Mãng Vương tới Thanh Vân tông kỳ thật là mạo hiểm cực lớn, bát tông Bắc Vực từ trước đến nay đều là cùng một kẻ địch, một khi thất bại, tin tức công bố, chẳng khác nào Mãng Vương phủ tuyên chiến với bát tông Bắc Vực, đến lúc đó, lửa giận của bát tông đủ để xé nát Mãng Vương phủ trước khi tứ Vương khác phản ứng lại.
Mãng Vương có thể xưng Vương ở Bắc Vực nhiều năm, sẽ không phải là người lỗ mãng, cũng không đến mức bởi vì Đại trưởng lão phái người đến thỉnh cầu liền trăm phần trăm xác định chuyện là thật, vạn nhất là âm mưu thì sao?
Hắn nhất định phải ký một văn thư! Một thứ có thể đảm bảo rằng ngươi rút lui an toàn.
- Hai vị, mời xem qua.
Lãnh Sơn tự mình đưa tới một quyển văn thư màu vàng, nhìn đại trưởng lão nhiều hơn. Ngược lại xem thường lão gia hỏa này, thật ác độc a, cũng dám mưu hại tông chủ cùng trưởng lão Dược Sơn. Hắn rất kỳ quái rốt cuộc là chuyện gì kích thích Đại trưởng lão, làm sao có thể đột nhiên làm ra quyết định như vậy, dù sao hơi có sơ suất, đại trưởng lão liền có thể vạn kiếp bất phục.
Trên văn kiện tỉ mỉ liệt kê mười sáu ước định.
Bao gồm các chi tiết ba bên hợp tác, phát triển sau này và cách xử lý các tình huống bất ngờ xảy ra.
Hoàng Phong cốc cốc chủ cẩn thận xem xong, không có ý kiến. Hắn rất coi trọng lần hợp tác này, một Vương phủ, một tông môn, phối hợp với một tổ chức sát thủ, ba bên bọn họ tuyệt đối có thể quấy nhiễu cục diện ngàn năm Bắc Vực, phá vỡ cục diện bát tông ngũ Vương xưng hùng, nếu như có thể vận hành thích hợp, sau khi thành công địa vị của Hoàng Phong cốc ở Bắc Vực sẽ vững vàng tăng lên một cấp độ.
Đại trưởng lão nhìn một lát, phát hiện ra bí mật nhỏ trong hiệp ước —— liên minh ba bên tương lai lấy Mãng Vương phủ làm chủ, Thanh Vân tông cùng Hoàng Phong cốc làm phụ.
Mơ hồ cho thấy địa vị của ba bên.
Đại trưởng lão làm bộ không nhìn ra, cắn rách ngón tay, viết ra chữ máu.
Hiệp ước quy ước, chỉ cần hắn chiếm được chí bảo trong tay tông chủ, thực lực nhất định sẽ tăng vọt, vượt qua Mãng Vương, vượt qua tất cả mọi người ở Bắc Vực. Đến lúc đó ai là chủ ai theo, không thể tùy hiệp ước đến.
Mãng Vương thấy hai người dễ dàng ký tên, trên mặt lạnh lùng khó có được lộ ra nụ cười, trong ngực trào ra một cỗ hào khí. Bố cục Bắc Vực ngàn năm, sẽ do Mãng Vương ta phá vỡ!!
- Còn có vấn đề gì nữa?
Mãng Vương nói:
- Vấn đề duy nhất, người trong Thanh Vân tông chỉ có Lý tông chủ cùng trưởng lão Dược Sơn?
- Ta sử dụng danh tiếng của ta để đảm bảo!
Mãng Vương nhìn Lãnh Sơn, Lãnh Sơn cũng gật đầu, chỉ cần giải quyết hai người bọn họ, những thứ khác hoàn toàn không cần để ý.
Đại trưởng lão vẻ mặt nghiêm túc:
- Xuất phát! Tận lực che dấu khí tức, quyết không thể để lộ hành tung, sau khi tới gần Thanh Vân tông nghe ta chỉ thị hành động! Chúng ta phải dùng thanh thế nhỏ nhất khống chế Thanh Vân tông.
Ngày thứ hai Tần Mệnh đột phá, đang minh tưởng điều trị, lắng đọng cảnh giới đột phá mang đến lột xác mỹ diệu. Bỗng nhiên mi tâm khẽ động, mơ hồ cảm giác trong phòng có nhiều người, hắn mở mắt nhìn:
- Nguyệt Tình?
Trong ánh sáng mê ly, một thiếu nữ xinh đẹp đang đứng đấy.
Hoàn cảnh mơ mộng, dung mạo mơ mộng, cảnh này, đẹp đến nghẹt thở.
- Huyền Võ cảnh nhị trọng thiên. Ta nhớ ta chỉ rời đi vài tháng, chẳng lẽ là một vài năm rồi?
Nụ cười dịu dàng của Nguyệt Tình, từ trong mê ảnh đi vào tinh mang đài, váy dài phiêu dật, dáng người cao gầy thon dài, nàng thanh tú mà không quyến rũ, lại xinh đẹp động lòng người.
- Rời đi sáu tháng.
Tần Mệnh kinh hỉ đứng dậy, thật sự là Nguyệt Tình.
- Ngươi trở lại khi nào?
- Hôm nay vừa trở về, nghe nói ngươi ở Võ Tông các, lại đây xem một chút.
Mặc dù Nguyệt Tình là đệ tử do tông môn bồi dưỡng, nhưng lại có loại cao quý cùng ưu nhã bẩm sinh, bình thường đối xử với người khác luôn có loại cao ngạo lạnh lùng, cự tuyệt người ngoài ngàn dặm, làm cho người ta có cảm giác áp bách rất mạnh, cũng chỉ có ở trước mặt Tần Mệnh, nàng mới có thể lộ ra tiên nhan, nhẹ nhàng mỉm cười.
- Kết thúc nhanh như vậy sao? Ta cho rằng các ngươi sẽ du ngoạn Bắc Vực, tu luyện ba đến năm năm.
- Tông chủ tự mình phát mật lệnh, triệu tập sư phụ trở về, có thể là có chuyện gì đặc biệt đi.
Tông chủ triệu tập trở về? Tần Mệnh có chút kỳ quái, nhưng cũng không nghĩ nhiều.
- Trở về ở lại bao lâu?
- Xem tình huống đi, sư phụ đi tìm tông chủ.
- Ngươi là Huyền Võ cảnh tam trọng thiên?
Tần Mệnh phát hiện nhìn không thấu thực lực của Nguyệt Tình.
- Trước khi đến vừa đột phá, còn chưa ổn định. Nói về ngươi, trở về mới nghe nói tình huống của ngươi.
Nguyệt Tình bị sư phụ đưa đến một ít bí cảnh khổ tu, cơ hồ cách ly với thế giới, thẳng đến trên đường trở về mới liên tiếp nghe được tin tức về Tần Mệnh. Nàng vốn tưởng rằng Tần Mệnh sẽ an ổn ở lại Thanh Vân tông, không nghĩ tới lại nháo ra động tĩnh lớn như vậy, ngắn ngủi nửa năm mà thôi, đã danh động Bắc Vực.
Trở lại trong tông thì càng náo nhiệt hơn, Tần Mệnh vừa mới ngược đãi Lý Niệm, trấn trụ Mộ Trình và các đệ tử kim linh, một trận chiến thành danh, toàn bộ tông trên dưới đều nghị luận.
Nguyệt Tình vẫn luôn tin tưởng Tần Mệnh sẽ có tương lai đặc sắc, nhưng chưa bao giờ nghĩ tới sẽ tới nhanh như vậy, mãnh liệt như thế.
- Nào, ngồi xuống nói chuyện.
Tần Mệnh ngồi xếp bằng, tâm tình rất tốt.
Nguyệt Tình cùng hắn ngồi ở tinh mang đài, nghiêm túc đánh giá hắn một lát:
- Ngươi hình như chỗ nào đó không giống với trước đây a.
- Chỗ nào không giống nhau, bộ dáng vẫn là...
- Nói không ra.
Tần Mệnh sờ sờ mặt, muội muội và Lăng Tuyết hình như đều nói như thế. Hắn thay đổi? Không cảm thấy a.
- Tu La đao ngươi lấy từ đâu?