Chương 1823: Ý nghĩ hoang đường (2)
Chương 1823: Ý nghĩ hoang đường (2)
Vì thủ hộ Lôi Đình cổ thành, hắn kéo lấy mười tám tôn pho tượng chúng vương, toàn thân là máu bò qua rừng rậm Vân La. Mà bây giờ đây, Xích Phượng Luyện vực rốt cục cũng an toàn, Tử Viêm Tộc, Thiên Vương Điện, liên minh Tinh Diệu, Địa Hoàng Đảo tứ phương liên minh này đã có lực lượng tuyệt đối chống lại liên minh hải tộc, cho dù ở vào hoàn cảnh xấu, cũng có năng lực chống lại.
Tất cả mọi người vui mừng khôn xiết, Tần Mệnh... Cũng đã đang suy nghĩ rời khỏi.
Ở lại kề vai chiến đấu? Tần Mệnh không muốn! Nơi này có rất nhiều Thánh Võ, cũng có rất nhiều Thiên Võ, có vô số kẻ mưu trí, cũng có lượng lớn thế hệ dũng mãnh, nhiều thêm một Tần Mệnh cũng không nhiều, mà ít đi một Tần Mệnh cũng không thiếu.
Lưu lại nghênh đón sắp mở màn Cổ Hải đại chiến? Tần Mệnh không muốn! Hắn hướng tới không phải thế lực tranh bá, cũng không phải âm mưu va chạm, hắn truy cầu chính là thám hiểm, truy cầu chính là đặc sắc, truy cầu chính là chí cao võ đạo.
Tần Mệnh vẫn là Tần Mệnh kia, một đoạn này chấm dứt, hắn muốn bắt đầu xuống một đoạn lữ trình khác, hắn sẽ không lưu lại ở chỗ nào quá lâu, cũng sẽ không vì ai mà vĩnh viễn ngừng chân không tiến.
- Năm đó liên minh hải tộc trấn áp Dạ Ma tộc, rốt cuộc là bọn hắn thật sự hung tàn bạo ngược, làm hại Cổ Hải, hay là đơn giản một cái ‘Được làm vua thua làm giặc’. T
ần Mệnh nhìn qua phương xa, hiện ở bên ngoài đều đang truyền nhanh Dạ Ma tộc sắp tái nhập Cổ Hải, mỗi người đều cảm thấy bất an, mười phương đều lo. Kỳ thật thật muốn đi sâu nghiên cứu, hiện tại Cổ Hải sớm đã quên lãng đoạn lịch sử đã từng kia, ngoại trừ đời đời lớp lớp hải tộc trấn áp biết rõ có một chỗ nguy hiểm đến đáng sợ là Ma Vực bí cảnh ra, đối với Dạ Ma tộc cũng chỉ cực hạn tại một chữ ‘Ma’.
Bởi vì hải tộc sợ hãi đối với Ma Vực bí cảnh, liền mang theo tất cả mọi người sinh ra một loại cảm giác sợ hãi đối với chỗ đó.
Bởi vì hải tộc cao cao tại thượng, thần thánh uy nghi, leiefn mang theo mọi người vô hạn bôi đen đối với ‘Ma’ chỗ đó.
Những cảm xúc này đời đời lớp lớp truyền thừa xuống, cho tới bây giờ đã thành ‘Thường thức’ ‘Lẽ thường’.
Nhưng lịch sử thật sự đến cùng là thế nào? Rốt cuộc Dạ Ma tộc là dạng chủng tộc gì? Tần Mệnh hỏi qua Lão Điện Chủ, cũng hỏi qua Thanh Long Vương cùng U Minh Vương, thậm chí Hỗn Thế Chiến Vương, bọn hắn đối với chuyện năm đó chỉ có chút hiểu rõ, nhưng lại cũng không biết lịch sử chân thật. Tần Mệnh thậm chí cũng hỏi qua Đồng Lập Đường, hắn đều hàm hồ suy đoán thoái thác nó, dường như rất không nguyện ý đưa ra đến.
Nếu thật là đại hung đại ác, chắc chắn bỗng loạn Cổ Hải, vậy chúng nó liền là đại địch cả Cổ Hải, vì cái gì chỉ có liên minh hải tộc trấn áp?
Nếu thật là ‘Được làm vua thua làm giặc’, liên minh hải tộc lại e ngại Dạ Ma tộc như vậy, năm đó vì cái gì không trực tiếp hủy diệt? Ngược lại lựa chọn phong ấn, vì chính mình lưu lại mầm tai hoạ.
Nguyệt Tình nói nhẹ:
- Tình huống thực sự của đoạn lịch sử kia chỉ sợ chỉ có đám người tầng cao nhất của hải tộc biết rõ, ngay cả các chiến tướng cùng đám thủ vệ trấn thủ Ma Vực bí cảnh hiện tại chỉ sợ đều không rõ ràng lắm, bọn hắn chỉ là tuần hoàn theo tổ huấn, đời đời lớp lớp trấn áp.
Tần Mệnh nhẹ vỗ về bộ lông Bạch Hổ:
- Sau khi Hoang Thần Tam Xoa Kích cùng Long Hoàng Trấn Ma Bi rời khỏi Xích Phượng Luyện vực, Ma Vực bí cảnh liền càng ngày càng rung chuyển nghiêm trọng hơn. Xem ra Dạ Ma tộc khả năng thật sự muốn tái nhập Cổ Hải, cho dù liên minh hải tộc có thể trấn áp một hồi, cũng trấn ép không được quá lâu. Cổ Hải này... Chỉ sợ là thật sự muốn rối loạn.
- Chàng đang suy nghĩ cái gì?
Nguyệt Tình hiểu rất rõ Tần Mệnh, lại muốn chuẩn bị rời khỏi, lại muốn quan tâm Ma Vực bí cảnh, là không yên lòng, hay là có ý khác?
- Lão Điện Chủ vài ngày trước cùng ta nói qua một câu, sống yên ổn nghĩ đến ngày gian nguy, tư tức thì có chuẩn bị, lo trước khỏi hoạ. Hải tộc cũng không phải kẻ yếu, một trận chiến lần này, bọn hắn đã bắt đầu nhìn thẳng vào Xích Phượng Luyện vực, cũng sẽ dần dần chuyển đổi mạch suy nghĩ, dùng phương thức càng ác càng tuyệt càng tàn khốc báo thù. Ta suy nghĩ, tương lai Xích Phượng Luyện vực nên dùng tư thái gì nghênh chiến liên minh hải tộc, lại nên dùng mạch suy nghĩ gì nghênh đón Dạ Ma tộc sắp tái nhập, nghênh đón đại loạn có một không hai gần đến.
- Chàng đều phải rời, những chuyện phiền lòng này giao cho Đồng Độ bọn hắn cân nhắc đi. Hải tộc không phải kẻ yếu, đám người Đồng Độ càng không phải kẻ ngu, đây là một hồi loạn chiến có một không hai, cũng là một hồi đấu sức kéo dài, hai bên đều chuẩn bị sẵn sàng.
- Có phải ta lo lắng quá nhiều hay không?
Tần Mệnh cười khẽ, những lão tổ tông kia tóc trên đầu đều rụng sạch, liên minh đại sự, loạn thế đại chiến, bọn hắn sẽ có bố cục, bản thân là một tiểu bối, không cần thiết thay người khác lo lắng.
- Tuy nhiên...
- Tuy nhiên cái gì?
- Đại phá mới có thể đại lập!
- Ý của chàng là...
- Hiện tại cục diện phía tây đã ẩn hiện lên thế chân vạc Tam Cường, liên minh hải tộc, Xích Phượng Luyện vực, cùng với Dạ Ma tộc, kiềm chế lẫn nhau, liên quan đến một phát đến động toàn thân, bất luận là ai toàn diện khai chiến, đều liên quan đến hai phe khác.