‘Tuyệt Ảnh’ nhìn về phía Tần Vân Y, bọn hắn từng cùng Tần Mệnh có qua ước hẹn ba năm, đến bây giờ không sai biệt lắm đã đến lúc quyết định đi hay ở.

Hơn hai năm đến nay, bọn hắn đã nhận được ủng hộ vô điều kiện của Vạn Bảo Thương Hội, các loại linh quả linh thảo cùng bảo dược muốn bao nhiêu có bấy nhiêu, mặc dù Vạn Bảo Thương Hội điều kiện có hạn, lấy không ra cái loại bảo bối trên đời hiếm thấy này, nhưng lại chưa từng bạc đãi qua bọn hắn. Nó khiến cho trong lòng những kẻ săn giết bọn hắn từng vì đạt được chút ít linh thảo đều có thể dâng lên nguy hiểm tánh mạng này rất cảm động, bọn hắn mặc dù là kẻ săn giết thè lưỡi liếm máu trên lưỡi đao, nhưng cũng không phải là những kẻ không hiểu nhận ơn báo ơn.

Đi qua hơn hai năm ‘Ăn chùa uống chùa’, cảnh giới của bọn hắn đã đều khôi phục rất nhanh, khoảng chừng nửa số đều khôi phục đến cảnh giới thời kỳ toàn thịnh.

Nói thật hiện tại thật sự muốn rời khỏi, trong lòng đều có chút không tiện.

Nhất là thủ lĩnh ‘Lôi Cưu’ Lôi Áo, bởi vì tu luyện Tiểu Hỗn Độn Chân Lôi Quyết mà Tần Mệnh đưa cho, đã vọt tới Địa Võ đỉnh phong, có hi vọng bắn vọt Thánh Võ Cảnh.

- Thánh Võ nhị trọng thiên sẽ không sai, Táng Hải U Hồn là Thánh Võ tam trọng thiên.

Tần Vân Y không để lại dấu vết dò xét lấy chi đội săn giết này, nàng thật sự thật bất ngờ Tần Mệnh vậy mà lại bí mật trù hoạch kiến lập một chi đội cá nhân như vậy, hơn nữa thuần một sắc Địa Võ! Mặc dù đứng tại loại độ cao như nàng đây, chi đội ngũ này không coi là cái gì, nhưng đặt ở bên trong quần thể kẻ săn giết, tuyệt đối là một chi lực lượng khủng bố!

‘Tuyệt Ảnh’ hơn tám mươi người hai mặt nhìn nhau, ánh mắt phức tạp.

Lúc trước lúc chia ly, Tần Mệnh chỉ mới Địa Võ tứ trọng thiên mà thôi, mới qua bao lâu, liền đã xa xa đem tất cả bọn họ lắc tại đằng sau. Ngay cả Quách Hùng cùng Mộng Trúc đều không phải không thừa nhận có chênh lệch cực lớn cùng Tần Mệnh như một cái hào rộng.

Bình Luận (0)
Comment