Tu La Thiên Đế (Bản Dịch)

Chương 1927 - Chương 1927: Hung Hăng Càn Quấy A (1)

Chương 1927: Hung hăng càn quấy a (1) Chương 1927: Hung hăng càn quấy a (1)

Tần Mệnh ha ha cười khẽ:

- Rõ ràng là ngươi đánh lén trước, ta trả lại ngươi một chiêu mà thôi. Ăn phải cái lỗ vốn, lại người khác chơi dối lừa? Với cái tâm tính này của ngươi, làm sao lên làm Phó thống lĩnh hắc thạch điện được thế?

- Ngươi rất cuồng a.

- Luận sự mà thôi, làm sao, trước kia không có người từng nói như vậy với ngươi sao? Cổ Nguyệt Phó thống lĩnh, con mắt không muốn luôn nhìn lên, ngẫu nhiên cũng phải tiếp tiếp địa khí, nhìn thẳng nhìn người.

- Một kẻ săn giết, cũng xứng dạy dỗ ta?

- Không nên coi thường kẻ săn giết, mất mặt là việc nhỏ, đừng ném mạng! Ngay cả cơ hội hối hận cũng không có.

- Muốn chết!!

Cổ Nguyệt thúc ngựa, xách đao thẳng hướng Tần Mệnh. Kim quang mênh mông cuồn cuộn, như Vạn Mã Bôn Đằng, oanh động trời đất, khí tức cuồn cuộn mà đến.

- Dừng tay!

Một tiếng quát chói tai từ đỉnh Dược Sơn truyền đến, sóng âm sắc nhọn xuyên thủng mây mù, bạo kích sóng dữ màu vàng. Vừa chạm xuống, kim quang sóng lớn toàn bộ lui tán, Kim Mã thống khổ hí hót, liên tiếp lui về phía sau, Cổ Nguyệt đều mặt lộ vẻ thống khổ, thu lại chiến đao.

- Kẻ nào cho ngươi lá gan, dám ở chỗ này suồng sã!

Một vị lão giả thủ hộ Dược Sơn từ giữa không trung đi xuống, một bước hơn trăm thước, thân thể già nua, nhưng lại uy nghiêm bá đạo, trong hai mắt bắn tung tóe tinh mang, như là có hai mảnh đại dương mênh mông đang cuộn trào mãnh liệt, tràn ngập uy thế to lớn không gì sánh kịp.

Lượng lớn cường giả từ bốn phương tám hướng chạy tới, hùng hổ, toàn thân khí tức sát phạt, vốn tưởng rằng là kẻ địch xâm lấn, nhưng vừa đến xem xét, làm sao chỉ có Cổ Nguyệt?

Cổ Nguyệt ôm quyền xin lỗi lão nhân, nhưng không có xuống ngựa, cũng không có khom người, cảnh giới hắn không bằng trưởng lão Dược Sơn, nhưng lại là một trong Tam đại Phó thống lĩnh hắc thạch điện, địa vị không thấp hơn đối phương. Huống chi hai bên phân thuộc hệ thống khác nhau, hắn càng không cần thiết phải hành đại lễ.

Nhưng lão nhân lại không để cho hắn sắc mặt tốt, nghiêm khắc quát hỏi:

- Đường đường là Phó thống lĩnh hắc thạch điện, quy củ cũng đều không hiểu? Nơi này là Dược Sơn, há lại cho ngươi tới giương oai. Cho ngươi một cơ hội, giải thích việc làm vừa rồi, nếu không trục xuất Tứ Quý đảo, vĩnh viễn không được bước vào.

Cổ Nguyệt nghênh tiếp ánh mắt trưởng lão, chấn thanh hô to:

- Ta phụng mệnh hắc thạch điện, truy nã thị vệ thiên tử.

- Truy nã cận vệ thiên tử?

Các cường giả vây tới kinh ngạc, xảy ra chuyện gì? Truy nã..., thời điểm này truy nã cận vệ thiên tử, chẳng lẽ có quan hệ cùng sự kiện xâm lấn lần này?

Trưởng lão Dược Sơn đều khẽ nhíu mày:

- Nguyên nhân gì?

Chung Ly Phi Tuyết đi đến phía trước, giọng điệu nguội lạnh:

- Cổ Nguyệt sư huynh, nói chuyện cần phải chịu trách nhiệm. Dựa vào cái gì bắt người, ai cho lệnh cho ngươi bắt người, tại sao phải bắt người tại thời điểm này, ngươi vung đao loạn trảm, đây là giết người, hay là bắt người? Nếu như không cho ta một lời giải thích, dù cho náo đến chỗ Đại trưởng lão, ta cũng tuyệt đối không tha cho ngươi.

Một tiếng cuối cùng, cường thế giận dữ mắng mỏ, thanh âm đều trở nên rất sắc nhọn.

Ánh mắt toàn trường lại đồng loạt chuyển tới Chung Ly Phi Tuyết nơi này, đều rất kinh ngạc. Thiên Tử này đủ bá đạo a, trực tiếp đối đầu với Phó thống lĩnh hắc thạch điện.

Cổ Nguyệt hơi trầm mặt xuống, không nghĩ tới Chung Ly Phi Tuyết lại không cho hắn mặt mũi như vậy, còn tuyên bố muốn ồn ào đến chỗ Đại trưởng lão. Lần trước hắn tới bắt Nghiêm Hâm, kỳ thật chỉ là đơn giản xin chỉ thị trưởng lão chủ sự thân cận, không có cho các trưởng lão chủ sự khác biết. Xử lý mấy thị vệ vừa tới mà thôi, một chuyện nhỏ còn chưa tới phiên sáu vị trưởng lão chủ sự hắc thạch điện đều ra mặt, hắn chỉ cần có cái lý do hợp lý là được.

Nhưng bởi vì đột nhiên Minh Linh đảo đại loạn, hắn không thể không tạm thời đặt xuống. Mấy ngày nay bầu không khí trên đảo không lại khẩn trương như vậy, vừa rồi hắn đột nhiên nhớ tới việc này, liền thuận đường mang bọn người Nghiêm Hâm đi, không nghĩ tới vậy mà gây ra trận hài hước như vậy, hắn lại bị một kẻ săn giết hố cho, còn bị Chung Ly Phi Tuyết chống đối.

Trưởng lão Dược Sơn từng bước một đi xuống:

- Cổ Nguyệt, nói rõ ràng! Rốt cuộc là đã xảy ra chuyện gì?

- Hắc thạch điện bắt người, không quan hệ cùng Thu Nguyên các.

- Nếu như lý do bắt người có quan hệ cùng sự kiện xâm lấn lần này, vậy đó cũng không phải là chuyện một nhà hắc thạch điện.

- Hắc thạch điện hạ lệnh điều tra người tiến vào Tru Thiên điện gần đây nhất, Chung Ly Phi Tuyết là thiên tử, cho nên cận vệ thiên tử giao cho ta tự thân xử lý.

- Sao ta không có nhận được mệnh lệnh này?

Trưởng lão Dược Sơn rất mẫn cảm, thời điểm này bắt người, ý vị như thế nào? Lại là xuất phát từ cân nhắc gì?

Bạch Tú cười khẽ:

- Đó là bởi vì hắn tám ngày trước đã nói như vậy, Cổ Nguyệt thống lĩnh, lúc ấy nói như vậy coi như hợp lý, hiện tại còn nói như vậy, liền có chút... Không thể nào nói nổi.

Thanh âm không lớn, nhưng lại đủ để những cao giai Địa Võ cùng đám Thánh Võ kia nghe rõ ràng.

Tám ngày trước? Kéo đến bây giờ sao?

- Mệnh lệnh tám ngày trước, hiện tại ta chấp hành cũng không muộn.

Chung Ly Phi Tuyết bỗng nhiên nói:

- Cổ Nguyệt, ngươi đại biểu chính là hắc thạch điện, hay là cá nhân ngươi?

- Đương nhiên là hắc thạch điện!
Bình Luận (0)
Comment