Ba người Đồ Vệ cũng bị tràng diện đột ngột làm cho kinh hãi, thiếu gia chỉ bảo bọn họ dùng khẩu quyết dẫn dắt, không nghĩ tới sẽ xuất hiện loại thanh thế này.
- Rút đi!
Ba người quyết đoán rút lui, khi cả thành chú ý đến bầu trời cao, thành công lao ra khỏi Kim Diễm thành.
- Thu Kiếm Quyết!
Ba người liên thủ, lại niệm khẩu quyết.
Vĩnh Hằng Kiếm ngập trời kiếm khí trong nháy mắt thu liễm, cường quang chói mắt cũng đột ngột biến mất.
Vòi rồng kiếm khí kịch liệt mất đi khống chế, đánh về phía thiên địa, bao phủ cổ thành, mười tám hư ảnh toàn bộ tiêu tán.
- Nó muốn đi đâu?
Nam Cung Lăng Vũ xa xa nhìn thấy Vĩnh Hằng Kiếm trên cao xẹt qua màn đêm trên không trung, lao ra khỏi cổ thành. Hắn đã bất chấp chống cự kiếm khí đầy trời, cũng bất chấp toàn bộ quá trình cứu hộ, hoảng hốt đuổi theo. Cổ kiếm khổ sở chờ đợi tám năm, quyết không thể chạy trốn từ trước mắt hắn.
Ba người Đồ Vệ thu hồi Vĩnh Hằng Kiếm, thừa dịp bóng đêm vọt vào hoang dã, trước khi Nam Cung Lăng Vũ đuổi theo cổ thành, rời đi xa xa.
Đây chính là linh bảo năm đó hủy hoại Tần gia? Bọn họ cầm trong tay đều cảm thấy nặng nề.
Một thanh kiếm hủy hoại Tần gia, hủy hoại toàn thành.
Không biết năm đó thành chủ đại nhân khi tiếp nhận nhiệm vụ, có do dự hay không.
Nhưng từ bây giờ, tất cả các khoản nợ sẽ được thanh toán! Nam Cung gia tộc, kiếm đã về với chúng ta, tám năm cố gắng công dã tràng, các ngươi khóc đi, hô đi, rửa sạch cổ chờ Thanh Vân tông nổi giận đi.
Nam Cung Lăng Vũ đuổi theo suốt một đêm, không tìm được tung tích Vĩnh Hằng Kiếm.
Biến mất, hoàn toàn biến mất.
Hắn đứng ở trong bóng tối trước bình minh, hoảng hốt thật lâu thật lâu, một cỗ hàn khí thấu xương dâng trào lên từ trong lòng.
Ta đã giữ nó trong tám năm, nó lại rời đi mà không có bất kỳ dấu hiệu nào? Là ai đang triệu hoán nó? Là ai biết nó ở Kim Diễm thành của ta?
Xong rồi! Xong rồi! Thanh thế lớn như vậy, chuyện năm đó sẽ bại lộ!
Nam Cung Thần Dật trước khi bình minh chạy về Kim Diễm thành, lúc này Kim Diễm thành đã oanh động, khắp nơi đều nghị luận chuyện tối hôm qua.
Nam Cung Lăng Vũ trở lại thành phủ, liệt ngồi trong mật thất rách nát, thất hồn lạc phách, hai má già nua càng thêm già hơn.
- Phụ thân! Phụ thân!
Thanh âm sốt ruột từ xa truyền đến.
Nam Cung Lăng Vũ chậm rãi ngẩng đầu, nhìn Nam Cung Thần Dật vội vàng đi tới.
- Phụ thân, xảy ra chuyện gì?
Nam Cung Thần Dật nhìn mật thất rách nát, có dự cảm vô cùng không tốt, dị tượng tối hôm qua chẳng lẽ có quan hệ với thanh cổ kiếm kia?
Nam Cung Lăng Vũ ngơ ngác ngồi một lát, đứng dậy đi về phía Nam Cung Thần Dật.
- Phụ thân?
- Ngươi đã làm gì ở Lôi Đình cổ thành?
- Ta đang điều tra a.
- Ngươi đã làm gì?
Giọng Nam Cung Lăng Vũ vừa nhấc cao lên, vung tay một cái tát vào mặt Nam Cung Thần Dật, phẫn nộ quát lớn:
- Có phải là ngươi đã bại lộ hay không? Có phải ngươi đã tiết lộ bí mật năm đó cho Tần gia hay không?
- Không thể nào! Ta đã làm rất cẩn thận.
- Ba!!
Nam Cung Lăng Vũ lại vung tay tát một cái:
- Vì sao Cổ Kiếm lại rời đi? Nhất định là có người triệu hoán nó! Tần gia, nhất định là Tần gia!
- Phụ thân, rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì!
- Đêm hôm qua, có người triệu hoán nó, nó tỉnh lại, cũng đã đi.
Nam Cung Diệu nói:
- Gia gia, ngài bình tĩnh trước. Tôn nhi cho rằng không có khả năng là Tần gia làm, nếu như bọn họ có năng lực triệu hoán cổ kiếm, tám năm đều có thể làm bất cứ lúc nào. Ngài nghĩ xem, chỉ cần bọn họ có thể tìm được cổ kiếm, là có thể rửa sạch trách phạt, vì sao bọn họ không triệu hoán, hết lần này tới lần khác lại đợi đến bây giờ?
Nam Cung Thần Dật cau mày:
- Cũng có thể là lúc trước không biết ở đâu, lúc này đây... Họ đoán được!
Nam Cung Diệu kiên trì với quan điểm của mình:
- Nếu bọn họ thật sự biết cách đánh thức cổ kiếm, Thanh Vân Tông cũng sẽ biết, bọn họ hoàn toàn có thể thử ở khắp nơi. Ta nghi ngờ rằng có thể có những người khác can thiệp vào vấn đề này.
Nam Cung Lăng Vũ nặng nề ngồi trở lại ghế mây, nắm chặt nắm đấm:
- Ngươi ở Tần gia tra được cái gì?
- Tần Mệnh cùng đệ tử thân truyền Dược Sơn của Thanh Vân tông Lăng Tuyết có quan hệ ái muội, lại cùng nhị thiếu gia Hô Diên gia tộc Hô Diên Trác Trác kết giao bằng hữu. Hiện tại Lăng Tuyết trực tiếp ở chỗ Tần Mệnh, Hô Diên gia tộc phái tới thương đội trợ giúp Lôi Đình cổ thành trùng kiến, còn có, Tần Mệnh đột phá đến Huyền Võ cảnh. Những cái khác? Tạm thời vẫn chưa tìm ra.
Nam Cung Diêm nói theo:
- Muội muội ta mất tích, mất tích không rõ ràng.
- Các ngươi ở Lôi Đình cổ thành bảy ngày, liền làm chút chuyện này?
Nam Cung Lăng Vũ tức giận không nhẹ. Hắn nhiều lần nhấn mạnh, chuyện này liên quan đến sự tồn vong của gia tộc, chỉ cần sơ sẩy một chút sẽ dẫn tới tai họa ngập đầu. Hãy cẩn thận, nghiêm túc, và nhanh chóng.
Nam Cung Thần Dật cùng Nam Cung Diệu cúi đầu, không dám nhìn ánh mắt Của Nam Cung Lăng Vũ.
Nam Cung Lăng Vũ phẫn nộ trừng mắt nhìn bọn họ nửa ngày:
- Nghĩ biện pháp làm sao đem chuyện vòng qua, bằng không chờ Thanh Vân Tông hỏi tới cửa, kết cuộc Nam Cung gia tộc chúng ta so với Tần gia còn thảm hơn.
Nam Cung Thần Dật nói:
- Có thể tuyên bố với bên ngoài chúng ta đã chiếm được một món bí bảo, khiến cho xuất hiện dị tượng, những thứ khác không cần nhiều lời.