Chương 2481: Đây đều là ngời một nhà
Chương 2481: Đây đều là ngời một nhà
Cừu Tử Vân kinh hoảng vung ra mảnh da thú, cưỡng ép bao trùm hắn, da thú hóa thành mãnh cầm phi độn về xa xa, nhưng chỉ mấy hơi ngắn ngủi mà thôi, mãnh cầm đã bị Tử Viêm sống sờ sờ chết cháy, suýt chút nữa đều đem Cừu Tử Vân bên trong hóa thành tro tàn.
Đội ngũ Hoàn Lang Thiên vội vàng đi nghĩ cách cứu viện, cưỡng ép đẩy lui Tử Viêm đầy người hắn.
Cừu Tử Vân kinh hồn chưa định, sắc mặt tái nhợt, chỗ cụt tay giàn giụa máu tươi:
- Ngươi là ai??
- Ta và các ngươi đến chính sự, các ngươi cho rằng là ta đang náo sao?
Đồng Ngôn lạnh lùng nhìn hắn một cái, nhô ra ba ngón tay:
- Trận thứ ba, ai đến??
Xung quanh Bàn Long Sơn yên tĩnh trong chốc lát, như nước sôi oanh động, mấu thân nhà ngươi, thật vẫn còn kẻ mạnh? Ngay cả Cừu Tử Vân của Hoàn Lang Thiên đều đánh bại, còn là một trận ngược bại!
Có mấy vị tán tu đến từ Cổ Hải khẽ nhíu mày, nhìn Tử Viêm đáng sợ bắt đầu khởi động trên không trung, mơ hồ nghĩ tới một người.
Yêu Nhi cùng Nguyệt Tình mỉm cười, Đồng Ngôn với tư cách đã từng là đỉnh cấp thiên tài Tây Hải, thực lực vô cùng mạnh, về sau lại hưởng dụng trái tim Thanh Loan, nghiên tập Hắc Phượng truyền thừa, dung hợp Thanh Đồng Cổ Đăng vân vân..., thực lực đã đạt đến một loại trình độ vô cùng khủng bố. Nhất là gần nửa năm qua hơn trăm lần ác chiến tại chiến trường Đông Hải, bày ra thực lực để cho bản thân Tử Viêm Tộc cũng kiêu ngạo!
Các nàng không dám đoán chắc Đồng Ngôn có thực lực cấp bậc Hổ bảng hay không, nhưng tối thiểu có cấp bậc chuẩn Hổ bảng, hơn nữa là xếp hạng hàng đầu bên trong!!
- Ta đến chiến với ngươi!
Trong Hoàn Lang Thiên lần nữa xông ra một Thánh Võ lục trọng thiên, ánh mắt âm đức, biểu lộ hung ác, thẳng hướng Đồng Ngôn.
- Ta thấy khí thế của ngươi so với tên vừa rồi kia kém xa a, nếu không coi như xong, đổi người khác đi.
- Cuồng ngạo!!
- Một chiêu bại ngươi, tin hay không?
- Đi chết đi!!
Nam người khí thế cực thịnh, yết hầu nhúc nhích dữ dội, vậy mà chui ra hai cái đầu, không phải huyết nhục chân chính, mà là hai thú hồn biến thành đầu thú, gào thét dữ tợn, sóng âm cuồn cuộn, như sóng dữ cuộn sạch bầu trời, khí tức cả người hắn đều giống như hóa thú, trở nên vô cùng khủng bố.
Toàn trường kinh hô, đây là võ pháp gì? Người nọ là cung phụng Hoàn Lang Thiên đi!
Đồng Ngôn đứng ở trên không, động cũng không động, toàn thân bừng bừng lên Tử Viêm, vù vù dữ dội chấn động vòm trời, Tử Viêm mênh mông cuồn cuộn lao nhanh, sền sệt mà mang theo nhiệt độ khủng bố, để cho nhiệt độ trời đất đều tăng vọt hơn mười độ. Tử Viêm cuộn sạch trời cao, lại mãnh liệt hội tụ, đem nam tử phong khốn sau đó đảo mắt hóa thành luyện lô, vặn vẹo lên không trung, bay nhảy lấy nhiệt độ cao mãnh liệt.
Người nọ bị nhốt trong luyện lô, biểu lộ dữ tợn, khí thế cuồng liệt, hắn vốn tưởng rằng có thể đơn giản thoát khốn, giết ra, nhưng trong nháy mắt liền cảm thấy không đúng, nhiệt độ bên trong cao kinh người, giống như là muốn đem hắn sống sờ sờ luyện thành tro tàn, linh lực thuẫn đều đang nhanh chóng hòa tan, linh hồn đều dường như cảm nhận được cái vấn đề nung khô kia.
- A! Nhận thua! Ta nhận thua!!
Người nọ không chần chờ chút nào, điên cuồng hô lớn, hừng hực chiến ý bị đốt sạch.
Thanh âm rõ ràng truyền ra luyện lô, vang vọng trời cao, âm động rừng đá, bối rối hoảng sợ cùng tuyệt vọng trong thanh âm mặc cho ai cũng đều nghe ra được.
Đồng Ngôn tản ra luyện lô, thả người nọ ra.
Cứ như vậy vài giây mà thôi, người nọ tóc tai bù xù, sắc mặt tái nhợt, chật vật không chịu nổi, cùng thời điểm xông đi vào hoàn toàn tưởng như hai người, hắn hoảng sợ nhìn Đồng Ngôn phía xa, tâm đều run rẩy, đây là hỏa diễm gì?
- Hắc hắc, Hoàn Lang Thiên cũng liền như vậy nha, không có cường hãn như ta tưởng tượng, có phải bị Tần Mệnh giết tuyệt hay không?
Đồng Ngôn hắc hắc mà cười cười, biểu lộ đột nhiên phát lạnh, hét to Bàn Long sơn:
- Người tiếp theo!!
Toàn trường kinh hô, vô số người hít vào từng ngụm khí lạnh, người này giống như thật không phải kẻ yếu a!
- Đến a!! Càng nhiều càng tốt, ngài hầu hạ!
Đồng Ngôn hét to, thanh âm hòa với lực lượng Tử Viêm, nặng nề lại rộng lớn, mênh mông cuồn cuộn trời đất, cuồn cuộn không dứt.
...
Tần Mệnh dùng Bàn Long Sơn nhất chiến thành danh, truyền khắp Đông Hoàng Thiên Đình, rất nhiều người kính ngưỡng, rất nhiều người sợ hãi, càng có người hướng tới, cho nên hai tháng xuống đây đã có hai mươi người lập lôi tại Bàn Long Sơn, noi theo Tần Mệnh mời chiến thiên hạ, kết quả đều là bị bại thê thảm, một người tiếp lấy một người bị sống sờ sờ đánh chết, bỏ mạng Bàn Long Sơn. Cũng làm cho rất nhiều người vốn là muốn nếm thử khiêu chiến đè xuống xao động trong lòng, cúi đầu trước mặt hiện thực tàn khốc.
Chính là bởi vì như vậy, cuộc chiến truyền kỳ của Tần Mệnh tại Bàn Long Sơn được nhận định trong nghìn năm khó có người vượt qua, có người tuyên bố coi như là Chiến Tôn Hổ bảng khác lên đài, đều chưa hẳn có thể thủ vững tám mươi tám ngày, Chí Tôn Long bảng cũng giống như thế! Không phục? Vậy thì lên đài một trận chiến, phá ghi chép của Tần Mệnh!
Trong lòng rất nhiều người, ba chữ Bàn Long Sơn đã theo Tần Mệnh quật khởi, Lôi Đình Chiến Tôn định danh, đến danh dương thiên hạ, nhất định sẽ tại ngày nào đó trong tương lai ghi vào sử sách, trở thành một tiêu chí truyền kỳ.
Nhưng mà, ngay sau sơn hai tháng Tần Mệnh huyết chiến Bàn Long, lại một hồi khiêu chiến kinh người oanh động Trầm Tinh Vũ Lâm, càng nhanh chóng truyền đến các khu vực khác.
- Một nam hai nữ lập lôi Bàn Long Sơn, mời chiến anh hào thiên hạ, chỉ luận thành bại, không phán sinh tử.
- Năm ngày năm đêm, hai mươi bảy trận chiến!
- Nam thắng mười trận, hai nữ chung thắng mười bảy trận!
- Bọn hắn, đến từ Cổ Hải!
- Man Hoang Cổ Hải lại lần nữa khiêu chiến Đông Hoàng Thiên Đình! Mời anh hào thiên hạ đi đến chiến Bàn Long Sơn!