Chương 1779: Biến Tướng Thủ Hộ (1)
Chương 1779: Biến Tướng Thủ Hộ (1)
Đồng Lập Đường không muốn lại để cho Đồng Ngôn náo tiếp, thanh âm uy nghiêm truyền khắp cung điện to lớn:
- Đầu tiên, xin lỗi Địa Hoàng Đảo, xin lỗi hai vị cô nương Cơ Dao Hoa Cơ Dao Tuyết. Thứ hai, ngày mai, đến Phần Thiên các suy nghĩ cho ta, trong môt trăm ngày, tiến vào luyện trì ít nhất năm lần, mỗi lần không thể ít hơn nửa tháng. Thứ ba, hôn sự vẫn như cũ! Trễ nhất sang năm, cưới Cơ Dao Hoa cùng Cơ Dao Tuyết.
Hắn phải mài dũa tính cách của Đồng Ngôn thật tốt, Phần Thiên các chính là chỗ đi tốt nhất.
- Mơ tưởng! Mạng của ta ta làm chủ!
Đồng Ngôn hét lớn.
- Xin lỗi!! Hiện tại!!
Đồng Lập Đường đột nhiên nhấc cao giọng, tràn đầy uy năng như là một ngọn núi cao đánh vào trên người Đồng Ngôn, ép tới hắn ầm ầm quỳ xuống đất, đối diện với đảo chủ Địa Hoàng Đảo Cơ Chấn Sơn.
Đồng Hân cuống quít bước ra để xin tha.
- Phụ thân! Xin ngài cho ta và Đồng Ngôn chút thời gian, ta tận lực khuyên hắn, hắn sẽ xin lỗi Địa Hoàng Đảo, cũng sẽ cùng xin lỗi hai vị cô nương Cơ Dao Hoa cùng Cơ Dao Tuyết.
- Thả ta ra! Lão tử cùng ngươi đoạn tuyệt quan hệ!
Đồng Ngôn điên cuồng giãy dụa.
- Vô liêm sỉ!
Đồng Lập Đường quát chói tai, thánh uy tăng vọt, như là núi cao liên tục oanh đánh, ép tới cả người Đồng Ngôn kề sát trên mặt đất, giãy dụa đều không được, chỉ còn có thể hồng hộc thở dốc.
- Buồn cười, đoạn tuyệt quan hệ? Rời khỏi Tử Viêm Tộc, ngươi ngay cả cái rắm cũng không phải.
Bách Lý Vô Song cười hô hô, thanh âm mặc dù rất thấp, nhưng ai cũng lại nghe được.
Bách Lý Nhâm Thiên vội vàng nháy mắt cho nàng, nhưng nàng lại hồn nhiên không để ý tới.
Các trưởng bối Địa Hoàng Đảo cùng Tử Viêm Tộc đều khẽ nhíu mày, nữ oa này không phải hung hăng càn quấy.
- Đồng tộc trưởng! Còn xin bớt giận!
Tại lúc này, Tần Mệnh mang theo Yêu Nhi cùng Đại Mãnh bước nhanh đi đến cửa điện, cách rất xa ôm quyền thi lễ.
Đồng Hân kinh hỉ thở ra hơi, ngươi rốt cuộc cũng đã tới.
Đồng Lập Đường hơi giảm bớt áp lực, nhưng vẫn là trấn Đồng Ngôn trên mặt đất.
Địa Hoàng Đảo cùng Chí Tôn Kim Thành vô cùng nhiều trưởng bối đều nhìn về phía Tần Mệnh đang đi tới, bởi vì sau khi Thiên Vương Điện trở về liền bế quan, trong bọn họ rất nhiều người cũng không kịp tận mắt nhìn đến nhân vật truyền kỳ này.
Bất Tử Vương Thiên Vương Điện, truyền nhân mạnh nhất được chúng Vương Hầu dốc sức bồi dưỡng, rất có thể trong tương lai sẽ tiếp chưởng Thiên Vương Điện cỗ lực lượng điên cuồng đến cường thịnh này, lại được đến Đồng Hân của Tử Viêm Tộc ưu ái, cùng Đồng Ngôn giao hảo, tương đương sau lưng có hai thế lực lớn là Tử Viêm Tộc cùng Thiên Vương Điện. Là tối quan trọng nhất hay là tính cách của hắn, to gan cường thế, điên cuồng không sợ, lại sát phạt quả quyết, gần như là hình ảnh thu nhỏ của Thiên Vương Điện, hơn nữa thiên phú cực cao, có thể làm cho tất cả thiên tài phía tây xấu hổ.
Không đến ba tuổi liền đột phá hàng rào thứ nhất của Thánh Võ cấp, bước vào Thánh Võ tứ trọng thiên, ngay cả Đồng Lập Đường cùng các bá chủ đều không thể không thầm khen một tiếng.
Theo uy danh cùng thực lực Thiên Vương Điện bành trướng, còn có thực lực bản thân Tần Mệnh tăng lên, địa vị của hắn ở bên trong liên minh mới đã đến độ cao tương đương. Cho nên hôm nay trình diện tất cả các trưởng bối, đều không có ai đi khinh thị hắn.
Tần Mệnh ngồi xổm bên người Đồng Ngôn, ngưng âm nhắc nhở, mở miệng là:
- Ta có thể giúp ngươi giết Bách Lý Vô Song!
Đồng Ngôn mắt đầy tơ máu, hồng hộc thở hổn hển, dưới cái nhìn soi mói của Tần Mệnh mới từ từ bình tĩnh. Hắn dùng ánh mắt nghi vấn nhìn Tần Mệnh, ngươi xác định?
- Xác định! Ngươi cũng có thể tự mình giết!
Cái này mới tính là đại ca a!
Rốt cục ác khí trong lòng Đồng Ngôn cũng tiêu tan chút, hắn liếc mắt sang chỗ Ôn Thiên Thành, tên kia có thể giết không?
- Nhìn tình huống lại bàn.
Tần Mệnh rất không thích Ôn Thiên Thành, có thể không thể không nhìn và Bạch Tiểu Thuần, dù sao đó cũng là nô của hắn.
Trong ánh mắt kinh ngạc của tất cả mọi người, Đồng Ngôn vậy mà ‘Thỏa hiệp’, chỉ đơn giản như vậy sao?
Sau khi Đồng Lập Đường tản ra áp lực, Đồng Ngôn thản nhiên đứng lên, không cãi lộn ầm ĩ cũng không náo loạn, ngoại trừ sắc mặt còn rất khó coi, nhưng ít nhất không lại nổi điên phát cuồng như rồi, hô lớn hô loạn.
Ngay cả Đồng Lập Đường cũng kỳ quái Tần Mệnh nói gì cùng Đồng Ngôn.
Tần Mệnh lưu ý Ôn Thiên Thành, nhưng Ôn Thiên Thành dường như căn bản không biết hắn, cũng không biết là Bạch Tiểu Thuần nhắc nhở qua, hay là bị ‘Âm Dương Tú’ ảnh hưởng tới. Nữ tử bên cạnh hắn nên chính là Bách Lý Vô Song đi, nếu như đơn độc nhìn ngũ quan của nàng, nhìn không ra chỗ đặc biệt gì, nhiều lắm là chính là tinh tế tỉ mỉ mà thôi, nhưng chúng hoàn mỹ hài hòa phối hợp đến cùng một chỗ, mới phát hiện khuôn mặt này là kinh diễm như vậy, mộng ảo tựa tiên tử hoàn mỹ không tỳ vết, hai con ngươi như nước mùa thu phối hợp với lông mi như quạt ngọc, dưới cánh mũi nho nhỏ là một đôi môi đỏ mọng, cái cổ nhỏ trắng nõn, da thịt nhẵn nhụi tinh khiết như là kim cương không có một tia khuyết điểm nhỏ nhặt. Dù là hắn nhìn quen mỹ nữ, cũng nhịn không được lòng sinh kinh diễm, đây là một loại xinh đẹp tự nhiên không có bất kỳ tân trang nào.
Chỉ là khuôn mặt đẹp đẽ tuyệt mỹ kia lại bày ra khí chất cao ngạo, cho người ta cảm giác giảm bớt đi nhiều.
Đệ nhất mỹ nữ phía tây? Tần Mệnh xì mũi coi thường, đơn giản là bài vị của những kẻ nhàm chán kia mà thôi, nàng còn thật cho là chuyện quan trọng. Trong thế giới cường giả vi tôn, coi như nữ tử lại xinh đẹp, cũng cần có năng lực cùng thiên phú đến chống đỡ, càng phải có năng lực cùng trí tuệ đến phụ gia, nếu không, cũng chỉ là bình hoa mà thôi, là bài trí dễ vỡ, nhìn hồi lâu cũng sẽ chán.
Đối mặt với ánh mắt Tần Mệnh đảo qua, Bách Lý Vô Song trợn trắng mắt, tại nàng nơi này mặc kệ anh hùng thiên tài cái gì, không để vào mắt chính là cặn bã.
- Chuyện ngươi cũng đã nghe nói, có đề nghị gì tốt?