Tu La Thiên Đế (Bản Dịch)

Chương 2750 - Chương 2750: Hư Không Triệu Hoán (2)

Chương 2750: Hư Không Triệu Hoán (2) Chương 2750: Hư Không Triệu Hoán (2)

- Không phải trở về sao?

- Lúc nào?

- Được một lúc rồi, ta nhìn thấy trưởng lão chí cao đi tẩm điện Lãnh Thiên Nguyệt, liền thả nàng trở về a.

- Ta làm sao không gặp.

Tần Mệnh vừa rồi vẫn luôn ở trong sân luyện hóa Anh Hùng Huyết, không phát hiện Tần Lam trở lại.

- Tìm Đồng Ngôn đi?

- Đồng Ngôn đến diễn võ trường dưới mặt đất bên cạnh Linh Lung các bế quan, Tần Lam cũng không có hào hứng gì đối với chỗ đó a.

- Vậy thì có thể đi đâu?

Đại Mãnh đang muốn cầm lấy đi chén rượu lại hớp một cái, sắc mặt bỗng nhiên biến đổi.

Tần Mệnh thời điểm này cũng nhíu mày, nhìnq qua phía chỗ tẩm điện Lãnh Thiên Nguyệt, một cái ý niệm trong đầu xông ra, Kim Long? Tiểu nha đầu kia chạy đi lăn qua lăn lại Kim Long?

Trong hư không, Kim Long dữ dội gào thét, cuồng dã giãy dụa, nhưng Tần Lam đã sớm thêu dệt tốt đường hầm hư không, Kim Long vừa bị bắt vào trong hư không, liền đâm vào trong đường hầm, trong nháy mắt liền bị truyền tống đến sâu trong hư không.

Chỗ đó không gian yếu kém, một cỗ sức mạnh cổ xưa yếu ớt đang thai nghén lấy vết nứt hư không, như là bắt đầu khởi động lôi vân hư không, phạm vi khổng lồ.

Kim Long không hiểu rõ tình huống, bị kịch biến liên tiếp đánh cho hôn mê, cũng thật sự chọc giận. Nó thật vất vả ổn định thân thể, lập tức phát ra tiếng tiếng long ngâm to lớn, mặc dù là ở trong hư không sâu xa tối tăm khôn cùng, nhưng uy lực gào thét của Long tộc vẫn là truyền ra rất xa.

Tiểu nha đầu, kéo ta vào hư không liền muốn khống chế ta? Nằm mơ đi thôi!

Kim Long giận dữ hét to, kim quang ngập trời, một cỗ long uy to lớn hòa với kim quang, muốn chấn vỡ cái phiến hư không này, cưỡng ép lao ra. Nhưng mà, hư không tối tăm xung quanh đột nhiên trở nên vặn vẹo quái dị, trong chớp mắt, phá thành mảnh nhỏ, vô số vết nứt không gian trong chốc lát thành hình, như là nghìn vạn sấm sét xuyên thủng hắc ám, bốn phương tám hướng chìm ngập Kim Long.

- Rống!!

Kim Long đau nhức gào thét, toàn thân bị vết nứt không gian xé đến rách mướp, như là bị vô số thiên đao bổ chém, thân thể cứng cỏi vậy mà trải rộng vết thương, huyết nhục bay tứ tung, còn lộ ra xương trắng u mịch.

Một vết nứt không gian cực kỳ cường đại thậm chí sống sờ sờ bổ xuống cái chân phải trước to lớn của nó.

- Ta! Ta!

Tần Lam ở phía xa hoan hô, như là con cá vào nước, vèo cái vọt tới, ôm long trảo lớn gấp mười lần so với cổ nàng, đầy mặt hạnh phúc.

- Oanh!!

Xung quanh Kim Long đột nhiên dâng lên thủy triều năng lượng cuồng liệt, như là mảnh đại dương mênh mông màu vàng bỗng nhiên xuất hiện tại sâu trong hư không, Kim Long giống như Rồng ẩn mình đi vào, tốc độ nháy mắt tăng vọt, xuyên thủng mấy nghìn thước, băng qua đại dương năng lượng, hung hiểm chạy thoát ra ngoài.

Nhưng kim triều đột nhiên bạo động, lại lần nữa liên hồi hư không sụp đổ, vết nứt hư không cuồng bạo hơn như là lôi động chín tầng trời như nháy mắt cuộn sạch hư không, không chỉ xé rách Kim Long, ngay cả Tần Lam đều bị bao phủ.

- Rống!

Kim Long đau nhức rống to, bên thân rồng bị sống sờ sờ xé nát, phất phới trong hư không, rơi vãi máu tươi tinh hồng.

Tần Lam sợ hãi kêu to, vung lên tay nhỏ, xuất hiện trước mặt ba cơn lốc như lỗ đen, vết nứt đầy trời đang hàng lâm trong nháy mắt, bị lỗ đen hút lấy, biến hóa toàn bộ quỹ tích.

- Tiểu súc sinh, ta phải ăn hết ngươi.

Kim Long xa xa tránh đi cái mảnh hư không yếu kém kia, bi rống gào thét, cứ như vậy trong chốc lát ngắn ngủi, nó vậy mà chỉ còn lại có một bên cơ thể, còn máu tươi đầm đìa, lân giáp không thể phá vỡ đều lan đầy vết thương.

Tần Lam kinh hồn chưa định, đập vỗ ngực hoàn hồn về, xấu hổ chỉ vào Kim Long:

- Rồng nhỏ, ngươi hù ta!

Kim Long giận dữ, vặn vẹo tàn thân đánh về phía Tần Lam.

- Hù ngươi? Ta nhổ vào! Ngươi suýt chút nữa muốn mạng của ta!

Tần Lam vèo cái biến mất, xông về một nửa đuôi rồng phiêu tán xa xa.

- Đó là của ta!

Kim Long tách ra vạn trượng kim quang, xua tán hư không tối tăm, kim quang tầng tầng ký kết, giống như kim cương hộ thể, thủ hộ thân thể giập nát. Nó vận dụng bí thuật Long tộc, một tiếng rồng ngâm, sóng âm ngập trời, hòa với kim quang chói mắt hóa thành hơn mười rồng bóng khổng lồ, cường độ hư không, xông về phía Tần Lam.

- Rồng nhỏ, trở về dưỡng thương đi, lớn lên tốt ta lại ăn ngươi.

Tần Lam một tay cầm lấy long trảo, một tay kéo lấy một nửa đuôi rồng, ở trên hư không nhanh chân chạy như điên, mặc dù nhỏ nhắn, nhưng tốc độ lại nhanh kinh người, chỉ chớp mắt liền xuất hiện tại bên cạnh đường hầm hư không nàng bố trí trước kia.

Nhưng ngay tại lúc Tần Lam muốn thoát ra, tiểu gia hỏa bỗng nhiên dừng lại, quay đầu lại nhìn hư không xa xôi. Chỗ đó giống như có cái gì đó khiến nàng chú ý, nhưng cách đến thực sự quá xa, hư không tối tăm cô quạnh lạnh lẽo, lại cái gì cũng đều nhìn không tới.

Tần Lam kỳ quái nhìn lại nhìn, nhưng thật sự là nhìn không tới cái gì, dứt khoát không nhìn nữa, kéo lấy long trảo cùng đuôi rồng, cao hứng mà đạp vào đường hầm hư không, trong chớp mắt đã lướt ngang mấy vạn thước.

Sâu trong hư không vô tận, tối tăm, lạnh giá, hoang vu, một vết nứt sâu xa đang chậm rãi thành hình, khác với vết nứt hư không ngẫu nhiên xuất hiện tại nơi khác, vết nứt này cũng không phải là lóe lên cái rồi biến mất, mà là tồn tại thời gian dài, không ngừng mà ‘Sinh trưởng’, kéo dài... Kéo dài...

Trong vết nứt tối tăm dường như so với hư không càng sâu hơn, càng lạnh hơn, càng hoang vu hơn, một cỗ năng lượng kỳ dị bắt đầu khởi động ở bên trong, nó vô cùng giống vết nứt xuất hiện sâu trong Cổ Hải kia.
Bình Luận (0)
Comment