Chương 1765: Người Được Chọn Quan Hệ Thông Gia (2)
Chương 1765: Người Được Chọn Quan Hệ Thông Gia (2)
- Này, ngươi rất khó chịu a, ngươi như vậy, làm sao làm cho nữ hài tử vui, làm sao cưới thê tử? Ngươi cứ tiếp tục như vậy, nhà của ngươi muốn tuyệt hậu.
Đồng Phỉ đi lòng vòng quanh Bạch Tiểu Thuần, con mắt quay tròn kiếm lời, khóe môi nhếch lên nụ cười xấu xa, bỗng nhiên chụp lấy ngực Bạch Tiểu Thuần, dùng sức bóp một cái.
- Ồ, ngươi thật là nam tử a.
Bạch Tiểu Thuần dở khóc dở cười, nhưng vừa muốn há mồm, Đồng Phỉ một tay kéo lấy cổ áo của hắn ra hai bên, xoạt một tiếng, toàn bộ nửa người trên của Bạch Tiểu Thuần phơi ra, Đồng Phỉ vèo lẻn đến phía trước, con mắt sáng lên hưng phấn, nhưng nhìn lồng ngực bằng phẳng của Bạch Tiểu Thuần, thất vọng.
- Thật là nam tử.
Bách Lý Phượng Hi đều sững sờ, nha đầu kia rất mãnh liệt a.
- Đồng Phỉ! Ngươi làm gì?
Đồng Kỳ vừa muốn qua đến, bị cái hành động ‘Cuồng dã’ này của Đồng Phỉ sét trong mềm ngoài lo lắng.
- Dưới ban ngày ban mặt, hiếp sống à?
- Ta muốn xem hắn đến cùng là nam hay là nữ. Các ngươi chú ý chưa, hắn không có hầu kết.
Đồng Phỉ là đang hiếu kỳ nghiên cứu Bạch Tiểu Thuần.
Bạch Tiểu Thuần im lặng kéo tốt y phục, không tức cũng không giận.
Đồng Kỳ đong đưa quạt xếp đi tới:
- Có phải là nam tử hay không, không phải coi trên mặt.
- Cái kia nhìn được? Phía dưới?
Đồng Phỉ lập tức dời ánh mắt xuống, Bạch Tiểu Thuần quay người cỡi Thanh Ngưu, muốn rời khỏi.
Bách Lý Phượng Hi hé miệng nhõng nhẽo cười, nha đầu kia thật nhanh nhẹn dũng mãnh a. Cái này nếu là không có người, nàng có thể kéo Bạch Tiểu Thuần đến trên giường đi.
Đồng Kỳ vội vàng ngăn Bạch Tiểu Thuần lại.
- Nha đầu đầu thiếu ít đồ, đừng để trong lòng.
- Đồng Kỳ! Nói ai?
- Gọi đại ca!! Không biết lớn nhỏ!
- Các ngươi trò chuyện, ta đi ra ngoài.
Bạch Tiểu Thuần cưỡi Thanh Ngưu rời khỏi sân nhỏ.
- Này, Tiểu Bạch, chờ ta một chút.
Đồng Phỉ le lưỡi với Đồng Kỳ, nhanh như chớp đi theo ra ngoài, thả người nhảy lên, cưỡi đến trên lưng Thanh Ngưu, thuận tay bắt được góc áo Bạch Tiểu Thuần.
- Đồng Phỉ cô nương, nam nữ thụ thụ bất thân.
- Ai hôn ngươi, nghĩ đến xinh đẹp.
- Đồng Phỉ cô nương, nữ hài tử nên ngồi nghiêng, tư thế của ngươi quá phóng túng.
- Ngươi quản ta.
- Đồng Phỉ cô nương...
- Gọi tỷ tỷ!
- Đồng Phỉ cô nương, ta là có chuyện phải xử lý, nếu như ngươi nhàm chán, có thể tìm những người khác, ví dụ như... Ôn Thiên Thành, hắn đang tìm người luận bàn.
- Ngươi xử lý chuyện của ngươi, không cần phải để ý đến ta. Ồ? Cái này là cái gì...
- Đồng Phỉ cô nương, xin ngươi di chuyển tay, ngươi để lộn chỗ.
Đồng Kỳ nhìn hai người cưỡi Thanh Ngưu biến mất trong rừng cây, biểu lộ trở nên mập mờ, hắn bỗng nhiên cảm thấy hai người kia còn rất xứng.
- Phượng Hi cô nương, Bách Hoa cốc phía đông gần đây rất đẹp, có hứng đi xem hay không? Những Vương Hầu của Thiên Vương Điện trở về, Xích Phượng Luyện vực trong thời gian ngắn sẽ không phải chịu uy hiếp, chúng ta cũng nên hưởng thụ hưởng thụ cuộc sống, chế thuốc chế thuốc tình thú.
- Hôm nào đi, ta mệt mỏi, muốn ngồi một lát.
Bách Lý Phượng Hi bó lại tóc dài, tháo khăn che mặt, lộ ra dung nhan vô cùng mịn màng xinh đẹp không gì sánh được, một đôi mắt ngập nước, như là có thể nói ra, cái mũi ngọc thẳng tắp, đôi môi đỏ mọng trơn bóng, cái cổ trắng tuyết như ngọc, trước ngực đứng thẳng khẽ run, bờ eo thon bé dịu dàng nắm chặt, cặp đùi thon dài rất tròn như ẩn như hiện trong làn váy, trắng bóng chói mắt.
Đồng Kỳ nhìn đến miệng đắng lưỡi khô, vội vàng ho nhẹ hai tiếng, cười ngồi vào bên cạnh bàn đá:
- Ta đây cùng ngươi ngồi một chút?
- Đồng Kỳ thiếu gia không vội mà huấn luyện đấu thú sao? Còn có nhàn hạ thoải mái đi theo ta?
Bách Lý Phượng Hi liếc mắt hắn một cái, thiên kiều bá mị, lông mi vụt sáng hết sức chọc người.
Đồng Kỳ tim đập thình thịch, đây là lần đầu tiên Bách Lý Phượng Hi ở trước mặt hắn lộ ra chân dung, xinh đẹp, thật đẹp, để cho tim người ta đập thình thịch. Bách Lý Phượng Hi đều đẹp như vậy, Bách Lý Vô Song sẽ xinh đẹp tới trình độ nào? Nghe nói Chí Tôn Kim Thành cố ý quan hệ thông gia cùng Tử Viêm Tộc hoặc là Thiên Vương Điện, nhìn ý tứ cao tầng, Chí Tôn Kim Thành có khuynh hướng Thiên Vương Điện, nhưng Tần Mệnh kia chính là mâu thuẫn thể, nói hắn không háo nữ sắc đi, Nguyệt Tình Yêu Nhi cùng Đồng Hân ai không phải tuyệt lệ đương thời, nói hắn háo nữ sắc, lại giống như đều không có hứng thú đối với bất kỳ nữ tử nào, như Đồng Qua nói, ngươi lột sạch nữ nhi ném đến trước mặt hắn, hắn cũng sẽ không có chút phản ứng, cho dù là tính lễ phép.
Chỉ cần Tần Mệnh cự tuyệt, quan hệ thông gia chỉ có thể là cùng Tử Viêm Tộc.
Sẽ là ai chứ? Đồng Kỳ đương nhiên hi vọng sẽ là bản thân, cho nên những ngày này trực tiếp cố gắng biểu hiện. Mượn tầng quan hệ với Đồng Phỉ kia, thời gian hai người một chỗ cũng không phải ít.
- Nghe nói Bách Lý Vô Song đã đính hôn cùng Ôn Thiên Thành?
- Đính hôn còn sớm, phụ thân chỉ là chấp nhận mà thôi. Làm sao, Đồng Kỳ thiếu gia có hứng thú đối với muội muội kia của ta?
- Ta sao có thể đoạt người, ta là có hứng thú đối với ngươi.
Đồng Kỳ suồng sã nghênh đón lên ánh mắt Bách Lý Phượng Hi, hôm nay khó được nha đầu Đồng Phỉ kia chạy, rốt cuộc cũng tìm được cơ hội để hai người ở một chỗ, cơ hội khó được a. Đối đãi với loại nữ tử như Bách Lý Phượng Hi này nhiệt tình mở ra, nhăn nhăn nhó nhó ngược lại để cho nàng khinh thường, còn không bằng buông xuống nói chuyện.
Bách Lý Phượng Hi híp mắt nhìn Đồng Kỳ, chiếc lưỡi thơm tho khẽ liếm đôi môi đỏ mọng, vũ mị tới cực điểm:
- Ngươi muốn theo đuổi ta?
Đồng Kỳ bắt lấy Bách Lý Phượng Hi thon dài mềm mại tay ngọc: - Phượng Hi cô nương có nguyện ý hay không cho ta một cơ hội?