Chương 1785: Phượng Hi Cô Nương, Thêu Một Cái? (2)
Chương 1785: Phượng Hi Cô Nương, Thêu Một Cái? (2)
Giờ khắc này, khí chất thanh tú đến nho nhã trên người Bạch Tiểu Thuần từ từ thay đổi, nụ cười vẫn là nụ cười kia, nhưng cảm giác lại nhiều hơn phần âm u, con mắt vẫn là con mắt kia, nhưng tròng trắng lại dần dần biến mất, đen kịt tà ý.
- Phượng Hi cô nương, vì ngươi chuẩn bị. Mời?
Tần Mệnh nắm chặt cổ tay Bách Lý Phượng Hi, lần này không còn là ‘Ôn nhu’, mà là gắt gao bắt lấy.
- Tần công tử, ngươi làm đau ta.
Bách Lý Phượng Hi giãy dụa, mắt đẹp hiện lạnh, Tần Mệnh xem ta là người nào? Còn muốn mang theo Bạch Tiểu Thuần cùng nhau chơi đùa? Biến thái a!
- Ngủ một lát sẽ trôi qua thôi.
Bách Lý Phượng Hi còn chưa hiểu đang xảy ra chuyện gì, đã bị Tần Mệnh mạnh mẽ quăng đi vào.
- A!!
Bách Lý Phượng Hi kinh hô, nhào tới trên giường, nàng vừa muốn đứng dậy, vừa hay đối diện với tròng mắt đen nhánh kia của Bạch Tiểu Thuần, ánh mắt nàng khẽ run, như là có thứ gì đó hung hăng mà nện vào trong tầm mắt, xông vào linh hồn.
- Các ngươi... Các ngươi...
Bách Lý Phượng Hi cảm giác mê man, toàn thân đều trở nên vô lực:
- Muốn làm gì ta...
- Cần ta hỗ trợ khống chế nàng không?
Tần Mệnh đi tới.
- Tần Mệnh... Ngươi... Ngươi đang làm gì...
Bách Lý Phượng Hi giãy dụa càng ngày càng yếu, nhưng ánh mắt dần dần trở nên mờ mịt... Mê ly... Hoảng hốt...
- Không cần.
Bạch Tiểu Thuần ngồi xếp bằng, từng đường vân rõ ràng lan tràn tại toàn thân, tách ra ánh sáng yếu ớt, một quang trận huyền diệu phức tạp khuếch tán dưới người, kéo dài đến xung quanh Bách Lý Phượng Hi, quang ảnh bốc hơi, như là hồn tơ vô hình, thấm vào thân thể của nàng, quấn chặt lấy thần hồn của nàng.
Ý thức phản kháng trong Bách Lý Phượng Hi dần dần ngủ say, biểu lộ khôi phục bình tĩnh, thuận theo ngồi thẳng người, cúi thấp đầu. Toàn thân nàng dâng lên hắc khí ảm đạm, lưu chuyển tại toàn thân, lại thấm vào quang trận, đi qua quang trận luyện hóa, về tới trên người Bạch Tiểu Thuần. Chỗ ngực trái trơn bóng trên người Bạch Tiểu Thuần dần dần mà thấm ra văn ấn, mặc dù rất mơ hồ, nhưng cũng đã có thể thấy được là đang bày ra mặt người.
Tần Mệnh không phải là lần đầu tiên nhìn thấy Bạch Tiểu Thuần dùng ‘Âm Dương Tú’, nhưng vẫn là có loại cảm giác quái dị khó có thể chấp nhận. Loại chú thuật này nghe nói là bản thân Bạch Tiểu Thuần cải tiến bí thuật truyền thừa của gia tộc, uy lực thăng hoa đến một loại tình trạng quỷ dị. Nhưng bởi vì nguyên nhân nào đó không biết tên, trên dưới Bạch gia chỉ có bản thân Bạch Tiểu Thuần có thể tu luyện, những người khác bất luận kẻ nào một khi đụng vào chú thuật này, không chết chính là phế.
Tần Mệnh híp mắt đánh giá Bạch Tiểu Thuần, tiểu tử này thật sự là tự mình tìm hiểu hay sao? Hay là khi còn bé ngoài ý muốn nhận được cơ duyên gì? Hay là cơ duyên đặc biệt nào đó? Dù sao loại chú thuật ‘Âm Dương Tú’ này quả thực là nghịch thiên, ai cùng Bạch Tiểu Thuần là địch, chết cũng không biết chết như thế nào, thậm chí nói không chừng lúc nào đó mặt của ngươi liền thêu đến trên người hắn, nghiêm khắc dựa theo mệnh lệnh của hắn mà làm việc, bản thân còn không biết. Thật giống như Khôi Lỗi tùy thời có thể thay đổi trí nhớ, cắm vào trí nhớ mới.
Tần Mệnh đều có chút may mắn, nếu như không phải nhờ có Bạch Tiểu Thuần, hành động ẩn núp của Chí Tôn Kim Thành thật khả năng liền thành, dù cho ngày nào đó Tử Viêm Tộc phát hiện vấn đề, muốn khống chế cục diện cũng sẽ rất khó. Đáng thương hải tộc cùng Chí Tôn Kim Thành, mạo hiểm đến kín đáo thẩm thấu hành động, ngay từ đầu đã bị người ta thẩm thấu ngược lại.
Tần Mệnh đã đồng ý với kế hoạch của Bạch Tiểu Thuần, nhưng hắn khống chế Bách Lý Thiên Hữu không hề là vì xem Bách Lý Nhâm Thiên chỗ vui, ngoại trừ phương diện Võ Đạo có thiên phú, chỉ số thông minh có chút không đủ, cho nên không có tư cách tham dự toàn bộ bí mật của Chí Tôn Kim Thành, nhưng Bách Lý Phượng Hi không giống với lúc trước, nữ tử này thoạt nhìn rất được coi trọng, lại là được Bách Lý Nhâm Thiên ủy thác đến điều tra Thiên Vương Điện, cho nên Tần Mệnh cùng Bạch Tiểu Thuần hợp lại mà tính, cũng luyện nàng.
Ý định ban đầu Bạch Tiểu Thuần là thật không muốn luyện, Âm Dương Chú thuật của hắn thêu Khôi Lỗi tất cả đều là thực lực mạnh thiên phú cao, hơn nữa mục tiêu có bí thuật đặc thù, như Bách Lý Phượng Hi không thể nghi ngờ là lãng phí. Hơn nữa sau đó phải xử tử Bách Lý Phượng Hi, sẽ liền khiến cho linh hồn Bạch Tiểu Thuần đều nhận đến bị thương nhất định, nhưng cân nhắc đến tầm quan trọng của hành động, hắn chỉ có thể nhịn.
Đáng thương Bách Lý Phượng Hi, đần độn u mê cứ như vậy kính dâng bản thân.
- Ôn Thiên Thành, Tiếu Thần Nhi... Một cái... Hai cái...
Tần Mệnh quan sát đến Âm Dương Tú trên người Bạch Tiểu Thuần, ngoại trừ Ôn Thiên Thành cùng Tiếu Thần Nhi, những người khác vậy mà cũng không nhận ra. Ban đầu lúc lịch luyện ở Huyễn Linh Pháp Thiên, hắn nhớ rõ Ôn Thiên Thành đã có năm Khôi Lỗi, bộ dáng bao nhiêu còn nhớ, nhưng đã không ở trên người Bạch Tiểu Thuần. Là những năm này tiến vào Cổ Hải gặp ngoài ý muốn sao? Toàn bộ chết hết rồi?
Âm Dương Tú vẽ phác thảo khoảng chừng mười hai mặt người, tính vào Bách Lý Phượng Hi nữa là mười ba cái. Phân bố ở trước ngực, bụng, bên cạnh sườn, phía sau lưng, còn có hai vai, nhìn vị trí trống không trên người, Bạch Tiểu Thuần tối thiểu có thể khống chế hơn hai mươi Khôi Lỗi.
Dùng Bạch Tiểu Thuần chọn lựa Khôi Lỗi mà xem, những người này tương lai cảnh giới chắc chắn sẽ không thấp, hơn nữa tuyệt đối trung thành với Bạch Tiểu Thuần, chẳng khác gì là một đám tử sĩ cường đại.