Tu La Thiên Đế (Bản Dịch)

Chương 277 - Chương 277 - Lãnh Tình Chú (1)

Chương 277 - Lãnh Tình Chú (1)
Chương 277 - Lãnh Tình Chú (1)

Bốn người Mộ Trình bọn họ trao đổi ánh mắt, kỳ quái vì sao Tần Mệnh đi đến Dược Sơn trước? Chẳng lẽ là lo lắng bị thương, mời Lăng Tuyết ra phòng ngừa vạn nhất?

Một đám đệ tử thân truyền cũng đều nhấc tinh thần lên, nếu như không đến, bọn họ thật sự chờ không nổi nữa. Chỉ là trong lòng lại có chút oán thầm, tiểu tử này thật rất có ý tứ, toàn bộ tông đều đang chờ, hắn lại chạy tới Dược Sơn gặp Lăng Tuyết. Đã sớm nghe nói quan hệ giữa Tần Mệnh và Lăng Tuyết trở nên không tầm thường, đây là đi tán tỉnh sao? Hay là cố ý dùng chuyện này làm bọn người Mộ Trình buồn nôn?

Mục Tử Tu đứng trong đám người tức giận không nhẹ, toàn bộ tông rất nhiều người thầm mến Lăng Tuyết, hắn chính là một trong số đó. Hỗn đản Tần Mệnh, không chỉ đánh vào mặt ta, làm cho ta trở thành trò đùa, còn đi tìm tình nhân trong mộng của ta, không có ai khi dễ người như vậy!

Lúc Tần Mệnh dẫn Lăng Tuyết cùng Yêu Nhi đi tới diễn võ trường, mấy ngàn đệ tử đều cảm khái.

Một trái một phải hai vị tuyệt thế mỹ nữ, phía sau còn có hai vị thị vệ, đây đâu phải là nô bộc Tần Mệnh năm đó.

Nhân sinh người chiến thắng a!

Rất nhiều người lần đầu tiên nhìn thấy Yêu Nhi, quả nhiên như trong truyền thuyết xinh đẹp không gì sánh được, nhưng ánh mắt đỏ tươi lại làm cho rất nhiều người âm thầm kiêng kỵ, không dám nhìn nhiều.

Lăng Tuyết đi tới diễn võ trường cũng có chút hối hận. Nàng đến xem uy lực của Lãnh Tình Chú lớn đến mức nào, rốt cuộc có thể khắc chế Tần Mệnh hay không, nhưng không khí hiện trường cùng ánh mắt mọi người rõ ràng là muốn lệch lạc. Nhưng nàng trời sinh lạnh lùng, rất nhanh liền không để ý, thần sắc lạnh lùng cùng Tần Mệnh đi vào trong diễn võ trường.

- Chờ lâu, xử lý chút chuyện.

Tần Mệnh trực tiếp đi lên võ trường.

- Tới đây là tốt rồi.

- Hôm nay đấu pháp như thế nào?

Tần Mệnh hoạt động thân thể, cũng rất chờ mong uy lực của Lãnh Tình Chú.

- Ngươi là Bắc Vực Tu La Tử, thực lực đã vượt qua chúng ta, chúng ta thừa nhận.

Trương Lam hơi nâng Tần Mệnh lên.

- Trương Lam sư huynh khách khí, Linh Võ cảnh cùng Huyền Võ cảnh có chênh lệch căn bản, tu luyện võ pháp cũng không giống nhau, so với mới biết mạnh yếu.

Lý Niệm nói:

- Chúng ta đều rất tò mò về thực lực và võ pháp của ngươi, đều muốn luận bàn với ngươi.

Tần Mệnh thầm nghĩ quả nhiên là như vậy.

- Là cùng nhau lên, hay là thay phiên nhau?

- Ta đến trước, điểm đến là dừng, luận bàn là chủ yếu.

Lý Niệm đã nôn nóng, rất ít chuyện làm cho nàng chờ mong, Tần Mệnh trước mắt chính là một!

- Chúng ta sau đó.

Mộ Dung Xung và Trương Lam cũng muốn lĩnh giáo.

- Mộ Trình sư huynh thì sao?

- Ta đã Huyền Võ cảnh nhị trọng thiên, không tham dự.

Mộ Trình nhìn thẳng ánh mắt Tần Mệnh, ngụ ý, ngươi không đủ tư cách! Hắn đã lần nữa kéo dài chênh lệch với Tần Mệnh, nếu Lý Niệm có thể dùng Lãnh Tình Chú ngăn chặn Tần Mệnh, hắn liền không cần đem Tần Mệnh để ở trong lòng nữa.

- Đến đây, ta tiếp nhận khiêu chiến.

Tần Mệnh đưa tay về phía Lý Niệm, khiêu chiến! Không có bất kỳ mặc cả gì.

Đám người Mộ Trình hai mắt chợt hiện tinh mang, tốt!! Đủ can đảm!

- Lý Niệm, Mộ Dung Xung, Trương Lam, lần lượt khiêu chiến Tần Mệnh, hội võ luận bàn! Chính thức bắt đầu!

Âm thanh ở võ trường rộng lớn vang đến tai của mọi người.

Các đệ tử kích động hoan hô, bọn họ mặc kệ công bằng không công bằng cái gì, bọn họ liền muốn xem võ pháp của Tần Mệnh, xem biểu hiện đặc sắc của hai bên.

Đinh Điển bĩu môi:

- Thật không biết xấu hổ, ba người thay phiên nhau khiêu chiến. Nói dễ nghe là luận bàn, ai sẽ khống chế trận cá cược này.

Hàn Thiên Diệp thản nhiên nói:

- Nếu bọn họ đã dám nháo ra trận chiến lớn như vậy, chứng tỏ có đầy đủ nắm chắc. Chỉ cần xem Tần Mệnh ứng phó như thế nào.

Đinh Điển thay Tần Mệnh kêu oan:

- Tần Mệnh ở trong tông không được đánh giá và đãi ngộ công bằng, là bởi vì ghen tị! Họ không thể chấp nhận một nô bộc trước đây đột nhiên cưỡi trên đầu của họ, còn làm càn lắm thứ.

- Ngươi có thể bị buồn nôn như vậy hay không.

Theo đám người Yêu Nhi, Mộ Trình lui đến vùng ven võ đài, hơn hai ngàn đệ tử toàn trường thành từng mảnh yên tĩnh, đều chờ mong lại khẩn trương nhìn Lý Niệm cùng Tần Mệnh.

Lý Niệm, đệ tử thân truyền của Đại trưởng lão, đệ tử kim linh! Là truyền kỳ trong toàn tông, nữ đệ tử gần với Nguyệt Tình!

Nàng ở trong lòng đệ tử đời mới của Thanh Vân tông có phân lượng vô cùng nặng nề, lại bởi vì tính tình quái gở, rất ít khi công khai lộ diện, càng có vẻ thần bí.

Nếu so sánh, trong tiềm thức bọn họ càng coi trọng Lý Niệm, dù sao cũng là lực ảnh hưởng thâm căn cố đế hình thành nhiều năm qua.

Năm vị trưởng lão Thanh Vân tông đều không có công khai lộ diện, chỉ yên lặng chú ý võ trường. Không giống với đệ tử ồn ào nghị luận, tất cả tông môn trưởng lão đều chú ý một điểm, Tu La oán! Tu La đao! Đó là sát chiêu mạnh nhất của Tần Mệnh chế hành Thổ Linh Tông, đánh bại Thiết Sơn Hà, chấn động trà hội. Nhưng Thanh Vân tông cho tới bây giờ chưa từng xuất hiện võ pháp tương tự, Tần Mệnh lấy từ đâu ra? Uy lực đến cùng như thế nào?

Đây là mục đích của bọn họ tới nơi này ngày hôm nay, phải tận mắt chứng kiến.

- Tần Mệnh, lấy ra toàn bộ thực lực của ngươi! Mặc dù là luận bàn, nhưng cũng không phải là trò đùa!

Lý Niệm chiến ý như cầu vồng, hai mắt lại phát ra tinh mang chân thật.

Giờ khắc này Lý Niệm không còn cảm giác khiêm tốn nào nữa, giống như là lợi kiếm ra khỏi vỏ, khí thế kinh người!

Bình Luận (0)
Comment