Tu La Thiên Đế (Bản Dịch)

Chương 1862 - Chương 1862: Chọn Kẻ Cần Phải Chọn (1)

Chương 1862: Chọn kẻ cần phải chọn (1) Chương 1862: Chọn kẻ cần phải chọn (1)

Thạch Nhã Vi kì quái, người này ở đâu ra lực lượng nói cứng như vậy? Hắn cùng thiên tử đến cùng là quan hệ như thế nào? Chạng vạng tối ngày hôm qua sau khi rời khỏi lại xảy ra chuyện gì.

Ánh mắt Quản Vân Trọng một hồi lập loè, thấp giọng nói với Thạch Nhã Vi:

- Trong phòng còn có người, cả đêm đều ở đó.

- Cái gì?

Thạch Nhã Vi động dung, vô ý thức muốn xông vào, lại bị Tần Mệnh tiến về phía trước một bước ngăn lại.

- Tránh ra!!

Thạch Nhã Vi quát chói tai.

- Không nên quấy nhiễu thiên tử.

- Ngươi rốt cuộc là ai, bên trong là ai, lập tức giải thích rõ ràng cho ta, nếu không đừng trách ta vô tình.

Thạch Nhã Vi cũng không e ngại khí thế người trước mắt này, trong ngoài tửu lâu đều có cường giả trấn thủ, một khi phát sinh tư đấu, lập tức sẽ kinh động bọn hắn, cũng sẽ trước tiên tụ tập đến nơi đây. Mặc kệ hắn là tứ trọng thiên hay là ngũ trọng thiên, đều có chạy đằng trời.

- Ngày hôm qua sau khi các ngươi rời khỏi, ta cùng bằng hữu của ta tự tiến cử với thiên tử, thiên tử tiếp nạp chúng ta.

- Nói bậy!

Quản Vân Trọng quát lạnh, xem ra bên trong không phải đại nhân vật nào, cũng hẳn không phải là nam tử của Chung Ly Phi Tuyết, nó khiến trong tâm hắn thở dài một hơi, chẳng còn khó chịu.

Nhưng, Chung Ly Phi Tuyết lại thu hai người? Năm người chúng ta đây làm sao bây giờ. Hắc thạch điện xác định rõ quy định, Chung Ly Phi Tuyết tối đa mang trở về năm người, chỉ có năm danh ngạch.

- Việc này ai dám nói bậy, đợi tí nữa đợi thiên tử tỉnh, ngươi tự mình hỏi một chút chẳng phải sẽ biết.

- Một người khác là ai?

Thạch Nhã Vi chín phần hoài nghi, nhưng cũng có một phần tin. Tin tức thiên tử đến mời chào thị vệ sớm đã truyền ra, không loại bỏ sẽ có cường giả đến từ tiến cử, người trước mắt này cảnh giới cao thâm, khí tức hung hãn, thoạt nhìn không phải dễ trêu, nếu như lại có chút năng lực, nói không chừng thiên tử thật có khả năng động tâm. Hơn nữa chính là dễ dàng dùng để kiềm chế Quản Vân Trọng, để cho hai bên cạnh tranh đối kháng, càng dễ dàng khống chế.

- Bằng hữu của ta, hắn đang giúp thiên tử điều trị thân thể, ngươi chẳng lẽ không có cảm nhận được khí tức sinh mệnh nơi này rất nồng đậm sao?

Từ sau khi Bạch Tiểu Thuần nói cho hắn biết đã thêu hết Âm Dương Tú, Tần Mệnh liền bắt đầu yên lặng vận chuyển Sinh Sinh Quyết, từ trong trời đất hấp thu khí tức sinh mệnh, đi qua một nén nhang này dẫn dắt, gian phòng sau lưng cùng với cả tầng cao nhất, đều tràn ngập sinh mệnh lực nồng đậm.

Thạch Nhã Vi hít thở thật sâu, vui vẻ thoải mái, khoan khoái tươi mát dễ chịu nói không nên lời.

Quản Vân Trọng vừa rồi chỉ lo nổi giận, hiện tại mới phát hiện nơi này có chút ít không giống với lúc trước.

Thạch Nhã Vi bán tín bán nghi, đột nhiên lớn tiếng rõ ràng thét lên:

- Thiên tử, ta là Thạch Nhã Vi, ở ngoài cửa lặng chờ, có việc xin ngài phân phó.

Quản Vân Trọng lập tức vảnh tai lắng nghe.

Chỉ chốc lát sau, bên trong thật sự truyền đến thanh âm Chung Ly Phi Tuyết:

- Không có mệnh lệnh của ta, ai đều không cho đi vào. Nghiêm Hâm, bảo vệ tốt cửa phòng, ai dám xông loạn, thay ta dạy dỗ.

Tần Mệnh nhếch lên khóe miệng, quay người ôm quyền:

- Vâng!

Thạch Nhã Vi trong lòng thở ra hơi, là giọng thiên tử, tuy nhiên nàng vẫn là rất kỳ quái, người này đến cùng có bản lãnh gì, có thể ở trong vòng một đêm ngắn ngủi liền lấy được sự tin tưởng của thiên tử, rõ ràng ta đã ở chỗ này, vậy mà thiên tử còn để cho hắn thủ vệ.

Trong lòng Quản Vân Trọng trầm xuống, cũng từ trong giọng nói thiên tử nghe ra huyền diệu trong đó. Xem ra người này rất được thiên tử tin tưởng, người ở bên trong lại có thể giúp đỡ một đêm, cũng có thể nói rõ nhận đến coi trọng, chẳng lẽ hai người này muốn thế thân hai danh ngạch?

Không lâu sau đó, Hàn Uy, Tất Khiếu, Trang Minh Hà, Thẩm Tinh, bốn người đều đuổi tới Tứ Hải lâu. Ba kẻ săn giết Hàn Uy ngày hôm qua kích động mà một đêm ngủ không ngon, hôm nay sắc trời mời vừa hừng sáng liền tiến đến Bá Vương tông tiếp thiên tử, nhưng lại được cho biết thiên tử một đêm chưa về, lúc này mới cùng Trang Minh Hà vội vã chạy tới nơi này, nhưng vừa tới đến đỉnh lâu liền cảm thấy được bầu không khí có chút gì là lạ.

Một nam tử lạ lẫm, thủ tại ngoài cửa thiên tử.

Sắc mặt Quản Vân Trọng u ám, Thạch Nhã Vi hơi nhíu lông mày, đều đang cùng nam tử này giằng co.

Hàn Uy bất chấp tránh hiềm nghi, đi đến bên cạnh Quản Vân Trọng nhẹ giọng hỏi.

- Quản công tử, xảy ra chuyện gì?

- Có người thế thân hai danh ngạch.

- Lúc nào?

Hàn Uy khẽ biến mặt, ánh mắt như đao định tại trên người Tần Mệnh đang đứng trước cửa.

Tần Mệnh giương mắt lên, đáy mắt hiện ra kim quang, cái khí thế lăng lệ ác liệt cùng sát phạt kia như là sấm sét chân thật, hung hăng nện vào trong ánh mắt Hàn Uy, chấn đến tâm thần hắn khẽ run, mặt lộ vẻ kinh hãi.

- Là chúng ta chủ quan, ngày hôm qua sau khi rời khỏi, có người thừa cơ tự tiến cử với thiên tử, khả năng còn dâng lên lễ trọng.

Quản Vân Trọng trong lòng ảo não, lúc ấy làm sao lại không ở lại cùng, ngu ngốc tiện nghi người khác, còn liên lụy đến người một nhà. Hắn tưởng tượng không ra tên Nghiêm Hâm này cùng người ở bên trong đến đã hiến lễ gì với thiên tử, khả năng để thiên tử giữ lại ở bên trong cả đêm, thậm chí có thêm tin tưởng, khẳng định không phải bảo bối bình thường.
Bình Luận (0)
Comment