Tu La Thiên Đế (Bản Dịch)

Chương 2749 - Chương 2749: Hư Không Triệu Hoán (1)

Chương 2749: Hư Không Triệu Hoán (1) Chương 2749: Hư Không Triệu Hoán (1)

- Ngươi biết a.

- Đang làm gì?

- Nuôi ta!

Tần Lam nói rất chân thành.

- Qua một bên đi chơi.

Kim Long có không tâm tình cùng hài tử nói chuyện phiếm, cứ việc cảm thấy đứa nhỏ này có chút quái.

- Cùng ta chơi đùa a.

- Chui từ đâu ra thì té về đó đi, nếu không ta ăn hết ngươi.

Kim Long bỗng nhiên trừng trừng mắt, đe dọa Tần Lam.

- Ngươi muốn ăn ta a, thật là đúng dịp, ta cũng muốn ăn ngươi đây này.

Tần Lam vụt sáng đôi mắt to đầy hưng phấn giảo hoạt.

Kim Long gục đầu xuống, nâng lên long trảo sắc bén:

- Nếu ngươi không đi, ta sẽ đem ngươi trở thành điểm tâm.

- Trước đừng ngủ, sâu lười, ta biến pháp thuật cho ngươi ha.

Tần Lam liền đột ngột biến mất.

Ồ? Kim Long đang buồn ngủ, con mắt liền mở lớn, người đâu??

- Đến đây, tìm ta đi.

Thanh âm thanh linh vang vọng trong sơn động, thật lâu không tiêu tan.

Rốt cục Kim Long cũng cảm thấy không đúng, chậm rãi nâng lên cơ thể cường hãn.

Trong lúc đó, thạch bích xung quanh động đá rầm rầm giòn vang, trở nên sáng lung linh tràn ngập các loại màu sắc, quỷ dị thác loạn, như là vô số cái gương trống rỗng xuất hiện, dán đầy thạch bích, chúng nhẹ nhàng trôi giạt, quanh quẩn tiếng va chạm thanh thúy, cũng đem động đá chiếu sáng kỳ quái.

- A ha! Ta tại đây!

Tần Lam đột ngột xuất hiện, lại không phải một, mà là vô số, nàng xuất hiện trong mỗi cái mặt gương, xinh đẹp đáng yêu, hồn nhiên nhu thuận, cái miệng nhỏ nhắn cười cười, lộ ra hai hàng răng nhỏ trắng noãn.

Kim Long kinh ngạc nhìn không gian như mặt kính, tình huống này là như thế nào, là tiểu nha đầu này chơi?

- Thú vị không? Còn có càng thú vị đây này.

Thanh âm Tần Lam giòn giòn giã giã, thanh linh lại êm tai, nàng duyên dáng gọi to một tiếng, bàn tay nhỏ bé vung lên phía trước:

- Xuất hiện đi, rồng to.

- Ầm ầm!

Một tiếng bạo hưởng khủng bố, trời đất run rẩy, vô số kính tượng rầm rầm vỡ vụn, như là bị một mảnh vòi rồng tối tăm cuồng dã thôn phệ, mảnh vỡ tán rơi nhanh chóng phất phới, gào thét đầy trời. Cả mảnh không gian sụp đổ, một mảnh tối tăm đập vào mặt, như là đầu cự long khủng bố, từ trong hư không tối tăm vô tận mãnh liệt tấn công ra, gào thét như sét, một ngụm nuốt về phía Kim Long.

Quá đột nhiên!

Kính tượng kịch biến, hắc ám xâm nhập, cự long thôn phệ, hết thảy đều đột ngột lại cực đoan như vậy, rung động lại thật không thể tin được như vậy.

Kim Long vẻ sợ hãi kinh hồn, lại có chút hoảng hốt, còn tưởng rằng đây là đang nằm mơ, nhưng hắc ám vô tình nuốt hết cả sơn động, kéo toàn bộ Kim Long dắt đi vào.

- Không!!

Kim Long kinh hãi, phẫn nộ gào thét, muốn giãy dụa xông ra tối tăm, nhưng vẫn là bị lỗ đen vô tình cuốn đi vào.

Từ không gian sụp đổ, đến tối tăm bạo động, lại đến Kim Long gào thét, mấy hơi ngắn ngủi mà thôi, nhưng thanh thế lại cực kỳ to lớn, trong nháy mắt liền kinh động đến cả phiến Tu La điện, ánh mắt mọi người đồng loạt nhìn phía núi đá màu đen sau tẩm điện Lãnh Thiên Nguyệt.

Nhưng...

Bạo động dữ dội xuất hiện đột nhiên, chấm dứt nhanh hơn, đảo mắt liền an tĩnh, lại không có bất kỳ thanh âm nào.



Lãnh Thiên Nguyệt xông ra tẩm điện trước tiên, xuất hiện ở trong thạch động, bên trong bụi mù phất phới, một mảnh tối tăm, một cái hố cực lớn xuất hiện ở chỗ sâu nhất trong động đá, như là cự thú khủng bố gì đó hung hăng mà gặm một ngụm, biên giới hố to còn sót lại dấu vết Kim Long giãy dụa.

- Xảy ra chuyện gì?

Ngu Thế Hùng theo sát đuổi qua đến, thấy một màn như vậy cũng là cả kinh, Kim Long đâu? Làm sao lại bỗng dưng không còn! Là cái gì đã nuốt mất Kim Long?

Lãnh Thiên Nguyệt xông ra lỗ đen, thần thức cường thịnh bao phủ cả ngọn núi đá, nhưng ngoại trừ trong thạch động trống rỗng xuất hiện một cái hố ra, thì cũng không có cái gì khác.

Ngu Thế Hùng ngồi xổm bên cạnh hố, tra xét rõ ràng lấy năng lượng cùng khí tức còn sót lại, nhưng ngoại trừ Kim Long ra, cũng thật không có gì.

Lượng lớn trưởng lão cùng thị vệ đều xông đến nơi đây, còn có hai chi đội ngũ Tu La Huyết Ảnh.

- Toàn diện phong tỏa Tu La điện! Bắt đầu mở đại trận thủ hộ!

Một vị trưởng lão sau khi kiểm tra tình huống liền lạnh lùng quát tháo, nơi này là sâu trong Tu La điện, thậm chí có thứ nuốt cả Kim Long?!

Đường đường là Kim Long bán huyết, còn là đỉnh phong Thánh Võ cảnh, đột nhiên liền không còn?

Tần Mệnh sâu trong Tu La điện đều từ trong minh tưởng bị làm tỉnh giấc, ngưng mi nhìn qua xa xa, xảy ra chuyện gì?

Đại Mãnh vừa trở lại, cũng bị thanh thế to lớn làm cho cả kinh quay đầu lại trông về phía xa.

- Chỗ đó hình như là tẩm cung Lãnh Thiên Nguyệt?

Tần Mệnh không có căng thẳng, nơi này là Tu La điện, nên không đến mức gặp chuyện không may, hắn ngồi xuống tiếp tục luyện hóa chén Anh Hùng Huyết vừa nuốt vào kia :

- Đến, nếm mấy ngụm, vài hũ Anh Hùng Huyết này nhất định là rượu ngon áp rương của Kim Dương tộc năm đó.

- Năm vị trưởng lão chí cao đã nói gì với ngươi?

Đại Mãnh qua đến ngồi vào bên cạnh bàn đá, nhè nhẹ nhấp một miếng, hừng hực sóng nhiệt chảy xuống yết hầu, thân thể hùng tráng lập tức cứng ngắc, làn da từ trong ra ngoài nhanh chóng hiện hồng, giống như là muốn đốt hết , hơn nửa ngày mới trì hoãn qua được, thở ra một hơi thật dài:

- Thoải mái!

- Muốn ta tỏ thái độ.

- Lúc này mới nửa tháng a, có chút nóng nảy đi.

- Sớm nói ra thì sớm nhẹ nhõm.

- Ta nhìn thấy bọn hắn sau khi rời khỏi thì đi tẩm điện Lãnh Thiên Nguyệt.

Đại Mãnh nhắm mắt lại hưởng thụ lấy sảng khoái sau từng cơn đau.

- Hẳn là đi đến nói chuyện cùng Lãnh Thiên Nguyệt, hi vọng nàng có thể nghe lọt. Đúng rồi, Tần Lam đây?
Bình Luận (0)
Comment