Chương 1928: Hung hăng càn quấy a (2)
Chương 1928: Hung hăng càn quấy a (2)
- Vậy thì nói rõ ràng là vị trưởng lão chủ sự nào ra lệnh, là xuất phát từ nguyên nhân gì. Muốn lấy người của ta, không để lại lý do, mơ tưởng!
- Chung Ly Phi Tuyết, ngươi cũng là nửa người của hắc thạch điện, nói chuyện làm việc, cân nhắc xuống hậu quả.
Cổ Nguyệt dùng ánh mắt cảnh cáo Chung Ly Phi Tuyết, đừng có lại náo đi xuống, lỏng loẹt miệng, để cho ta mang người đi, hôm nay cứ như vậy thôi. Nếu không, náo lớn, đối với ai cũng không tốt.
Nhưng Chung Ly Phi Tuyết lại không bỏ qua cho hắn:
- Trả lời vấn đề của ta trước!
Đám người ở ngoài xa đều trao đổi ánh mắt, chuẩn bị xem náo nhiệt. Mặc dù không phải là kẻ địch xâm lấn, để cho bọn hắn sợ bóng sợ gió một hồi, trong lòng không thoải mái, tuy nhiên trò hay có thể nhìn thấy thiên tử đối kháng Phó điện chủ hắc thạch điện, cũng rất có ý tứ.
Tại thời kì mẫn cảm Diêu Văn Vũ bị hắc thạch điện bãi miễn, Chung Ly Phi Tuyết cũng dám trực tiếp chống đối Phó thống lĩnh Cổ Nguyệt đại biểu cho hắc thạch điện, cái lá gan này cái khí thế này, để cho bọn hắn thầm hô đã nghiền.
Trưởng lão Dược Sơn khẽ nhíu mày, cái này làm sao nghe đến như là hai người đang đấu khí? Hắn không muốn loại mắng chiến ác liệt này xuất hiện tại Dược Sơn, lạnh lùng quát hỏi:
- Cổ Nguyệt, nói rõ ràng, người ngươi mang đi, nói không rõ ràng, ta tự mình đi hỏi hắc thạch điện một chút, đến cùng là đã xảy ra chuyện gì?
Sắc mặt Cổ Nguyệt âm trầm, ngưng ngưng đôi mắt, lại quét mắt Tần Mệnh khí định thần nhàn ngồi ở xa xa đó, đang muốn mở miệng, lại bị Chung Ly Phi Tuyết cắt đứt:
- Không dám nói, hay là biên không đi ra? Cổ Nguyệt sư huynh, ta đến thay ngươi nói? Hay là chính ngươi lui ra!
- Ta phụng lệnh hắc thạch điện bắt người, không cần giải thích trước với bất kỳ ai.
Cổ Nguyệt cưỡi Kim Mã muốn đi đến chỗ bọn người Tần Mệnh, cho mặt không biết xấu hổ? Hắn phải bắt người, nhìn xem ai dám ngăn trở.
Chung Ly Phi Tuyết dứt khoát ngăn cản:
- Nếu chính ngươi đã không biết tốt xấu, đừng trách ta không khách khí. Nghiêm Hâm cùng Bạch Tú là tử sĩ ta bồi dưỡng bên ngoài năm năm trước, lần này mượn cơ hội thu vào Tru Thiên điện, trở thành thị vệ tâm phúc của ta, việc này đã nhanh báo cáo cho chúng trưởng lão hắc thạch điện. Nhưng Cổ Nguyệt nhận định ta cùng Nghiêm Hâm có mập mờ, có tư tình, liền chuẩn bị lợi dụng chức vụ, bắt lấy Nghiêm Hâm dằn vặt dạy dỗ.
Cổ Nguyệt, lòng dạ này của ngươi, thủ đoạn này của ngươi, cũng xứng là Phó thống lĩnh? Cũng xứng đến truy cầu Chung Ly Phi Tuyết ta? Ta xác định rõ nói cho ngươi, nam tử thiên hạ có chết hết, ta cũng không tới phiên ngươi tới nhúng chàm. Không có thủ dụ trưởng lão hắc thạch điện, ai cũng đừng hòng chạm người của ta.
Chung Ly Phi Tuyết một phen chanh chua, là trực tiếp chưa cho Cổ Nguyệt bất luận mặt mũi gì.
Không chỉ sắc mặt Cổ Nguyệt trở nên khó coi không gì sánh được, cũng làm cho tất cả mọi người ở đó hít vào ngụm khí lạnh.
Náo lớn, việc này thật muốn náo lớn.
Cổ Nguyệt là ai, đây chính là Phó thống lĩnh trẻ tuổi nhất hắc thạch điện, là đại nhân vật tương lai có tư cách cạnh tranh vị trí thống lĩnh, hiện tại đã là tương đương nửa Thiên Vệ. Quyền thế, bối cảnh, địa vị, tiền đồ, cùng với bản thân thiên phú của Cổ Nguyệt vân vân..., tại Tru Thiên điện có thể nói là sắp ở phía trước, lại bị Chung Ly Phi Tuyết nhục nhã trước mặt mọi người?
Rất nhiều người đều kinh ngạc nhìn về phía Tần Mệnh, năm năm trước liền được bồi dưỡng làm tử sĩ? Đây là muốn từ tối thành sáng a, tương lai tiền đồ quang minh a. Tư tình? Hai người khẳng định có chút quan hệ gì, bằng không thì dùng tâm tính cùng địa vị Cổ Nguyệt, không có khả năng đơn giản ra tay đối với một thị vệ vừa tới.
Sắc mặt Cổ Nguyệt lúc trắng lúc xanh, còn chưa từng có một nữ tử nào dám nhục nhã hắn như vậy, còn là ở trước mặt mọi người! Lợi dụng chức vụ, xử lý mấy tên thị vệ mà thôi, loại chuyện này quá bình thường, rất đơn giản, không ai dám ngăn trở, cũng sẽ không có người nói cái gì, thật không nghĩ đến chỉ vài phút ngắn ngủi mà thôi, vậy mà chuyển biến xấu đến loại tình trạng này.
Chung Ly Phi Tuyết không phải không cho hắn mặt mũi, quả thực là không để cho hắc thạch điện mặt mũi, nàng ở đâu ra lá gan?
Quá kiêu ngạo, quá ghê tởm!
Chung Ly Phi Tuyết cười lạnh, căn bản không để ý tới ánh mắt giết người của Cổ Nguyệt. Nàng cố ý tại trước mặt nhiều người như vậy nói ra chuyện ‘Năm năm tử sĩ’, chính là vì mượn miệng những người này, để cho tất cả mọi người biết rõ, Tần Mệnh cùng Bạch Tú là ‘Người đứng đắn’, không phải ‘Không hộ khẩu’, từ nay về sau ngoại nhân đối với Tần Mệnh Bạch Tú ý nghĩ cũng chỉ có ‘Hiếu kỳ’ cùng ‘Hâm mộ’, mà không phải hoài nghi thân phận. Như vậy sẽ chọc cho đến rất nhiều phiền toái, thực sự sẽ phòng ngừa một ít trí mạng tai hoạ ngầm.
Sắc mặt trưởng lão Dược Sơn khó coi, quả nhiên là đấu khí giữa nam nữ. Tên Cổ Nguyệt này cũng thế, thời điểm mẫn cảm này còn có tâm tư xử lý tư tình nam nữ? Chung Ly Phi Tuyết này càng không hiểu chuyện, chống đối trước mặt mọi người, ngôn ngữ nhục nhã, sợ chuyện huyên náo không đủ lớn. Hai thiên chi kiêu tử tỉnh táo biết rõ này lúc nào lại trở nên không sáng suốt không tỉnh táo như vậy.
- Đều lùi cho ta xuống! Cổ Nguyệt, Chung Ly Phi Tuyết, trong ba tháng, ai cũng không được bước vào Tứ Quý đảo!