Tần Mệnh nâng tay phải lên, năm ngón tay nhẹ nhàng xoay chuyển, từng tia hắc khí bốc hơi lượn lờ:
- Ta thấy cũng không cần phải quá phức tạp, ngươi không phải là muốn lĩnh giáo Tu La đao của ta sao? Bắt đầu đi!
Ánh mắt Lý Niệm khẽ ngưng tụ, quả nhiên! Đinh Điển cùng Tần Mệnh nói qua chuyện Lãnh Tình Chú. Nàng nhìn đám người Mộ Trình cách đó không xa, bọn họ đều chậm rãi gật đầu, đây chính là mục đích chủ yếu của hôm nay, trước tiên thử uy lực Tu La đao của hắn, kế tiếp ứng phó không cần lo lắng đề phòng.
Tay phải Tần Mệnh chậm rãi nắm chặt, khớp xương trở nên trắng bệch, gân xanh bò đầy cổ tay, một lát sau đột nhiên mở ra, hắc khí cuồn cuộn, ở tay phải lên xuống nhanh chóng quấn quanh.
Một cỗ khí tức âm lãnh vô thanh vô tức khuếch tán, truyền khắp diễn võ trường rộng lớn, phiêu qua bên người mỗi người, xẹt qua từ trong lòng mỗi người.
Võ trường vốn đã yên tĩnh lại như càng thêm yên tĩnh, mỗi người đều hoặc nhẹ hoặc nặng cảm nhận được một cơn lạnh lẽo, người thực lực hơi yếu hình như còn nghe được chút thanh âm gì đó, u u ở bên tai yếu ớt hít thở, không tự chủ được mà rùng mình một cái.
- Đao của ta vô hình, có oán, nhưng nó không đơn giản, Lý Niệm sư tỷ, thật sự đã chuẩn bị xong?
Tay phải Tần Mệnh chậm rãi cứng đờ, hắc khí càng mãnh liệt, xoay tròn cực nhanh ở trong lòng bàn tay, hình thành một vòng xoáy nhỏ. Cảm giác âm lãnh trong thiên địa càng ngày càng rõ ràng, ngay cả trưởng lão xa xa cũng mơ hồ cảm nhận được.
Toàn trường yên tĩnh, ánh mắt mọi người không tự chủ được rơi xuống vòng xoáy nho nhỏ kia, cau mày, biểu tình ngưng trọng.
Động tác không tự chủ được —— nhìn chằm chằm.
Tất cả đều như vậy!
Lý Niệm nhíu chặt mày, trong hội trà đã tận mắt chứng kiến qua, nhưng hôm nay là lần đầu tiên đối diện chính diện, vòng xoáy màu đen nho nhỏ kia khiến cho nàng cảm giác âm trầm khó hiểu, mạnh mẽ hấp dẫn ánh mắt của nàng, bên trong hình như cũng có hai con mắt đang chậm rãi mở ra, cách khoảng cách hơn trăm thước nhìn chằm chằm nàng. Càng chăm chú nhìn, cảm giác càng mãnh liệt, cả người từ trong ra ngoài nổi lên một cơn lạnh giá, đôi mắt kia...
- Lý Niệm!
Mộ Trình đột nhiên lạnh lùng quát lớn.
Lý Niệm đột nhiên bừng tỉnh, trước tiên cắn nát đầu lưỡi, làm cho mình tỉnh táo. Hàn khí bức người đã xâm nhập toàn thân, nàng không kịp suy nghĩ, thu liễm tất cả tạp niệm, trực tiếp niệm ra Lãnh Tình Chú.
Môi răng mấp máy, ánh mắt trong suốt.
Câu thần chú mơ hồ có tâm mà phát, do Linh làm dẫn dắt, nhanh chóng hình thành từng ký tự chân thật, bay ra từ bên ngoài cơ thể, đan xen xung quanh. Ký tự cổ xưa, chữ khó phân biệt, huyền diệu phức tạp, nở rộ huỳnh quang như bạch ngọc, nhu hòa, duy mỹ, nhưng càng ngày càng nhiều, ở xung quanh nàng hình thành một đường nét mơ hồ.
Một nữ tử!!
Hình ảnh của một nữ tử đan xen thành, nàng cúi đầu, ôm hai vai, tràn ngập khí tức xa xôi và thánh thiện, nó giống như một tấm bình chướng, bảo vệ Lý Niệm.
Khí tức trong trẻo lạnh lùng mê mẩn toàn trường, ngâm vịnh du dương vang lên bên tai tất cả mọi người, lại bất tri bất giác rõ ràng vì Tu La đao xuất hiện mà tạo thành sát niệm.
Yêu Nhi các nàng hơi động dung, kinh ngạc nhìn hư ảnh nữ tử thần bí, đều từ trên người nó cảm nhận được trang trọng cùng thánh khiết, còn có một cảm giác mênh mông cùng trầm tĩnh như không gợn sóng.
Đây chính là chú pháp được tinh luyện từ trong những linh bảo hư hại cổ xưa kia sao?
Không hổ là linh bảo vượt qua vạn năm, lại có thể sinh ra uy năng như thế!
Tần Mệnh chăm chú nhìn nữ tượng thánh khiết kia, phảng phất như nhìn thấy một mảnh sương mù, trắng nõn không tỳ vết, rửa sạch linh hồn, lại giống như nhìn thấy tiên uyển không nhiễm bụi trần, làm cho tâm thần người ta không tự chủ được an tĩnh, nhưng hắc khí trong lòng bàn tay đang lượn lờ cực nhanh, Tu La đao từ sâu trong vòng xoáy thành hình, sát niệm kịch liệt trong nháy mắt tăng vọt.
Lý Niệm đắm chìm trong chú pháp, trong khoảnh khắc tượng nữ hoàn chỉnh thành hình, nàng bỗng nhiên ngẩng đầu, ánh mắt xán lạn như cầu vồng, một ngụm máu tươi phun ra, bị nàng mạnh mẽ dẫn dắt, điểm đến vị trí mi tâm nữ tượng, tượng nữ chợt bành trướng, cao tới năm thước, bảo vệ Lý Niệm, khí thần thánh linh tràn ngập trong thiên địa.
- Tu La đao, tiếp chiến!!
Không cần phải nói nhiều! Tu La xuất đao!
Bang!
Tu La đao đen kịt trong nháy mắt bạo phát, rời khỏi lòng bàn tay, cách không đả kích.
Ô ô ô, trong thiên địa giống như là vang lên từng trận kêu rên, xa xưa cổ xưa, giống như là ảo giác, càng giống như là chân thật vang vọng, rất nhiều đệ tử theo bản năng ngẩng đầu nhìn xung quanh, tìm kiếm thanh âm đột ngột.
- Lãnh Tình Chú, ngăn cản hết thảy ảo giác, Tần Mệnh, sát chiêu ngươi ở trước mặt ta...
Lý Niệm quát mạnh, trước mặt giết về phía Tần Mệnh, nữ tượng thánh khiết vững vàng bảo vệ toàn thân, giống như là khải giáp thần bí, thủ hộ linh hồn của nàng, nàng chấn kiếm xuất kích, kiếm khí lăng tiêu, kích động toàn trường, thực lực của Huyền Võ cảnh toàn diện bày ra.
Có Lãnh Tình Chú thủ hộ tuyệt đối, nàng có thể chuyên tâm nghênh chiến Tần Mệnh.
Tuy nhiên...
Phốc!!
Tu La đao trong nháy mắt hàng lâm, xuyên thấu nữ tượng, đánh vào mi tâm Lý Niệm.
Lý Niệm Như đang chạy nhanh lại bị sét đánh, đồng tử chợt phóng đại, tiếng tim đập ùng ục trong đầu kịch liệt vang lên, nàng giống như bị trọng chùy oanh kích, bay ngược ra trước mặt.
Toàn trường xôn xao, tất cả mọi người không hẹn mà cùng mở miệng.
Ngay cả năm vị trưởng lão trong bóng tối cũng theo bản năng tiến về phía trước hai bước.