Tu La Thiên Đế (Bản Dịch)

Chương 2688 - Chương 2688: Tần Mệnh Đến (2)

Chương 2688: Tần Mệnh đến (2) Chương 2688: Tần Mệnh đến (2)

- Ngươi giới thiệu có thể có ai tốt? Nếu là như ngươi, ta sợ sau khi ngủ, ngày hôm sau liền không tỉnh lại nữa.

Tịch Tiểu Nhan dí dỏm nhảy về trên ghế dài bên cạnh Trưởng Công Chúa, xấu xa nháy mắt:

- Bị hắn nghiêng người đè chết.

- Chớ hồ nháo! Hôm nay vừa đi ra?

Trưởng Công Chúa tranh thủ thời gian dừng lại, nha đầu kia cũng không có người hàng phục được. Trước kia giới thiệu qua cho nàng mấy người, nhưng người ta nghe xong là nàng, suýt chút nữa liền quỳ xuống.

- Đúng vậy a, đi ra hóng gió, ba tháng có thể kìm nén chết ta.

- Đừng có lại gây rối, để cho Tịch trưởng lão thanh tĩnh chút. Còn nhớ rõ võ pháp ‘Thiên Tinh bí quyết’ nói với ngươi lần trước không? Ta giúp ngươi tìm đến.

- Lại muốn tu luyện? Ta đã bế quan ba tháng! Thật vất vả vừa đi ra, tỷ tha cho ta đi.

Kỳ thật thiên phú Tịch Tiểu Nhan rất mạnh, nhưng mà trừ thời điểm bế quan ra thì cũng chưa bao giờ tu luyện, chỉ có lúc cấm đoán vì quá nhàm chán mới luyện võ, mặc dù như vậy, nàng vẫn là thuận lợi tiến vào Thánh Võ Cảnh, hơn nữa còn là Thánh Võ Cảnh tam trọng thiên. Tuổi còn trẻ, cảnh giới như thế, hết lần này tới lần khác không yêu tu luyện, để cho Tịch trưởng lão là vừa yêu vừa giận.

- Trừ phi ngươi bảo đảm không gây chuyện, nếu không ở chỗ này nhất định phải tu luyện.

- Hô! Đã có nam tử chính là không giống với lúc trước, có phải đuổi ta đi, các ngươi thật khoái hoạt hay không? Ta lại không đi, đêm nay ta liền ở đây! Liền cái phòng này!

- Ngươi a, lúc nào mới trưởng thành đây.

Trưởng Công Chúa không có cách nào với nàng, rất hiểu rõ tính cách bướng bỉnh của nha đầu kia.

Tịch Tiểu Nhan nhún nhún mũi nhỏ đẹp với Trưởng Công Chúa, lộ ra nụ cười thắng lợi xấu xa, quay đầu lại thét to nói:

- Hổ Tử, Tần Mệnh đều đến, ngươi không ra đi nghênh đón?

- Tần Mệnh đến??

Đại Mãnh hơi nhíu mày rậm, ánh mắt đều trở nên lăng lệ ác liệt. Nha đầu kia rõ ràng vừa đi ra, từ chỗ nào nghe được tin tức?

- Giả ngu đúng không. Tần Mệnh đều vào thành, ngươi lại không biết?

Tịch Tiểu Nhan như là khổng tước kiêu ngạo, chắp tay sau lưng đi tới đi lui trong phòng, muốn nhìn trong vòng ba tháng khuê phòng quý khí này có biến hóa gì đặc biệt.

- Ai nói cho ngươi?

Đại Mãnh đứng dậy, nhìn về phía Trưởng Công Chúa, Tần Mệnh vào thành?

Trưởng Công Chúa càng kỳ quái, chuyện lớn như vậy tại sao không có người thông tri nàng?

- Tiểu Nhan, loại chuyện này làm sao ngươi biết được?

- Cũng không phải bí mật gì, đến biết được chứ sao. Hổ Tử, đợi tí nữa Tần Mệnh đi vào, giúp ta giới thiệu một chút a? Ta muốn nhìn một chút xem tên Vĩnh Hằng Chí Tôn kinh động thiên hạ kia có phải có ba đầu sáu tay gì hay không, vậy mà hơn một năm ngắn ngủi lại gây ra nhiễu loạn lớn như vậy, để cho bổn cô nương nghe... Có chút động tâm đây này.

Đại Mãnh không có tinh lực cùng nàng nói đùa:

- Nói mau, là ai nói cho ngươi, hay là ngươi nhìn thấy?

Tịch Tiểu Nhan đè thấp thanh âm nói nhỏ:

- Người trong điện đã rải đầy vương thành, đến thiệt nhiều đây này, đều là tại đợi Tần Mệnh.

Cái gì?? Đại Mãnh khẽ biến sắc, nhịn không được muốn lao ra.

- Từ từ chờ chút đã!

Trưởng Công Chúa tranh thủ thời gian ngăn lại Đại Mãnh, chăm chú nhìn Tịch Tiểu Nhan:

- Ngươi xác định Tu La điện đến rất nhiều người?

- Đúng vậy a, ta tận mắt thấy đó a.

Kỳ thật Tịch Tiểu Nhan không thấy được bao nhiêu người, nhưng nếu Vương Đạt đều đã đến, còn là đến bố trí quản chế, người mang đến chắc chắn sẽ không ít. Trước khi đến nàng đã đi tìm Ngu Thế Hùng trước, muốn lấy hắn tìm cái vui vẻ, kết quả vậy mà không có tìm được, giống như không trong Tu La điện. Lúc ấy còn rất kỳ quái, hiện tại tưởng tượng, chẳng lẽ là đến Cẩm Tú vương thành? Nếu thật là như vậy, Cẩm Tú vương thành lại muốn náo nhiệt một lần.

- Nhanh đi thông tri Tề lão, để cho Tề lão thông tri vương thất, không cần vương thất nhúng tay quá nhiều, nhưng tuyệt đối không thể để cho tiểu chủ bọn hắn động thủ tại vương thành.

Sau khi Đại Mãnh nhắc nhở Trưởng Công Chúa bước nhanh lao ra. Nếu như Tịch Tiểu Nhan nói là sự thật, nơi này chỉ sợ đã đã bày ra thiên la địa võng, có thể coi là kế Tần Mệnh. Dù cho không dám thật sự hạ tử thủ, ngộ nhỡ chơi chút ám chiêu, lưu lại tai hoạ ngầm gì cho Tần Mệnh, hậu quả vẫn sẽ rất nghiêm trọng.

Nhưng, chạy ra đi không bao xa, Đại Mãnh lại ngừng lại.

Tiểu chủ thật sự muốn ra tay ở chỗ này? Dùng tính cách tiểu chủ, không nên lỗ mãng như vậy, tình thế bây giờ càng không đến mức áp dụng biện pháp cực đoan như vậy.

Bất chấp nhiều như vậy! Đại Mãnh trong lòng quét ngang, trước đi nhắc nhở Tần Mệnh, không thể để cho người khác thực hiện được, càng không thể để cho Tần Mệnh ở chỗ này ngạnh bính cùng Tu La điện.

Vương Đạt ở bên ngoài kiên nhẫn chờ đợi, khẳng định tiểu ma nữ kia kềm nén không được lòng hiếu kỳ, nếu như Mạnh Hổ thật sự núp ở bên trong, sớm muộn gì sẽ bị nàng lăn qua lăn lại đi ra, nếu như Mạnh Hổ không có đi ra, nói rõ liền thật sự không có ở bên trong.

Kỳ thật hắn cũng không hi vọng thế nào, dù sao Tề lão làm như vậy không phải giả vờ, hơn nữa, Tề lão đầu còn dám hợp thành nhóm đến lừa gạt hắn?

Không thể! Tề lão đầu là người đứng đắn!

Đúng vào lúc này, Vương Đạt bỗng nhiên trừng to mắt, sững sờ, ngẩn người dán mắt vào phía trước, bằng vào lịch duyệt cùng tâm tính của hắn, giờ khắc này trái tim cũng nhịn không được hung hăng nhảy dựng.

- Tần... Tần Mệnh?
Bình Luận (0)
Comment