Tu La Thiên Đế (Bản Dịch)

Chương 179 - Chương 179 - Ân Xá (1)

Chương 179 - Ân xá (1)
Chương 179 - Ân xá (1)

Thực lực của mỗi người bọn họ kỳ thật mạnh hơn một chút, thế nhưng, sau một thời gian ngắn cường thịnh lại bị hắc y nhân toàn diện áp chế. Tuyệt diệu phối hợp, thuần túy chỉ là chiêu thức giết chóc , thậm chí hình thành trận pháp, một vòng xoay tròn, hơn ba mươi người chết ngay tại chỗ.

Tần Dĩnh các nàng nhìn đến kinh hồn táng đảm, gắt gao ôm chặt lấy nhau. Các nàng giống như là lá khô trong cuồng phong bão táp, nhu nhược không chịu nổi một kích.

- Không cần sợ hãi, ta là bằng hữu của Tần Mệnh.

Tiểu mập mạp đi tới bên cạnh các nàng.

- Ca ca ta?

Tần Dĩnh khẽ mở khuôn miệng nhỏ nhắn .

- Hắn cũng hẳn là sắp tới rồi.

- Cái này?? Chuyện gì đang xảy ra ở đây vậy?

Dì giật mình nhìn chiến trường hỗn loạn.

Vào lúc này, một ‘sơn phỉ’ giết ra trùng vây, một bước bay lên không trung, thẳng hơn trăm thước, một tiếng thét gào vang lên, lại nhanh chóng bổ nhào xuống, giơ cao chân phải nặng nề nện trên mặt đất:

- Địa sát quyết! Đại Bính Liệt Thuật!

Ông, một luồng sóng mạnh mẽ từ điểm va chạm làm trung tâm, bao trùm phương viên mấy trăm thước, ngay sau đó, một cỗ khí lãng vọt nổ tung, hơn mười vị hắc y nhân gần bên bị đụng phải, bay ngược giữa không trung miệng phun đầy máu, tâm mạch vỡ vụn, chết tại chỗ, cùng lúc đó, khe nứt rậm rạp dữ tợn mở rộng, phảng phất xé rách mặt đất.

- A!

Các nữ quyến kinh hô, sóng khí cùng hơn mười vết nứt đang nhào tới nghênh đón bọn họ , sóng khí trải trời che đất, khe nứt đánh nát mặt đất, cơ hồ không thể tránh được.

- Sưu sưu sưu.

Hơn mười bóng đen nhanh chóng chạy như bay, muốn lao tới nơi này cứu viện.

Giữa lúc ngàn cân treo sợi tóc, một bóng người hùng tráng từ trên trời giáng xuống, nặng nề rơi xuống trước mặt, một tiếng rống lên, hỏa diễm nổ tung, trọng đao giơ cao bổ không chém xuống, ở phía trước mấy chục thước bổ ra một khe rãnh thật sâu, thật sự ngăn cản khe nứt mở rộng, khí tràng mạnh mẽ của hắn cũng chịu được sóng khí trùng kích tới.

- Đồ Vệ!!

Các nữ quyến kinh hô, nước mắt rơi xuống ngay tại chỗ, các nàng không thể tin được những người này, lại từ trong đáy lòng tín nhiệm Đồ Vệ.

- Ngươi là ai?

Đồ Vệ đứng dậy, giận dữ nhìn tiểu mập mạp trước mặt, sát khí đằng đằng, ánh mắt cơ hồ muốn phun ra lửa, cảnh tượng trước mắt kích thích thần kinh của hắn, loại tình huống tai nạn này hắn không muốn nhìn thấy nhất, chẳng may người của Tần gia có tốt xấu gì, hắn đối mặt với chủ nhân đã chết như thế nào, đối mặt với thiếu gia tương lai như thế nào.

- Đồ thúc thúc, hắn?? Hắn đến để cứu chúng ta.

Tần Dĩnh yếu đuối nói.

- Ngươi chính là Đồ Vệ? Ta là bạn của Tần Mệnh.

Tiểu mập mạp chính là Hô Diên Trác Trác, kinh ngạc nhìn cự hán cao hai thước trước mặt, lửa cahsy mạnh cuồn cuộn, khí thế tràn đầy, giống như một hỏa diễm cự thú, làm cho người ta có cảm giác áp bách mạnh mẽ. Mãnh nhân này chính là hộ vệ trưởng của Tần gia mà Tần Mệnh nói, khí thế này ít nhất cũng có cảnh giới Địa Vũ Bát Trọng Thiên.

Đội hộ vệ với ba trăm người của Đồ Vệ sốt ruột xông tới, nhìn thấy cảnh tượng hỗn loạn đều kinh hãi, đây là sơn phỉ tập kích? Sơn phỉ sẽ có khí thế cùng võ pháp mạnh như vậy?

- Bọn họ là đệ tử Thanh Vân Tông, phụng mệnh đến đây ám sát người của Tần gia.

Hô Diên Trác Trác hiện tại có chút bội phục Tần Mệnh, hắn lại có thể đoán được đại trưởng lão sẽ không dễ dàng tha cho người của Tần gia, sẽ dùng thủ đoạn ti tiện làm ác. May mà Tần Mệnh có chuẩn bị, nếu không, nhìn tình cảnh hiện tại, người của Tần gia chỉ sợ đều muốn chết sạch.

- Tại sao?

Đồ Vệ quay đầu lại nhìn đám ‘sơn phỉ’ .

Thanh Vân Tông muốn hại chết người của Tần gia, lại giả làm sơn phỉ ám sát? Trực tiếp xử tử không phải là được rồi, cần phiền toái như vậy?

- Nói ngắn gọn, Tần Mệnh tham gia trà hội bát tông , giành được danh ngạch bát tông ngũ cường, hắn cùng Tông chủ Thanh Vân Tông làm giao dịch, xá miễn người của Tần gia, xá miễn tất cả tội phạt ở Lôi Đình cổ thành. Đại trưởng lão không cam lòng, cho nên muốn trước khi ấn thư xá miễn đến Đại Thanh Sơn, đều xử lý hết người của Tần gia .

- Cái gì??

Đồ Vệ giật mình, đội hộ vệ giật mình, đám người Tần Dĩnh càng giật mình.

Trà hội bát tông? Danh ngạch ngũ cường? Ân xá?? Tần gia?

- Tần Mệnh hẳn là sắp tới, đợi lát nữa sẽ do hắn giải thích, bây giờ là không phải lúc??

Hô Diên Trác Trác chỉ chỉ chiến trường phía trước.

Đồ Vệ vẫn không dám tưởng tượng, nhưng hỗn loạn đang gia tăng, bảo vệ người của Tần gia quan trọng hơn, hắn an bài hai trăm đệ tử nghiêm mật thủ hộ, tự mình mang theo trăm người giết vào chiến trường.

Đồ Vệ là cảnh giới Địa Võ bát trọng thiên, đặt ở Thanh Vân Tông cũng là cấp bậc trưởng lão, hắn xoay chuyển trực tiếp gia nhập chiến cuộc, trăm tên đội hộ vệ có ưu thế nhân số, mạnh mẽ bóc ra mấy chục tên ‘sơn phỉ’ tiến hành vây quét.

Đám ‘sơn phỉ’ rốt cục cũng luống cuống, bọn họ tuyệt đối không nghĩ tới sẽ gặp phải kẻ địch mạnh mẽ như vậy, liền hô to rút lui, điên cuồng giãy dụa. Nhưng bây giờ mới nhớ tới rút lui đã muộn, hắc y nhân giống như là dã thú máu lạnh giết người, ánh mắt từ đầu đến cuối đều không có thay đổi, bình tĩnh dọa người, khi đám ‘sơn phỉ’ bắt đầu bối rối, bọn họ triển khai tàn sát vô tình.

Sâu trong khu mỏ, Lãnh Chấp Bạch nhìn về phía tây, càng nhìn càng cảm thấy không thích hợp. Theo lý thuyết hẳn là rất nhanh nên chấm dứt rồi, xử lý chút chuyện đám người của Tần gia không hề có lực phản kháng, tay cầm đao rơi xuống mà thôi. Sao giống như đánh nhau, lại là càng đánh càng kịch liệt.

- Lãnh trưởng lão, không thích hợp a.

Một vị đệ tử Thanh Vân Tông nhắc nhở Lãnh Chấp Bạch.

Phía tây khói dày đặc cuồn cuộn, ánh lửa ngút trời, dường như thiêu thấu nửa bầu trời, mơ hồ có thể nghe được tiếng kêu giết kịch liệt, còn có các loại tiếng nổ vang trầm đục, cẩn thận ngóng nhìn, nơi đó tựa hồ còn có các loại võ pháp giao phong.

Bọn họ đều là võ giả, rất rõ ràng võ pháp va chạm sẽ là loại tràng diện gì.

Tính toán thời gian, Đồ Vệ hẳn là vừa mới đến nơi đó, nhưng giao phong hỗn loạn lại giống như đã kéo dài rất lâu.

- Chúng ta có cần đi qua xem không?

Các thành viên trong đội hộ vệ Tần gia lo lắng.

- Không có mệnh lệnh của ta, ai cũng không được vọng động.

Lãnh Chấp Bạch nghiêm khắc nhắc nhở bọn họ.

Bình Luận (0)
Comment