Chương 1780: Biến Tướng Thủ Hộ (2)
Chương 1780: Biến Tướng Thủ Hộ (2)
Giọng điệu Đồng Lập Đường thoáng hòa hoãn, không lại cứng nhắc như vậy. Hắn còn là rất hài lòng đối với Tần Mệnh, bỏ qua phương thức ở chung quen biết quá khác loại lúc ban đầu, phương diện khác còn thật không có vấn đề gì.
- Hôm nay chính là hiểu lầm, là Đồng Ngôn xúc động, đã làm một ít chuyện quá khích, nói chút ít lời quá khích, nhưng hôn ước đã định sẽ không hủy bỏ.
Khi Tần Mệnh đang nói chuyện, cũng quay đầu lại nhìn Đồng Ngôn, dùng nụ cười hơi mang uy hiếp hỏi:
- Đúng không?
Yêu Nhi ở phía sau hắn làm bộ hỏi Đồng Hân, thanh âm ép tới lặng lẽ:
- Hắn thật sự quan tâm các nàng, cảm giác bị tổn thương, hay là kỳ thật từ lúc bắt đầu liền không muốn, lại lau không xuống mặt, mượn chuyện này chuyện bé xé ra to náo từ hôn?
Đồng Hân dưới đôi mắt chớp chớp nhắc nhở của Yêu Nhi, thấp giọng nói:
- Không phải là quan tâm a? Bọn hắn mới biết nhau bao lâu. Lời ngươi vừa nói thế này, còn thật có khả năng là ngay từ đầu liền không muốn.
- Ôi, tiểu tử này rất dối trá a, không muốn liền không muốn đi, náo như vậy, cái này không phải là cố ý bôi đen người ta sao?
- Thật là quá phận. Trưởng thành, tâm liền xấu.
Đồng Hân đi theo Yêu Nhi nhẹ giọng nói thầm.
- Ai, bị tổn thương luôn là nữ tử!
- Nói đủ chưa!
Đồng Ngôn bỗng nhiên quay đầu, lại bị Tần Mệnh nắm lấy cằm quay lại:
- Hỏi ngươi a?
Đồng Ngôn mặt âm trầm, vùng vẫy một lát, hừ một tiếng, xem như chấp nhận.
- Nói xin lỗi?
Tần Mệnh chỉ chỉ Cơ Dao Hoa cùng Cơ Dao Tuyết.
- Ta nói xin lỗi?
- Đúng, ngươi xin lỗi!
- Dựa vào cái gì?
- Ngươi là nam tử! Ngươi muốn hôn sự của ngươi là bài trí, tùy ngươi làm như thế nào, không có người đánh vượt, ngươi muốn trong nhà của ngươi tối thiểu có chút ấm áp, vậy thì tốt, trước truy cầu các nàng! Lại lấy các nàng!
Tần Mệnh không hiểu nổi tại sao Đồng Ngôn lại cảm thấy hứng thú đối với hai nữ tử Cơ Dao Hoa cùng Cơ Dao Tuyết kia, nhưng hắn có thể cảm giác được lần này hình như Đồng Ngôn là làm thật, bằng không thì sẽ không kích động như vậy.
Đồng Ngôn mặt âm trầm, nghiêng đầu qua một bên.
- Chuyện xin lỗi, hôm nào nói sau.
Cơ Chấn Sơn làm ra thỏa hiệp, muốn cho Tần Mệnh bao nhiêu mặt mũi, người ta đến điều tiết, hắn cũng nên làm ra nhượng bộ. Đồng Ngôn quật cường bướng bỉnh, ngay cả phụ thân hắn cũng dám chống đối, để cho hắn ở chỗ này công nhiên xin lỗi hiển nhiên không có khả năng, Cơ Chấn Sơn cảm giác nếu như mình không lùi bước, trận khôi hài này hôm nay không chừng muốn giằng co tới khi nào.
Cơ Dao Hoa Cơ Dao Tuyết cũng không nói gì thêm nữa, xem như chấp nhận, nhưng nhục nhã hôm nay lại như là hai mũi đao đâm vào trong lòng các nàng, có lẽ đời này đều rất khó khép lại.
Tần Mệnh không quá cưỡng cầu Đồng Ngôn, thay hắn tỏ thái độ:
- Cơ đảo chủ mời giải sầu, chuyện này là Đồng Ngôn không đúng, hôm nào nhất định sẽ cho ngài một lời xin lỗi.
- Tần công tử có lòng.
- Ta có một yêu cầu quá đáng, chờ sau khi các vị rời khỏi, không nên tận lực che dấu chuyện này, liền công nhiên hào phóng nói là Đồng Ngôn chuyện bé xé ra to, cố ý gây chuyện, là cố ý nhục nhã hai vị cô nương Cơ gia vân vân....
- Dựa vào cái gì?
Đồng Ngôn đứng lên, trừng mắt với Tần Mệnh.
Lỗi của ta sao? Là lỗi của ta ư! Ngươi đứng bên ai a? Còn có phải là tỷ phu của ta hay không!
- Ngươi có thể câm miệng không?
Mã Đại Mãnh đều nhìn không được.
Đều đang giúp ngươi đấy! Lão ca!
Đồng Lập Đường, Cơ Chấn Sơn, Bách Lý Nhâm Thiên trao đổi ánh mắt, đều nhẹ gật đầu:
- Lẽ ra nên như vậy.
Trong điện, các trưởng bối ba phương đều gật đầu tán thành, nhìn làm như có trách nhiệm đều đẩy đến trên người Đồng Ngôn, nhưng thật ra là đang bảo hộ Đồng Ngôn, cũng là đang bảo hộ tỷ muội Cơ gia. Bằng không thì, càng là che lấp, khả năng đồn đãi càng khó nghe, truyền lấy truyền lấy liền có thể thật cho là tỷ muội Cơ gia đang ‘Yêu đương vụng trộm’, đến lúc đó mất không chỉ là mặt Cơ gia, càng là mặt Đồng Ngôn, là mặt Địa Hoàng Đảo cùng Tử Viêm Tộc. Chỉ khi Đồng Ngôn lưng đeo chút thanh danh tốt ‘Hỗn đản’ này, còn là tốt hơn hai phe lưng đeo ‘Yêu đương vụng trộm’ ‘Nón xanh’? Không cần nói cũng biết.
- Chúng ta cáo từ.
Tần Mệnh lôi kéo Đồng Ngôn muốn rời khỏi.
Bách Lý Nhâm Thiên bỗng nhiên cười nói:
- Tần công tử chậm đã.
Tần Mệnh không kiêu ngạo không tự ti đi lễ vãn bối:
- Bách Lý thành chủ có cái gì chỉ giáo?
Bách Lý Nhâm Thiên cũng không cùng hắn quấn vòng tròn cái gì:
- Sau khi ngươi trở lại liền đều bế quan, về chuyện quan hệ thông gia khả năng Điện Chủ còn chưa kịp đề cập qua cùng ngươi, ta trước vượt qua một bước, Chí Tôn Kim Thành chúng ta cố ý gả Bách Lý Phượng Hi cho ngươi, không biết ý của ngươi như nào?
Mấy tháng qua, bí mật tại Địa Hoàng Đảo đã thẩm thấu không sai biệt lắm, phương diện Tử Viêm Tộc cũng tiến triển vô cùng thuận lợi, ngoại trừ những cái quan trọng nhất kia, cần phải biết cũng đã biết, một lần nữa cho hắn thời gian hai tháng hắn mới có thể hiểu rõ đến thuộc hạ Phần Thiên đại trận. Nhưng ngoại trừ Địa Hoàng Đảo cùng Tử Viêm Tộc, hai ‘Mãnh thú’ nguy hiểm nhất là Thiên Vương Điện cùng liên minh Tinh Diệu này lại ngay cả cơ hội tiếp xúc đều không có.
Hắn chưa từng yêu cầu xa vời qua hoàn toàn khống chế tất cả bí mật tứ phương bá chủ Xích Phượng Luyện vực, chỉ cần có thể bắt giữ được ba cái, coi như là thành công, còn lại dù cho có chút sát chiêu gì đó che dấu, cũng có thể ứng phó, dù sao Chí Tôn Kim Thành cũng có sát chiêu, trong hỗn loạn có thể ứng phó ở. Cho nên hắn phải mau chóng từ trong Thiên Vương Điện cùng liên minh Tinh Diệu nó vừa mở ra lỗ hổng, liên minh Tinh Diệu ẩn hiện đến mẫn cảm, như là đầu độc xà lượn quanh, không phải vạn bất đắc dĩ hắn không muốn đi ‘Trêu chọc’, lựa chọn duy nhất chính là ‘Mãnh hổ’ như Thiên Vương Điện.
Muốn tìm tòi bí mật Thiên Vương Điện, lựa chọn tốt nhất chính là Tần Mệnh.