Tu La Thiên Đế (Bản Dịch)

Chương 2088 - Chương 2088: Gặp Lại Táng Hoa (2)

Chương 2088: Gặp lại Táng Hoa (2) Chương 2088: Gặp lại Táng Hoa (2)

Tần Mệnh hiện tại không cần những vật khác đến rèn luyện thể chất, Hoàng Kim Huyết huyền bí đã bắt đầu bày ra hiệu lực, không chỉ năng lực khôi phục đạt đến trình độ biến thái, hơn nữa dù ngày hay đêm thời thời khắc khắc đều là đang rèn luyện lấy huyết nhục của hắn. Thể chất cùng thiên phú của hắn hiện tại, đã đều mạnh hơn so với truyền nhân Hổ Hoàng Kỳ Nguyên Lăng này.

- Vậy ngươi muốn cái gì?

Kỳ Nguyên Lăng cảnh giác, hắn rất không thích cái biểu lộ giống như cười mà không phải cười của Tần Mệnh, để cho hắn thật sự sợ. Trước kia xem thường Tần Mệnh, một năm rưỡi xuống đây, hỗn đản này thành kẻ mà hắn sợ hãi nhất.

- Chúng ta trước hiệu quả trao đổi lấy thử xem. Ta đây, cũng không gài ngươi, dùng Đại Diệt Kim Nhiên Ấn cùng ngươi đổi.

- Đổi cái gì?

Kỳ Nguyên Lăng kinh ngạc, lúc nào đổi tính? Há miệng chính là loại võ pháp tính phá hư rất mạnh như Đại Diệt Kim Nhiên Ấn này, bộ võ pháp này đối với võ giả thể chất có lấy yêu cầu cực cao, thể chất càng mạnh, uy lực phát huy ra lại càng khủng bố. Hơn nữa, Đại Diệt Kim Nhiên Ấn này trước trước sau sau trọng thương hắn hơn ba mươi lần, hắn hận thấu bộ võ pháp này, nhưng cũng phải thừa nhận sự cường đại của nó.

Nụ cười trên mặt Tần Mệnh sáng lạn:

- Kỳ Lân Thất Sát Bộ!

- Ngươi thật dám mở miệng!

Kỳ Nguyên Lăng liền biết cái tên này không có ý tốt. Kỳ Lân Thất Sát Bộ là một trong những truyền thừa chí cường của Huyết Kỳ Lân, cũng là bí thuật cường đại có thể chống lại cùng Địa Ngục Cửu Trọng Môn của Địa Ngục Hỏa Liệt Điểu. Mặc dù Huyết Kỳ Lân không có thật sự đánh qua cùng Địa Ngục Hỏa Liệt Điểu, nhưng quần đảo Vạn Thú lên đều đồn đãi, có thể kiếm thoát Địa Ngục Cửu Trọng Môn chỉ sợ chỉ có Huyết Kỳ Lân Thất Sát Bộ.

Kỳ Lân Thất Sát Bộ cũng là một bộ truyền thừa duy nhất hắn cầu rất nhiều năm mới từ chỗ Huyết Kỳ Lân đó cầu đến.

Hỗn đản này muốn dùng Thất Sát Bộ khắc chế ta?

- Đại Diệt Kim Nhiên Ấn là thể thuật Đại trưởng lão tiền nhiệm Tru Thiên điện, không kém so với Kỳ Lân Thất Sát Bộ của ngươi. Đổi hay không đổi?

- Đổi!!

Kỳ Nguyên Lăng không có nhiều do dự, Kỳ Lân Thất Sát Bộ mặc dù trân quý, nhưng điều kiện tu luyện vô cùng hà khắc, dùng thiên phú của hắn, còn có Huyết Kỳ Lân chỉ đạo, đều dùng nửa năm mới đến đại thành. Hơn nữa huyết mạch càng mạnh, uy lực mới càng lớn, mặc dù thực lực Tần Mệnh biến thái một chút, nhưng huyết mạch không hề mạnh. Giao cho hắn, hắn cũng phát huy không ra uy lực. Ngược lại là Đại Diệt Kim Nhiên Ấn, phối hợp với thể chất Vạn Yêu Thối Thể Quyết của hắn, uy lực tuyệt đối không kém.

- Trước đổi cái hiệu quả sự thật này.

Trong đầu Tần Mệnh rất đợi chờ, trong một năm rưỡi khi giao chiến này, hắn liên tục thắng Kỳ Nguyên Lăng tám mươi bảy lần, nhưng mỗi lần đều rất tốn sức, hơn nữa gần như lần lần bị thương này, nhiều đến hơn ba mươi lần trọng thương. Kỳ Lân Thất Sát Bộ chính là một trong những sát chiêu của Kỳ Nguyên Lăng, nhiều lần trọng thương hắn, có một lần còn suýt chút nữa đạp nát xương sọ của hắn.

Tần Mệnh cùng Kỳ Nguyên Lăng đều có tâm tư, dùng nửa ngày thời gian trao đổi võ pháp quý giá lẫn nhau, sau đó ước định nửa tháng sau gặp lại.

Nhưng, mười ngày qua đi, thời điểm Tần Mệnh đang dốc lòng nghiên tập Thất Sát Bộ trong rừng rậm, bỗng nhiên chú ý tới trên đỉnh núi cách đó không xa vậy mà có một nữ tử xinh đẹp đứng đấy. Núi xanh trong sương trắng, một thân áo đỏ tươi đẹp kia như là hỏa diễm bay múa theo gió, dung nhan xinh đẹp để cho người ta hoa mắt, dáng người càng là tốt tới cực điểm, cái cổ trắng, bàn tay ngọc nõn nà ôn ngọc lộ ở bên ngoài.

Vẻ đẹp của nàng, để cho người khác xem qua khó quên.

Táng Hoa Vu Chủ? Tần Mệnh kinh ngạc, rốt cục nữ tử nguy hiểm này cũng đi ra!

Mấy tháng? Chừng mười tháng a.

Táng Hoa Vu Chủ đứng tại đỉnh núi, thần sắc lạnh lùng, nhưng nhìn phía xa Tần Mệnh, trong lòng lại nổi lên tí ti rung động, không còn bình tĩnh nữa.

- Đã lâu không gặp, hôm nay làm sao lại có tâm tư đi ra rồi?

Tần Mệnh không nôn nóng không vội vàng đi lên đỉnh núi, quay mắt về phía Táng Hoa Vu Chủ xinh đẹp tuyệt thế lại lạnh giá nguy hiểm.

Táng Hoa Vu Chủ xinh đẹp không gì sánh được, như là tiên tử trong tranh, quả nhiên là khuynh quốc khuynh thành, nhưng biểu lộ lạnh lùng của nàng cũng như là bức họa đchưa bao giờ thay đổi qua. Nàng đứng bất động ở nơi đó, liền có một loại khí tràng nguy hiểm đến lạnh giá, làm cho trong lòng người đầy áp lực.

- Ngươi là muốn tại đây nhìn phong cảnh một lát? Hay là nhàm chán muốn chơi trò gì?

Tần Mệnh mặt ngoài nhẹ nhõm, nhưng trong lòng cũng đang kéo căng. Nữ tử này biến mất mười tháng, nhưng khí tức thật giống như không có một chút biến hóa, là vẫn luôn không có bế quan, hay là vô số lần nếm thử đều đã thất bại? Hôm nay đột nhiên xuất hiện, hơn nữa còn là đến chỗ hắn, muốn làm gì?

Chẳng lẽ rốt cục cũng quyết định muốn dằn vặt hắn?

- Ngươi có thể rời khỏi nơi này.

Táng Hoa Vu Chủ nhìn Tần Mệnh, ánh mắt lạnh giá, lại không có gợn sóng, như đầm sâu tối tăm, để cho người ta rất khó coi lộ ra ý nghĩ chân thật trong nàng.

- Điều kiện gì?

Tần Mệnh chẳng những không có cao hứng, ngược lại căng thẳng trong lòng.

Thả ta đi? Nói đùa sao, lại muốn bắt đầu trò chơi bốn người giết lẫn nhau? Hay là muốn chơi trò mới.

- Tiến vào cánh đồng tuyết, ở nửa năm.

- Sau đó thì sao?

- Rời khỏi Thất Nhạc Cấm Đảo.

- Chỉ đơn giản như vậy?

Tần Mệnh càng kỳ quái, cũng càng khẩn trương, nữ tử này đến cùng muốn làm gì?

- Đi theo ta.
Bình Luận (0)
Comment