Chương 2846: Hai cánh của ta đâu?
Chương 2846: Hai cánh của ta đâu?
Nhìn Lục Dực Thanh Bằng đã rách mướp một cái, trong lòng bọn chúng thật có chút do dự.
Nhưng cứ như vậy rút lui? Một khi bắt đầu rút lui, Hải Thần chiến khu khẳng định bắt lấy một kẻ bên trong đánh cho đến chết. Sẽ quyết định giết chết Hoàng Kim Lôi Man, Hải Mị, hoặc là không quản một cái giá lớn trọng thương Thâm Uyên Cốt Long? Cái này cũng có thể! Hơn nữa, không đánh mà lui càng không phải phong cách Yêu tộc bọn chúng, đối với cường giả tôn trọng kính sợ Yêu tộc mà nói, rất có thể sẽ ảnh hưởng uy tín của chúng tại hải vực.
Làm sao bây giờ?!
Đám hải thú thấy Yêu Chủ nhà mình do dự, cũng bắt đầu lục tục ngo ngoe lùi hết về phía sau, Mục Thượng Tôn đột nhiên xuất hiện mang đến không chỉ là thực lực uy hiếp, càng có chấn nhiếp trên tâm lý.
Mục Thượng Tôn không có cho Thâm Uyên Cốt Long, Hoàng Kim Lôi Man cùng Hải Mị thời gian cân nhắc, thật vất vả đã dẫn phát trận bạo loạn này, cũng đang phát triển dựa theo phương hướng dự định, nhất định phải đem thành quả chiến đấu mở rộng đến tận cùng. Hắn liên thủ bọn người Mục Nguyên Cát khống chế Hải Thần chiến khu, ngang nhiên đón đánh Thâm Uyên Cốt Long, thân thể cao như núi đột ngột phóng lên từ mặt đất, thẳng lên mây xanh. Bát tí cuồng vũ, như là tám con sóng dữ lao nhanh trời cao, thanh thế vô cùng kinh người, Hải Thần chiến khu sáng lên toàn thân, tản ra ánh sáng chói lọi vô tận.
- Không có cái gì để do dự cả, giết!!
Thâm Uyên Cốt Long ngang nhiên quyết định hợp lực tử chiến, nếu như nó đều lui, Hoàng Kim Lôi Man cùng Hải Mị khẳng định toàn bộ lùi hết về phía sau, đến lúc đó từng người tự chiến, Hải Thần chiến khu muốn giết ai thì giết.
Ầm ầm!
Cốt Long gào thét, bầu trời run rẩy, Hải Thần chiến khu nộ kích, đại dương mênh mông sôi trào.
Hải Thần chiến khu cùng Thâm Uyên Cốt Long như là hai thiên thần bằng mãnh lực trùng kích đụng vào nhau, phát ra vầng sáng chói lóa không gì so sánh nổi, dẫn bạo nổ lớn cùng cuồng triều năng lượng long trời lở đất.
Răng rắc!!
Toàn thân Hải Thần chiến khu bộc phát ra sát ý khiếp người, không chỉ bát tí điên cuồng tấn công, đối chiến Cốt Long, càng là há mồm phun ra một thanh kiếm sắc, là binh khi chân thật, to một trăm thước, sát khí xông lên trời. Kiếm sắc sáng lên, như một vòng mặt trời, trong chốc lát chém về phía Thâm Uyên Cốt Long. Hai cái sừng của Thâm Uyên Cốt Long bị sống sờ sờ chặt đứt, như là chém vào trụ trời, bộc phát ra tiếng nổ lớn như lôi đình.
- Rống...
Thâm Uyên Cốt Long điên cuồng đẩy lui Hải Thần chiến khu, ngửa mặt lên trời giận dữ hét to, âm triều mênh mông cuồn cuộn biển trời. Thân thể của nó gần một nghìn thước, hai cái Long Giác liền to mấy chục thước, ầm ầm bay đi ra ngoài, đánh tới sóng cả.
Toàn trường kinh hãi, rất nhiều Linh Yêu đều đang hít thở, sau khi được Mục Thượng Tôn giúp đỡ Hải Thần chiến khu chính xác tốn sức bạo tăng. Mục Thượng Tôn mặc dù không có áo nghĩa, nhưng sao cũng đã từng khống chế qua, có thể đem uy lực Hải Thần chiến khu phát huy ra đến toàn bộ.
Thâm Uyên Cốt Long tung trời quay cuồng, tại trời cao phẫn nộ gào thét, không ngừng xoay quanh, đau nhức thấu xương. Long Giác không chỉ là một trong những bộ phận cứng rắn nhất trên cơ thể, càng ẩn chứa năng lượng rất mạnh, cùng có liên hệ với chút bí thuật Long tộc, lại bị chém đứt một nửa, khiến nó làm sao chịu nổi?
- Thâm Uyên Cốt Long, ngươi hôm nay hẳn phải chết ở nơi đây. Sáu năm trước giết đời sau mạnh nhất của ngươi, hôm nay liền trảm long đầu ngươi.
Hải Thần chiến khu không cho Thâm Uyên Cốt Long bất cứ cơ hội nào, chân đạp đại dương, mỗi một bước rơi xuống, trong hải triều đều có mấy trăm ngọn sóng lớn ngút trời, vững vàng đương đương nắm lên ở nó. Mà mỗi lần Hải Thần chiến khu sập rơi, cũng sẽ đem mấy trăm cơn sóng lớn kia cuồng liệt đạp vỡ, bạo hưởng đinh tai nhức óc đủ để sống sờ sờ đánh chết rất nhiều Thánh Võ.
Như là Hải Thần chân chính hàng lâm nhân gian, nộ chiến Ác Long.
- Hôm nay cùng ngươi huyết chiến đến cùng, nhìn một cái xem là ngươi chết, hay là ta mất mạng.
Thâm Uyên Cốt Long bị triệt để chọc giận, bất chấp tìm kiếm Long Giác, hoảng sợ chạy giết Hải Thần chiến khu.
Hải Mị vốn là có chút do dự, nhưng Hoàng Kim Lôi Man lại vui mừng không sợ nhào tới, thân thể màu vàng kim óng ánh khẽ động, trời đất sôi trào lôi triều, vô tận Kim Lôi cuồng chìm ngập biển trời, theo nó tập kích, hóa thành vô tận lưỡi dao thần binh sắc bén, ùn ùn kéo đến chìm ngập Hải Thần chiến khu.
- Chiến!!
Hải Mị ngang nhiên hạ lệnh, bây giờ muốn lui lại cũng không có khả năng liền rút lui. Nếu không lấy gì dẫn dắt trăm vạn thú triều, lấy gì trấn thủ phương hải vực kia của nó.
- Cửu Vĩ Kiêu! Giết cho ta!!
Lục Dực Thanh Bằng không có cứ như vậy mà đi, mà là giận dữ hạ lệnh, dùng linh lực ngưng tụ âm triều, vang vọng biển trời.
Cửu Vĩ Kiêu, hung cầm mạnh nhất dưới trướng Lục Dực Thanh Bằng, có lấy thực lực Thiên Võ Cảnh thất trọng thiên cường hãn. Một tiếng rít gào sắc bén, sóng âm mênh mông cuồn cuộn, ẩn chứa uy lực như xé rách linh hồn, nó suất lĩnh hơn một nghìn mãnh cầm mênh mông rộng lớn giết đến Trấn Thiên Đảo. Bình chướng của hòn đảo đã phá vỡ được, kế tiếp là vây công hải thành.
Lục Dực Thanh Bằng thét một tiếng ra lệnh, không chỉ nhấc lên cuồng triều tiến công cho đám hung cầm, càng như tiếng trống canh dành cho chúng Thâm Uyên Cốt Long. Mãnh thú dưới trướng tam đại Yêu Chủ cũng không lại do dự, người trước ngã xuống, người sau tiến lên đổ bộ hải đảo, phá hủy núi rừng, đạp rạn nứt sông ngòi, bao vây Trấn Thiên Hải Thành.