Yêu Nhi cho Ôn Dương một bộ võ pháp, linh cấp thượng phẩm, mặc dù không đến địa cấp, nhưng lại vô cùng thực dụng, bất luận là chạy trốn, hay là chiến đấu, đều có thể có hiệu quả. Đây là võ pháp của Huyết Tà Tông nàng, chỉ có đệ tử quan trọng mới có thể tu luyện.
Ôn Dương liên tục nói lời cảm tạ, lòng lo lắng không yên cũng thoáng buông xuống.
Đồng Hân cùng Nguyệt Tình cũng lấy ra lễ vật đã chuẩn bị tốt trước đó, để cho Ôn Dương kích động lại cảm động, thật không nghĩ tới những Thánh Võ này vậy mà đều rất thân mật, không chỉ không có làm khó dễ, cũng đều tán thành.
Tần Mệnh đưa Ôn Dương đến trong phòng bên cạnh, giới thiệu cho Tuyệt Ảnh, cũng nói sắp xếp của mình.
Ôn Dương rất sung sướng liền chấp nhận nhiệm vụ, ở cùng một chỗ với bọn người Tần Mệnh rất có áp lực, vẫn là thoải mái nếu ở chung với những kẻ săn giết này. Tần Mệnh đã thay đổi cuộc đời của hắn, hắn không báo đáp nội tâm bản thân đều không thể nào nói nổi.
- Chúng ta dẫn dắt Tru Thiên điện rời đi sẽ trở lại, không cần lo lắng.
Tần Mệnh cùng Táng Hải U Hồn từ biệt bọn họ, rời khỏi Hoa Dương đảo.
- Tru Thiên điện nói không chừng đều đuổi qua đến, hiện tại đi ra ngoài có rất nguy hiểm hay không? Về không được thì làm sao bây giờ?
Mã Đại Mãnh ngắm nhìn phương hướng Tần Mệnh rời khỏi.
- Không sợ! Tỷ tỷ ta xinh đẹp như vậy, sẽ rất mau tìm được người khác. Đúng không, tỷ.
- Ngươi câm miệng có thể chết sao?
Đồng Hân tức giận liếc nhìn hắn một cái.
- Ý ta có là muốn đi hỗ trợ hay không!
Mã Đại Mãnh vác lấy trọng phủ.
- Ngươi? Ngươi tấn Thánh Võ trước lại nói sau.
- Ta cùng cùng Tiểu Hắc đi qua xem.
Yêu Nhi suy nghĩ, nơi này không có người nào biết nàng, không cần lo lắng Tru Thiên điện uy hiếp.
- Ừm?
Hắc Phượng đang liếm láp linh hạch to tròn của nó, nghe vậy liền sững sờ:
- Tại sao lại là ta?
- Ngứa da?
Ánh mắt Yêu Nhi ngưng trọng.
Hắc Phượng yếu đi khí thế, đến, ngài không chấp nhặt cùng nữ tử.
- Ta cũng đi.
Đồng Hân cũng lo lắng, một khi Tần Mệnh bị vây, tuyệt đối là cửu tử nhất sinh, nàng cùng đi qua có lẽ sẽ phát huy không được tác dụng lớn gì, nhưng vẫn cảm thấy dễ chịu hơn là chờ ở chỗ này.
Một hồi thương lượng sau, Nguyệt Tình, Đồng Hân, còn có Đồng Ngôn đều quyết định cùng đi qua, có Vương ấn từ Nguyệt Tình chỉ dẫn, có thể chuẩn xác tập trung vị trí của Tần Mệnh.
Táng Hải Phạm Tinh Tích như là một tòa hòn đảo cực lớn, hoành hành sâu trong đại dương mênh mông rộng lớn mạnh mẽ, ầm ầm sóng dậy, thân hình to lớn nhấc lên trùng trùng điệp điệp cơn lốc, tốc độ thật nhanh, ánh sáng màu lam vô tận cuộn trào mãnh liệt tại đáy biển tối tăm, tạo nên gợn sóng vô hình, truyền ra rất xa rất xa, kéo dài không dứt.
Ngoài mấy chục dặm phía sau, trái phải có tất cả một đầu Táng Hải Phạm Tinh Tích, hình thể mặc dù không lớn bằng đầu trước mặt kia, nhưng cũng tồn tại thân hình kinh người gần trăm thước, móng vuốt tráng kiện như căn phòng đong đưa có lực, theo sát phương hướng đầu phía trước kia, nhắm mắt lại cảm thụ lấy trong hải dương năng lượng.
Ba đầu Táng Hải Phạm Tinh Tích, là ba đầu mạnh nhất trong nhất tộc bọn chúng, đều có được trên trăm tuổi, cũng tồn tại thực lực khủng bố, tộc trưởng cầm đầu càng là đã sống gần hai trăm năm. Chúng cách xa nhau hơn mười dặm, hiện lên hình tuyến tam giác, kích động ra ánh sáng màu lam vô tận, giao hòa cùng năng lượng đại dương mênh mông, nắm bắt lấy khí tức Tần Mệnh cùng Táng Hải U Hồn.
Trong vòng nghìn dặm đều là Thú Liệp Tràng của chúng!
Trên lưng mỗi đầu Táng Hải Phạm Tinh Tích đều có mười lăm vị cường giả, nữ có nam có, cũng có chút lão nhân tang thương. Bọn hắn không có người nào nói chuyện, không có người nòa quan sát hải dương, đều giống như một tôn pho tượng tôn ngủ say, không có chút chấn động nào, uy nghiêm đến lạnh lùng. Nhưng nếu có ai nhìn rõ ràng thân phận của bọn hắn, chắc chắn sẽ hoảng sợ lui về phía sau, tránh đi xa xa, mỗi người trong đây, đều là cường hung danh hiển hách giả tại Tru Thiên điện, có thể nói chính là ‘Vũ khí’ Tru Thiên điện chế bá Đông Hải.
Bọn hắn không hề bận tâm, đang điều dưỡng trạng thái, dùng lực lượng toàn thịnh nghênh chiến Thiên Vương Điện.
Từ lúc bắt đầu bọn hắn lẻn vào đáy biển, đến bây giờ đã tám ngày, Táng Hải Phạm Tinh Tích hình thể khổng lồ, tốc độ cũng không chậm, ít nhất đã đi hơn hai ngàn dặm đáy biển, nhưng lại thủy chung không có phát giác được khí tức của Tần Mệnh. Mục tiêu của bọn hắn thật ra là những Vương Hầu Thiên Vương Điện kia, bắt lấy một tên, giết một tên, bắt lấy một đám, vây quét một đám, bọn hắn không có khả năng để cho Thiên Vương Điện làm ra trò khôi hài tại phía tây lại tiếp tục trình diễn tại phía đông. Đội ngũ tổng điện điều động cũng đã toàn diện phân tán, tìm kiếm bốn phía, tất cả hệ thống tình báo toàn bộ phối hợp lại. Nhưng kỳ quái chính là, tám ngày, một Vương Hầu đều không tìm được.
Hiện tại không thể không cân nhắc khả năng xấu nhất, đám Vương Hầu đã bí mật rút khỏi phía đông hải vực.
Nhưng dựa theo suy đoán của Trưởng Lão Viện, nếu Thiên Vương Điện đã mạo hiểm xâm nhập Đông Hải, hẳn là có mục đích đặc biệt, trước khi không hoàn thành không có khả năng đơn giản lui lại. Liên tưởng tư cách Thiên Vương Điện tại phía tây, đó là một đám tên điên không sợ chuyện cũng không sợ chết, ngay cả liên minh hải tộc cũng dám ứng chiến, nên không sợ Tru Thiên điện, cũng sẽ không sợ lùng bắt.
Nhưng, bọn hắn ở nơi nào?
Quỷ dị bình tĩnh, để cho tất cả đội ngũ lùng bắt đều rất bất an.
Nhưng hơn bốn mươi người trên lưng ba đầu Táng Hải Phạm Tinh Tích lại thủy chung bình tĩnh, không nóng không vội. Lùng bắt là nhiệm vụ của Táng Hải Phạm Tinh Tích, nhiệm vụ cuả bọn hắn là vây quét, tại trước khi phát hiện mục tiêu, bọn hắn chỉ có thể chờ đợi.