Tu La Thiên Đế (Bản Dịch)

Chương 2480 - Chương 2480: Lửa Phá Trời Xanh, Chiến Bàn Long (2)

Chương 2480: Lửa phá trời xanh, chiến Bàn Long (2) Chương 2480: Lửa phá trời xanh, chiến Bàn Long (2)

- Các ngươi chính là Hoàn Lang Thiên a, nghe nói bại thật thê thảm?

Đồng Ngôn không quên kích thích hắn, toàn thân dâng lên từng sợi Tử Viêm tinh thuần, quấn quanh thành Tử Viêm kiếm, gào thét một tiếng, rút kiếm chạy giết Cừu Tử Vân.

Tử Viêm kiếm bộc phát cường quang chói mắt, đó là lửa tím tinh thuần biến thành, bên trong càng đan xen lực lượng hoang cổ của Thanh Đồng Cổ Đăng.

Hai người kịch liệt giao phong, đảo mắt hơn mười hiệp, hỏa diễm cùng cường quang sôi trào, nướng cháy vòm trời, huyết mâu cùng hỏa kiếm dày đặc va chạm, âm vang chói tai đinh tai nhức óc, càng mênh mông cuồn cuộn ra uy năng vô cùng.

Đánh chính là kịch liệt, đánh chính là hung tàn! Nhất là Đồng Ngôn, mượn nhờ Tử Viêm Dực thể hiện ra tốc độ không gì sánh kịp, mạnh mẽ đến nhanh chóng, hệt như là sấm sét gắt gao quấn chặt lấy Cừu Tử Vân, đánh chính là Cừu Tử Vân chật vật không chịu nổi.

Phốc phốc!!

Cừu Tử Vân đột nhiên kêu thảm thiết, bị Tử Viêm kiếm chặt đứt cánh tay trái, máu tươi phun trào, kinh hô toàn trường.

- Đi chết đi!!

Cừu Tử Vân dữ tợn gầm thét, dùng huyết dịch cùng hồn lực thúc dục huyết mâu, như điên cuồng chạy giết Đồng Ngôn.

Ánh mắt Đồng Ngôn phát đỏ, sát ý như thủy triều, hét lớn một tiếng, cùng Cừu Tử Vân giao kích, huyết mâu cùng hỏa kiếm như là hai thanh Thiên Binh đụng vào cùng một chỗ, bạo lên sóng lớn kinh trời, hai cỗ năng lượng mênh mông cuồn cuộn, uy áp toàn trường. Nhiệt độ cao khủng bố, vô tận huyết khí, chật ních trời đất.

- A!

Trên Bàn Long Sơn là một mảnh kêu thảm thiết, hơn trăm người lại bị sống sờ sờ nướng thành tro tàn, bị huyết khí đánh rách tả tơi thành mảnh vỡ, phía dưới Bàn Long Sơn cũng vang lên tiếng kinh hô kêu thảm như mọc thành phiến, vô số người chật vật tháo chạy, lại kinh hãi nhìn qua không trung.

- Mở cho ta!!

Đôi mắt Đồng Ngôn lạnh lùng, khống chế lấy hỏa kiếm đẩy mạnh về phía trước. Toàn thân Tử Viêm bạo tuôn, nhiệt độ cao cuộn sạch trời xanh, hong khô tầng mây, càng vặn vẹo không gian, một cỗ năng lượng đáng sợ dũng mãnh tràn vào Tử Viêm kiếm, cường quang chói mắt, nhiệt độ càng là khủng bố, giống như là muốn phá tan không trung.

Cừu Tử Vân giận dữ hét to, giống như điên cuồng, mãnh liệt khống chế lấy huyết mâu đẩy mạnh về phía trước, lực lượng toàn thân, tất cả tinh khí thần, toàn bộ thêm tập trung đến trên huyết mâu.

Hỗn đản đáng giận, muốn cho ta mất mặt? Nằm mơ đi thôi!

Nhưng mà...

Lực lượng cách xa không phải lấy ý chí là di chuyển.

Sau khi nhất thời đan vào, huyết mâu xuất hiện tiếng ‘răng rắc’ chói tai, từ mũi nhọn bắt đầu sụp đổ lên vết nứt, nhanh chóng lan tràn về toàn thân.

- Không, không, không không...

Cừu Tử Vân toàn lực bộc phát, huyết mâu cũng trong chốc lát nát bấy, Tử Viêm kiếm sắc bén bắt đầu khởi động nhiệt độ cao, mạnh mẽ đâm đếm lồng ngực của hắn.

Trong lúc ngàn cân treo sợi tóc, Cừu Tử Vân há mồm phun ra mảnh bạch quang, oanh tiếng chấn vang, ánh sáng màu bạc bùng lên, hóa thành cái cối xay, đánh tới mặt Đồng Ngôn.

Đồng Ngôn nhanh chóng né tránh, vung vẩy Tử Viêm Dực tránh lui đến bên ngoài vài trăm trượng.

- Oanh

Cối xay màu bạc tăng vọt, gần như muốn che đậy cả bầu trời, đem nhiệt độ Tử Viêm đều trấn áp xuống dưới.

Cừu Tử Vân dữ dội thở dốc, ngực đau nhức kịch liệt khó nhịn, mặc dù không có bị đâm trúng, nhưng nhiệt dư đã đốt ngực hắn ra cái động lớn, dâng lên mùi như thịt chín cùng than cháy, để cho hắn sụp đổ càng phẫn nộ.

- Đồ hỗn trướng, ta tuyệt đối không tha cho ngươi!

- Đông!

Một tiếng vang lớn, Cừu Tử Vân khống chế lấy cối xay đánh tới Đồng Ngôn. Đây là kiện trọng bảo, do huyền thiết mấy nghìn thước rèn luyện mười năm mới thành, uy lực tuyệt luân, có thể đè sập đại sơn, đối chiến sơn mạch, càng bắt đầu khởi động lấy trọng lực tràng vực khủng bố.

Ầm ầm!

Bàn Long Sơn đều trở nên đong đưa, mặt đất xung quanh ầm ầm trầm xuống, rất nhiều không có kịp thời người rời đi trùng trùng điệp điệp quỳ trên mặt đất, tiếp theo chật vật ngã sấp, xương cốt toàn thân đều đùng đùng giòn vang, như là muốn vỡ vụn, tiếng kêu thảm thiết liên tiếp vang vọng, cả kinh người ở ngoài xa hốt hoảng lui về phía sau.

- Đây là bảo bối gì? Khủng bố như thế!

- Thực lực, bảo bối đến không ít.

Đồng Ngôn vui mừng không sợ, toàn thân sôi trào lên cuồn cuộn hỏa diễm, như là sông lớn phẫn nộ lao nhanh vọt tới cối xay. Bang tiếng vang lớn, thanh âm như sét, Tử Viêm như nham tương sền sệt, cường thế chìm ngập cối xay, lửa tím của hắn đã lột xác, nhiệt độ cao cường thịnh thêm mấy lần, hơn nữa có được hồn lực thần bí chỉ Thanh Đồng Cổ Đăng mới có.

Cừu Tử Vân trợn mắt trừng trừng, thất khiếu rướm máu, toàn lực khống chế lấy cối xay nghiền áp về phía trước. Nhưng mà, cối xay bị Tử Viêm nung khô, không ngừng không cách nào đẩy mạnh về phía trước, còn đang không ngừng lui về phía sau, hắn thậm chí kinh ngạc phát hiện lực khống chế của hắn đối với cối xay đang yếu bớt, như là bị cái gì đó đang liên tiếp chặt đứt hòa tan.

Cừu Tử Vân giận dữ hét to, phóng tới không trung, đạp rơi vào trên cối xay, dùng huyết khí cùng linh hồn của mình khống chế lại.

- Công tử!!

Người của Hoàn Lang Thiên kinh hô, làm sao có thể như vậy?

Công tử bọn hắn dù thiên phú hay thực lực đều vô cùng mạnh, lại toàn thân trọng bảo, lại bị một tên tán tu Cổ Hải khống chế được? Người này rốt cuộc là ai? Tại sao có thể có thực lực mạnh như vậy!

- Phá cho ta!

Đồng Ngôn đột nhiên quát chói tai, cổ đăng trong khí hải sáng lên, cường quang chiếu rọi toàn thân, tách ra một cỗ khí tức cực kỳ khủng bố.

Cối xay ầm ầm loạn chiến, nhanh chóng sụp đổ, lại bị sống sờ sờ hòa tan, biến thành nước thép rơi vãi Bàn Long Sơn, nước thép đỏ bừng, sền sệt mà dâng lên sóng khí, nhanh chóng rải đầy đỉnh Bàn Long Sơn. Mà khi cối xay hòa tan, để cho Cừu Tử Vân cùng nó thần hồn tương liên nhận đến trọng thương, ôm đầu kêu thảm thiết.

- Ngươi, thua rồi!

Đồng Ngôn giết đến gần hắn, đẩy ra một chưởng, sóng lớn quay cuồng, hòa với nước thép đánh về phía Cừu Tử Vân.
Bình Luận (0)
Comment