- Lúc này mới như là là tỷ phu a.
Đồng Ngôn giơ lấy đan dược, nhìn lại nhìn, cực phẩm đan dược a!
Bởi vì Luyện Đan Sư hiếm thấy, đan dược vô cùng trân quý, như loại cực phẩm đan dược này có thể ngộ nhưng không thể cầu, không chỉ cần vô số bảo bối thiên tài địa bảo đặc biệt làm dẫn, còn cần Luyện Đan Sư cao thâm tự thân điều khiển. Ngay cả liên minh hải tộc lúc trước, cực phẩm đan dược đều là đám người tầng cao nhất kia mới có tư cách hưởng dụng.
Nghĩ tới đây, Đồng Ngôn tiếc nuối lắc đầu:
- Ngươi nói ngươi chờ chúng ta vài ngày nữa là tốt rồi, chúng ta cùng đi Táng Thần Đảo a.
- Liền cái bộ dạng liều lĩnh này của ngươi, đi vào đã bị oanh ra đến.
Mã Đại Mãnh đả kích hắn, cũng vuốt vuốt cực phẩm đan dược trong tay, không nỡ ăn. Hắn hiện tại đã là Địa Võ đỉnh phong, ăn hết viên đan dược kia, không biết có thể đột phá hay không?
- Tỷ phu, ta không thể không nói, ngươi ở nơi này làm tốt lắm! Ta thích cái sức mạnh này của ngươi!
Đồng Ngôn nháy mắt với Tần Mệnh, loại khí thế không sợ trời không sợ đất này mới gọi nam tử a. Tru Thiên điện cũng dám đến trước mặt bọn họ uy hiếp, xông lại liền chọc một đao, ha ha, thoải mái!
- Ngươi cho rằng ta nghĩ thế nào a, tỉnh lại đã nằm bên ngoài vạn dặm, còn treo lấy phong ấn.
- Đừng khiêm nhường a, trong lòng ngươi thật sự là ý nghĩ đó a, đến đều đã đến, nhốn nháo lại có làm sao? Nếu đổi lại là ta, ta huyên náo càng ác, thừa dịp trước khi Tru Thiên điện phản ứng kịp, ta có thể giết bao nhiêu thì giết bấy nhiêu. Một đám hỗn trướng, cũng dám chạy đến Xích Phượng Luyện vực uy hiếp, quá không đem Tử Viêm Tộc chúng ta đưa vào mắt.
- Chớ hà tiện! Đợi chúng vương đến, thương lượng xuống đối sách, là đánh một hồi hay là trực tiếp lui, tóm lại phải lui lại trước khi Tru Thiên điện toàn diện vây quét, cũng phải trở lại Xích Phượng Luyện vực trước khi liên minh hải tộc phát hiện Thiên Vương Điện đã xông vào phía đông Cổ Hải.
Tần Mệnh mặc dù rất huyên náo, nhưng vẫn luôn đắn đo về những việc kia, cũng trong phạm vi có thể khống chế, nếu không thì đó cũng không phải là điên cuồng, mà là tìm đường chết.
- Xích Phượng Luyện vực chỗ đó ngươi không cần lo lắng, lúc rời đi chúng vương đều ẩn nấp, dù cho hải tộc phát hiện vấn đề, có Địa Hoàng Đảo cùng liên minh Tinh Diệu phối hợp tác chiến, bảo vệ mà quản xem bọn hắn làm khỉ gió gì tới bao nhiêu chết bấy nhiêu.
Trong lòng Đồng Ngôn hiểu rõ, thế cục nhìn rất rõ ràng. Cùng Tru Thiên điện toàn diện va chạm khẳng định không thích hợp, nhưng trước khi bọn hắn hoàn toàn động viên, có rất nhiều cơ hội có thể hoạt động. Còn chỗ Xích Phượng Luyện vực đó, nếu như không có hoàn toàn nắm chắc, phụ thân cũng sẽ không thả Thiên Vương Điện toàn thể rút lui khỏi. Tại lúc Thiên Vương Điện rời đi, liên minh Tinh Diệu đã bí mật động viên, Huyết Nguyệt đấu thú, Tử Nguyệt đấu thú, thành xấp tập kết, tiềm phục tại khu vực đặc thù trong hải dương, chính là đề phòng liên minh hải tộc tập kích.
- Những thiên tài Tru Thiên điện chàng bắt kia đâu?
Yêu Nhi hỏi.
- Còn lại sáu mươi người, thời điểm mấu chốt dùng bọn hắn bảo vệ tính mạng. Đám người kia đều là thiên tài thế hệ tân sinh của Tru Thiên điện, không phải tinh anh thì chính là nhân vật đặc thù cùng quan trọng, nói không chừng liền có thế hệ con cháu trưởng lão nào đó, Tru Thiên điện khẳng định sẽ tận lực bảo toàn bọn hắn, đây chính là đòn sát thủ trong tay Tần Mệnh, cũng là vốn liếng hắn dám ở chỗ này phá hư, nếu như chúng vương không tới, mà hắn và Táng Hải U Hồn lại lâm vào nguy hiểm, liền lấy bọn hắn đi ra đàm phán.
- Ngươi thật ý định đưa trở về?
Hắc Phượng bỗng nhiên qua đến.
- Ngươi còn quan tâm cái này?
Tần Mệnh ra hiệu cùng Táng Hải U Hồn, cần phải rời khỏi, đi ra bên ngoài di chuyển xuống lực chú ý của Tru Thiên điện, đừng để cho bọn hắn tập trung Hoa Dương đảo.
- Nếu như ngươi không có ý định đưa trở về, đưa ta được chứ?
Đáy mắt Hắc Phượng lập loè ánh sáng, thiên tài Tru Thiên điện a, đối với Linh Yêu bọn chúng mà nói, huyết nhục quý giá so với linh hạch không kém bao nhiêu.
- Ngươi muốn ăn bọn hắn?
- Ta ăn thịt uống máu, xương cốt cho hắn!
Hắc Phượng nâng đôi cánh chỉ Mã Đại Mãnh.
- Chủ ý không tệ a.
Mã Đại Mãnh xoay động con mắt, cũng sáng.
Tần Mệnh cười vỗ vỗ đầu Hắc Phượng, cái gì cũng chưa nói, cùng Táng Hải U Hồn rời phòng. Nhưng không có đợi rời khỏi Hoa Dương đảo, Tần Vân Y đã đuổi theo phía sau:
- Người ngươi nhờ ta tìm đã đến, vừa mới lên đảo, ngươi muốn gặp không?
Ôn Dương gặp được Tần Mệnh trong cung điện dưới mặt đất tại Hoa Dương đảo, gương mặt quen thuộc, nhưng thật giống như trở nên lạ lẫm như vậy, trong tâm hắn ngũ vị tạp trần, cũng không biết nên kinh hỉ, hay là nên hoảng sợ, hắn rốt cuộc cũng biết bản thân đã theo người nào. Những ngày này, hắn mặc dù bí mật ẩn núp, trốn đông trốn tây, nhưng về chuyện phát sinh bên ngoài đều trộm trộm hiểu qua. Cho tới bây giờ, hắn mới biết được tại mảnh Cổ Hải xa xôi phía tây ngoài vạn dặm kia có một tổ chức gọi là Thiên Vương Điện, biết rõ chuyện phát sinh hơn ba năm ở phía tây Cổ Hải, cũng biết thân phận thật sự của Tần Mệnh.
Vương của Thiên Vương Điện! Con rể Tử Viêm Tộc!
Tội phạm truy nã số một của liên minh hải tộc!
Một siêu cấp thiên tài lớn nhanh như sao chổi, cũng là một ngoan nhân lãnh khốc điên cuồng mà.
Một truyền kỳ phía tây Cổ Hải mà không người nào không biết không người nào không hiểu.
Cũng là một tồn tại đáng để thế hệ Ôn Dương nhìn lên.