Chương 2816: Xấu Hổ (1)
Chương 2816: Xấu Hổ (1)
- Tộc trưởng Thiên Dực tộc, ta là bằng hữu Tần Mệnh, hắn và nhi nữ của ngươi Ngọc Thiền bây giờ đang ở ngoài thành.
Ô Cương Linh xốc lên Hỗn Nguyên áo choàng, lộ ra chân dung.
Khương Thiên Sóc dán ánh mắt sắc bén lạnh lùng vào Ô Cương Linh, thanh âm hùng hồn:
- Làm sao chứng minh?
- Ngài có thể tin ta!
Ô Cương Linh xuất ra lượng lớn bảo dược bỏ vào lồng giam:
- Ta cần phải rời khỏi, khả năng một hai tháng, khả năng tầm năm ba tháng, ngươi mới có thể rời khỏi nơi này.
- Tộc nhân của ta...
Khương Thiên Sóc khí thế táo bạo thoáng bình tĩnh, mặt khác thân thể, tứ chi, cánh chim cũng bình tĩnh trở lại. Chúng mặc dù bị tách ra trấn áp, nhưng vẫn là lẫn nhau có lấy liên hệ cộng minh, hơn nữa toàn bộ bắt đầu khởi động lấy năng lượng khủng bố, như là nguyên một đám cự thú độc lập, làm cho người ta kinh hãi, cảm giác áp lực sâu sắc.
- Một ngàn hai trăm tộc nhân đã an toàn, tộc nhân khác tạm thời ở bên ngoài, dưỡng thương thật tốt, sẽ đến lúc ngươi báo thù.
- Báo thù? Báo thù!
Thanh âm Khương Thiên Sóc trầm thấp vang vọng trong đầm sâu u lãnh, bắt đầu khởi động lấy sát ý lạnh giá thấu xương. Hai tay phân tán chậm rãi nắm chặt, bắn ra lực lượng chấn động cót két giòn vang, sáu cái cánh chim màu đen như là thiết giáp như kéo căng, tràn ngập hắc khí.
…
- Khổ cực!
Tần Mệnh khổ đợi hai ngày, rốt cuộc cũng đã đợi tới Ô Cương Linh, mặc dù đợi nóng nảy, nhưng vẫn là chờ đến tin tức tốt.
Khương Thiên Sóc, Khương Thiên Nghị, Khương Nhan Nguyệt, Khương Huyền Cơ, vậy mà đều còn sống, đây chính là lực lượng đỉnh tiêm của Thiên Dực tộc. Nếu như bọn hắn có thể trở về toàn bộ, lực lượng Thiên Dực tộc sẽ nhảy lên cầm ngang Thiên Vương Điện. Nhất là tộc trưởng Thiên Dực tộc - Khương Thiên Sóc, hiện tại Tần Mệnh quá cần một vị cường giả cao giai Thiên Võ Cảnh như vậy.
Ngọc Thiền biết được phụ mẫu của mình còn sống, trái tim treo cao cũng trùng trùng điệp điệp buông xuống, khóe mắt lặng lẽ thấm ra lệ quang, mặc dù phụ mẫu người thân vẫn còn chịu khổ, nhưng luôn tốt hơn so với chết.
- Mục Thượng Tôn vẫn còn sống? Lão bất tử mệnh đủ cứng a!
- Mục Thượng Tôn còn sống cũng sống không an tâm, hiện tại chuyện hắn muốn làm nhất hẳn là làm sao hấp dẫn những Yêu Chủ bên ngoài kia qua đến.
- Có biện pháp biết rõ kế hoạch của bọn hắn không?
Tần Mệnh biết rõ Khương Thiên Sóc bọn hắn còn sống thì đã không lại lo lắng như vậy, suy nghĩ bắt đầu linh hoạt. Nếu như có thể nói, hắn vẫn là hy vọng có thể lợi dụng lần hỗn loạn này tới cứu người, đây là biện pháp an toàn nhất cũng là ngược lại có thể thực hiện xử lý.
- Cung điện dưới mặt đất chỗ Mục Thượng Tôn bố trí lượng lớn phong ấn, nghe không được lời của bọn hắn.
Ô Cương Linh không dám mạo hiểm, ngộ nhỡ bị phát hiện liền nguy hiểm, còn khả năng đánh rắn động cỏ.
- Không biết lúc nào chết, không biết kế hoạch, việc này có chút khó làm a.
Tần Mệnh đứng tại đỉnh núi, ngóng nhìn hải thành náo nhiệt phồn hoa xa xa :
- Dưới tình huống như thế nào, thành chủ giao ra truyền thừa có thể sống đến năm năm?
- Đây là bí mật cao nhất của Mục gia, chỉ sợ ngoại trừ bản thân người thừa kế, những người thân cận khác đều chưa hẳn biết rõ.
- Mấy ngàn năm qua, tối thiểu đến có trăm đời thành chủ luân chuyển, chẳng lẽ không có ai tổng kết ra chút quy luật?
Ngọc Thiền lắc đầu.
- Tuyệt đại đa số thành chủ sau khi giao ra truyền thừa trên dưới ba năm sẽ liền chết, rải rác mấy người có thể sống đến bốn năm năm năm. Không phải là không có người tổng kết ra, mà là hoàn toàn không có theo quy luật.
- Mấy ngàn năm đều không có người tổng kết ra quy luật, hẳn là thật không có quy luật, ngay cả bản thân những người thừa kế kia cũng không mong muốn bản thân lúc nào chết.
- Từ biểu hiện Mục gia gần nhất đến xem, Mục Thượng Tôn có khả năng là sống không lâu. Nhưng ngộ nhỡ đây là bọn hắn cố ý làm biểu hiện giả?
Ngọc Thiền cũng muốn lợi dụng lần hỗn loạn này cứu người, nhưng lại thật sự không tốt phán đoán, hơn nữa nàng không có tinh lực lớn tốn thời gian cùng Trấn Thiên Hải Thành đấu trí đấu dũng. Mười ngày tám ngày nàng đợi được, nhưng ba tháng tháng năm lại không làm được, nàng tuyệt đối không thể trơ mắt nhìn phụ mẫu thân nhân ở đằng kia ở chịu khổ lâu như vậy, đến lúc đó dù cho giết tiến vào, người khả năng đã không kiên trì nổi mà chết.
- Hô...
Tần Mệnh thở ra một hơi, loại cảm giác này thật khó chịu.
Ngọc Thiền trầm mặc, việc này chính xác khó làm.
Bọn hắn vốn là ở ngoài đứng xem, không quan hệ cùng ‘Truyền thống bạo loạn’ kéo dài mấy ngàn năm của Trấn Thiên Hải Thành, nếu như nhất định muốn nhúng tay, sẽ rất khó khăn, muốn khống chế quyền chủ động, để cho hai bên dựa theo ý đồ của mình để làm, càng là khó càng thêm khó.
- Có không có khả năng hợp tác cùng những Yêu Chủ kia?
Tần Mệnh bỗng nhiên nghĩ đến.
Ngọc Thiền hay là lắc đầu:
- Ngươi không hiểu rõ những Yêu Chủ kia, đây là thời kì mẫn cảm nhất cẩn thận nhất, ai cũng không tin, chỉ tin tưởng phán đoán của mình. Nếu như thời điểm này chúng ta đi tìm bọn hắn hợp tác, ngược lại sẽ chuyển xấu. Trừ phi... Chúng ta chủ động phát động tiến công.
- Vậy không được!
Tần Mệnh kiên quyết lắc đầu, hiện tại lực phòng ngự tại Trấn Thiên Hải Thành khẳng định vô cùng khủng bố, nói không chừng còn có bẫy, hắn cũng không muốn để cho Thiên Vương Điện cùng Thiên Dực tộc đập chết, thành toàn những Yêu Chủ kia. Mục đích của hắn là tọa sơn quan hổ đấu, đợi Yêu Chủ cùng Trấn Thiên Hải Thành đánh cho ngươi chết ta sống, thời điểm Mục Thượng Tôn muốn cùng đám Yêu Chủ đồng quy vu tận, lại xem tình huống ra tay.
Ô Cương Linh nói:
- Ta lại đi quản chế Mục gia, nói không chừng có thể đợi đến cơ hội.