Chương 2087: Gặp lại Táng Hoa (1)
Chương 2087: Gặp lại Táng Hoa (1)
- Đủ rồii! Các ngươi đủ! Ta chịu đủ ánh mắt hai phụ tử các ngươi rồi, xem Kỳ Nguyên Lăng ta là cái gì!
Kỳ Nguyên Lăng đỏ mắt giận dữ mắng mỏ Tần Mệnh.
- Đến đi, đừng gào khóc, trận thứ tám mươi tám.
Tần Mệnh kéo lên khí thế, sóng khí vô hình thổi bay lấy đá vụn cùng cành lá, như là đầu mãnh hổ ngủ đông, nhìn chằm chằm chặt chẽ con mồi.
- Ngươi giết ta đi! Ta không sống nữa!
Lỗ chân lông toàn thân Kỳ Nguyên Lăng đều tản ra kháng cự, chịu đủ bị Tần Mệnh lăn qua lăn lại. Nội tâm hắn vô cùng khuất nhục, có đôi khi thậm chí cảm giác mình giống như là một nữ tử, bất hạnh lạc trên hoang đảo cùng một tên thổ phỉ, cảm giác như hỗn đản kia lại liền kéo lấy hắn làm một lần, làm xong liền ném đi. Nhưng hắn là đường đường là Chí Tôn Nhân tộc, truyền nhân Hổ Hoàng a!
Tần Mệnh chậc chậc mà lắc đầu:
- Mới tám mươi bảy trận liền đem lòng tin của ngươi phá tan? Nhìn đến quần đảo Vạn Thú vẫn là quá nuông chiều ngươi, chút ngăn trở như vậy đều gánh không được.
- Ít nói nhảm, ta không đánh với ngươi, nghe rõ ràng, ta không đánh với ngươi!
Kỳ Nguyên Lăng cắn răng, tại trước mặt tên điên như Tần Mệnh này, hắn đều đã quên bản thân đã từng là nho nhã cùng phong độ, không gào thét hai giọng đều không hiểu hận.
- Không đánh nữa? Vậy ngươi còn có chỗ lợi gì? Trận thứ tám mươi tám này chính là tử hình của ngươi.
Sắc mặt Tần Mệnh đột nhiên lạnh, đáy mắt bắn tung tóe kim quang, đột nhiên thẳng hướng Kỳ Nguyên Lăng.
Khuôn mặt Kỳ Nguyên Lăng dữ tợn, nhìn hằm hằm Tần Mệnh, đến a! Đến a! Không phải là một lần chết sao? Lão tử chịu đủ! Có thể giết không thể nhục, đến a! Truyền nhân Hổ Hoàng cái chó má gì, không muốn nữa! Nhân tộc Chí Tôn cái gì, đủ rồi! Giết ta đi, giết ta a!
- Thật đáng tiếc.
Tần Mệnh gào thét lao tới, toàn thân Thanh Lôi tán loạn, mỗi một đạo đều to như cánh tay, bắt đầu khởi động lấy uy lực tê liệt. Một đầu lôi xà to lớn quấn quanh lấy nửa người, bỏ qua lồng ngực cái cổ, cuốn qua cánh tay phải, Thanh Lôi là xương là thịt, Huyết Lôi là đầu, phát ra tiếng gào thét bạo ngược, đánh tới đầu Kỳ Nguyên Lăng.
- Tần Mệnh, ta nguyền rủa ngươi!
Kỳ Nguyên Lăng dữ tợn gào thét, dứt khoát nghênh tiếp lôi xà đáng sợ kia.
Huyết lôi xà cầm đầu, tà ý đến khủng bố, như là một con rắn chân thật, giương răng nanh, phun lưỡi rắn, một ngụm nuốt đi qua, bên trong đầu rắn bắt đầu khởi động cơn lốc, đó là lực lượng hủy diệt.
Trong lúc ngàn cân treo sợi tóc, trong lòng Kỳ Nguyên Lăng khẽ run rẩy, tàn nhẫn đột nhiên liền yếu đi, ta sắp chết? Nếu không... Sống sót trong chốc lát! Hắn gần như vô ý thức bạo lên, bay ngược về đằng sau, đồng thời hai mắt mở ra yêu đồng, điên cuồng phá lên kim quang sóng dữ, đón đánh lôi xà kia.
Cường quang tách ra, tiếng nổ lớn điếc tai, gió lớn hòa với năng lượng gào thét mà lên, trong phương viên vài trăm trượng cây cối đều đong đưa dữ dội, tiếng răng rắc không dứt bên tai.
- Làm sao? Đã hối hận! Muốn chết cũng không dám chết, ngươi phế đi!
Tần Mệnh như chớp phá mở gió lớn, chạy giết Kỳ Nguyên Lăng.
- Đợi một chút! Ta có một đề nghị, đối với ngươi đối với ta đều có lợi.
Kỳ Nguyên Lăng lập tức ngăn Tần Mệnh lại.
- Ngươi không phải muốn tu luyện rèn luyện sao? Ngươi vẫn luôn thắng có ý gì, mỗi ngày đánh với ta có cái ý nghĩa gì, chúng ta có thể đổi lại!
- Có ý gì?
- Có bỏ mới hiểu được, muốn trở nên càng mạnh, phải học từ bỏ. Ngươi đem võ pháp của ngươi truyền thụ cho ta, ta đem phương võ của ta truyền thụ cho ngươi, hai chúng ta tìm hiểu đối pháp lẫn nhau, sau đó lại đánh nhau?
Rốt cục trong lòng Kỳ Nguyên Lăng cũng kích động, hắn có thiên ảnh yêu đồng, học tập võ pháp mới tốc độ thật nhanh, đây cũng là Chí Tôn huyết mạch một đại ưu thế. Nếu như có thể đạt được võ pháp của Tần Mệnh, nên tìm hiểu nhanh hơn so với hắn, đến lúc đó... Ổn thắng!
Hơn nữa võ pháp của Tần Mệnh đều rất mạnh, không phải thượng phẩm Địa cấp chính là Thánh Cấp, cùng hắn trao đổi cũng sẽ không chịu thiệt.
Trong đầu Tần Mệnh khẽ động, ngược lại là cái ý kiến hay, hắn thưởng thức võ pháp Kỳ Nguyên Lăng cũng không phải một ngày hay hai ngày.
- Ngươi muốn đổi như nào?
Tần Mệnh đánh giá Kỳ Nguyên Lăng, thuộc tính năng lượng của hai người khác nhau, võ pháp không thông. Thật có chút bí thuật đặc thù không hề chịu thuộc tính năng lượng ảnh hưởng, có thể trao đổi tu luyện.
- Ta dùng Vạn Yêu Thối Thể Quyết của ta, đổi cho ngươi chúng vương truyền thừa.
Ánh mắt Kỳ Nguyên Lăng sáng quắc nhìn Tần Mệnh.
Tần Mệnh nhảy lên lông mày, thật sâu gật đầu:
- Ừm! Không tệ! Tương đương có ý nghĩ! Ta muốn dùng móng tay của ta, trả lại cặp mắt kia của ngươi!
Khóe mắt Kỳ Nguyên Lăng co rút lại:
- Vậy ngươi muốn làm sao đổi?
- Muốn đổi thì lấy ra thành ý, trao đổi đồng cấp.
- Vạn Yêu Thối Thể Quyết là bí thuật tự thân Hổ Hoàng truyền thụ cho ta, có thể hấp thu năng lượng bên trong các loại thú huyết, cường hóa thân thể, rèn luyện thể chất. Ta dùng Vạn Yêu Thối Thể Quyết, đổi cho ngươi bộ phận bí mật chúng vương truyền thừa.
Kỳ Nguyên Lăng không hy vọng xa vời đạt được toàn bộ chúng vương truyền thừa, nhưng tốt nhất có thể được đến lực lượng khôi phục siêu cường của Hoàng Kim Huyết. Cho tới nay, hắn đều cho là lực lượng khôi phục của mình vô cùng mạnh, nhưng tên Tần Mệnh kia quả thực là biến thái, dù đem hắn đập nát, đều có thể trong vòng mười ngày cải tạo thân thể, đây quả thực là Bất Tử Thân rồi, so với ‘Bất Tử Giáo’ trên Thiên Đình đại lục đều đáng sợ.
- Ta không có hứng thú đối với Vạn Yêu Thối Thể Quyết kia của ngươi.