Tu La Thiên Đế (Bản Dịch)

Chương 2874 - Chương 2874: Tại Sau Lưng Ngươi (1)

Chương 2874: Tại sau lưng ngươi (1) Chương 2874: Tại sau lưng ngươi (1)

La Cẩn Huyên nhếch miệng lên một độ cong cười lạnh.

- Giá trị của bọn hắn có thể vượt bao tay hoàng kim?

- Đối với người khác không được, đối với ta giá trị liên thành, đừng nói một cái bao tay, cho ngươi thêm một đống linh quả cực phẩm cũng có thể. Nhưng điều kiện tiên quyết là ngươi giúp ta tìm đến bọn hắn, còn phải bắt được hai người kia.

La Cẩn Huyên ném cho Tần Mệnh một cái quyển trục.

Tần Mệnh mở ra, bên trên vẽ lấy một thiếu niên một thiếu nữ, nhìn kỹ một chút, bỗng nhiên có chút quen mặt, nhưng cẩn thận ngẫm lại lại không có ấn tượng gì.

- Ta là vu nữ Thánh Vu Giáo, La Cẩn Huyên, ngươi tốt nhất đừng giở trò với ta, nếu không... mảnh rừng này tuy lớn, lại khó có chỗ cho ngươi dung thân.

La Cẩn Huyên lộ ra thân phận, cảnh cáo Tần Mệnh.

Thánh Vu Giáo là thế lực nhân tộc đỉnh cấp Thương Huyền Thiên đình, bởi vì Vu thuật quỷ dị cùng phong cách làm việc bá đạo, có rất ít ai dám trêu chọc. Đừng nói người này là một tán tu, dù cho là có chút bối cảnh gì, cũng phải nghĩ lại cho kỹ!

Thánh Vu Giáo?

Tần Mệnh giương mắt nhìn nhìn nữ tử cao ngạo cường thế giữa không trung, lại nhìn thiếu nam thiếu nữ trên bức họa một chút, yên lặng thu hồi quyển trục:

- Ta nhận! Làm sao liên hệ cùng ngươi?

- Nhìn dáng vẻ của ngươi có chút nắm chắc?

La Cẩn Huyên hỏi lại.

- Ta có một năng lực đặc thù, có thể trao đổi cùng cây cối trong rừng, chỉ cần mấy người này ngươi nói trong rừng, ta liền có thể giúp ngươi tìm đến bọn hắn.

- Biểu hiện ra cho ta xem.

La Cẩn Huyên kinh ngạc lại có chút ít kinh hỉ, còn thật để cho bản thân đụng phải bảo bối, không tệ! Rất không tồi! Trời xanh đối đãi với ta không tệ.

- Ta muốn hỏi cô nương một câu, bọn hắn có thù oán với ngươi?

- Có quan hệ gì với ngươi, ngươi muốn bao tay hoàng kim, phải giúp ta làm việc.

Giọng điệu La Cẩn Huyên cứng nhắc bá đạo.

- Ta chỉ là cảm thấy cô nương có chút sát khí, ngươi không chỉ đơn giản là muốn tìm đến bọn hắn như vậy đi.

- Ngươi muốn nói cái gì?

- Không có lý do gì hợp lý? Lúc làm việc ta cũng an tâm.

- Nào có nhiều lý do như vậy! Giết chết con kiến còn cần lý do? Ngươi đến cùng nhận hay không nhận, không nhận liền cút đi chỗ khác!



Tần Mệnh nhìn nữ tử giữa không trung thật sâu, lý do này bá đạo a, hôm nay mở rộng tầm mắt.

- Phát ngốc cái gì vậy, nếu như muốn nhận, ta cho ngươi thời gian năm ngày, năm ngày sau đó gặp mặt ở chỗ này.

La Cẩn Huyên sẽ không trọn vẹn tin tưởng người này thật sự tìm đến Lăng Huyên cùng Lăng Kiêu, nhưng khi nhìn bộ dáng bình thản tự tin của hắn, thử xem cũng không sao. Bên này để cho hắn tìm, bên kia người của nàng điều tra tìm kiếm hợp tác Linh Yêu, hai bút cùng vẽ! Năm ngày sau, nếu như người này thật có thể tìm đến Lăng Kiêu Lăng Huyên liền thu, thuận tiện đoạt lấy áo giáp cùng mặt nạ hoàng kim của hắn! Đến lúc đó toàn bộ người của nàng sẽ tập hợp ở chỗ này, thu thập một tán tu Thiên Võ Cảnh nhị trọng thiên quả thực dễ dàng.

Tần Mệnh trầm mặc không nói, con mắt dưới mặt nạ hoàng kim lóe ra tinh mang màu vàng, dường như đang suy nghĩ cái gì.

- Ta đang nói chuyện với ngươi!!

La Cẩn Huyên có chút không kiên nhẫn được nữa.

- Trước cho ta xem bao tay hoàng kim một chút.

Tần Mệnh nhắm lại mắt, cảm thụ lấy sông ngòi rừng mưa, đám người tụ tập bên người nữ tử này vừa rời khỏi không bao lâu, khả năng vẫn còn ở gần đây. Tuy nhiên, hắn tra xét trong chốc lát vậy mà không có cảm nhận được khí tức đặc biệt cường hãn, chẳng lẽ đều rời khỏi? Làm việc đủ nhanh nhẹn đó a!

- Làm xong chuyện cho ngươi thêm, một tay giao người, một tay cho ngươi bao tay hoàng kim.

- Ta vẫn là muốn xem bao tay trước một chút.

- Chỗ nào lại nói nhảm nhiều như vậy!

La Cẩn Huyên bỗng nhiên sinh lòng cảnh giác, người này giống như là lạ ở chỗ nào. Chẳng lẽ, hắn còn muốn cưỡng đoạt sao?

Tần Mệnh thản nhiên nói:

- Cho ta xem một chút thật hay giả.

- Ha ha, ngươi chán sống, muốn đánh chủ ý đếm ta?

Cái phần cảnh giác trong lòng La Cẩn Huyên kia càng nặng, nàng dùng sức nắm chặt tay phải, toàn thân kim quang hừng hực, chiếu sáng non sông rừng rậm. Tay trái giơ lên lệnh bài hắc thiết, cảnh cáo Tần Mệnh:

- Đừng tìm phiền toái cho bản thân. Ta chỉ cần chấn vỡ cái lệnh bài này, những bộ hạ kia của ta sẽ lập tức gấp trở về, cảnh giới bọn hắn cao hơn so với ngươi, nhất định để cho ngươi chịu không nổi!

- Ngươi nhìn phía sau ngươi một cái.

Tần Mệnh chỉ xa xa.

- Không biết sống chết!

La Cẩn Huyên cho rằng Tần Mệnh thật muốn tập kích nàng, quyết đoán chấn vỡ lệnh bài trong tay, một mảnh cuồng triều màu đen như là như gió bão phóng lên trời, thẳng vào tầng mây, tạo thành một cơn lốc dữ dội, cảnh tượng vô cùng kinh người, trong phạm vi hơn mười dặm đều có thể nhìn thấy.

Cùng một thời gian, đội ngũ Thánh Vu Giáo đang bay nhanh khắp nơi lập tức dừng lại, bốn vị Thiên Võ dẫn đội cảm thụ lấy văn ấn nhảy động nơi ngực, bỗng nhiên quay đầu lại nhìn qua trời xa.

Chủ nhân gặp nguy hiểm!!

Bọn hắn kinh ngạc ngắn ngủi, lại lập tức quay người vọt lên trở về, Thiên Võ dẫn đội xiên ngang trời cao, cố ý phóng xuất ra khí tức cường hãn, chấn nhiếp núi rừng, nổ vang ở trong trời đất, muốn nhắc nhở xa xa.

La Cẩn Huyên nhìn khí tức liên tiếp tách ra phía xa, mặc dù xa chút, nhưng năm ba phút đồng hồ liền đến.

Nàng cười lạnh nhìn Tần Mệnh, còn thật có kẻ không biết tốt xấu, dám đánh chủ ý với vu nữ Thánh Vu Giáo.
Bình Luận (0)
Comment