Chương 2875: Tại sau lưng ngươi (5)
Chương 2875: Tại sau lưng ngươi (5)
- Nhìn thấy không? Bọn hắn đến! Hừ hừ, hiện tại ngươi chấp nhận cũng phải chấp nhận, không chấp nhận cũng phải chấp nhận. Trước tiên lấy mặt nạ của ngươi xuống, ném cho ta.
- Cô nương, ngươi nhìn phía sau ngươi một cái, có một con hổ.
Tần Mệnh lại chỉ chỉ không trung.
- Đường đường là Thiên Võ, còn chơi trò mèo này, ngươi ấu trĩ...
La Cẩn Huyên đang muốn hừ lạnh, sắc mặt đột nhiên biến đổi, nàng vậy mà thật sự đã nhận ra một cỗ sát ý mãnh liệt, mãnh liệt như là sương mù dày đặc thực chất bao vây lấy nàng.
La Cẩn Huyên kinh hồn quay đầu lại, kinh nghiệm phong phú cùng bản năng để cho nàng né tránh sang bên cạnh.
- Rống!!
Bạch Hổ hùng cứ ở vách núi nghìn trượng phía xa, há miệng kêu gào, phun ra một mảnh vầng sáng như ngân hà mênh mông, sát khí ngập trời, phấp phới giữa trời đất, xông về La Cẩn Huyên. Nó đột nhiên bạo lên, vách núi nguy nga ầm ầm nổ tung tóe, loạn thế xé trời, bụi mù phất phới, cảnh tượng làm cho người ta vô cùng sợ hãi. Nó đạp bước chạy như điên, một bước vài trăm trượng, dường như rung chấn hoàn vũ, như nổ tung tóe không gian, thanh thế khủng bố, nhanh chóng giết đến.
La Cẩn Huyên mặc dù mạo hiểm tránh né, nhưng vẫn là bị sát uy mênh mông đập vào mặt va chạm đến, mặc dù là cách mấy nghìn thước, nhưng uy lực vẫn không có giảm bớt chút nào, đụng đến nàng khí huyết sôi trào, toàn thân xương cốt đều giống như vỡ vụn. Nàng sặc phun ra một ngụm máu, vừa sợ vừa giận, bên bờ sinh tử cưỡng ép vung ra ba quyển trục. Một cái hóa thành nộ thú cuồng phẫn, năng lượng sôi trào, thế như Thiên Thú; Một cái hào quang nổi dậy, chiếu khắp trời đất, bên trong lại muốn xông ra một mảnh sơn mạch, như là vượt qua không gian oanh oanh liệt liệt lao tới, ầm ầm nổ lớn, đinh tai nhức óc. Một cái tức thì hóa thành băng tinh đầy trời, hình thành mấy trăm lăng kính, phản chiếu ra muôn vật trời đất, che giấu lấy tung tích La Cẩn Huyên.
Đây là vũ khí mạnh nhất của nàng, bên bờ sinh tử không có bất kỳ giữ lại toàn bộ phóng xuất ra đi. Công kích cùng phòng ngự phối hợp, lại có ảo ảnh yểm hộ, nàng có thể thuận lợi đào thoát.
Nhưng mà...
Bạch Hổ đấu đá bừa bãi, toàn thân sát uy mênh mông cuồn cuộn, hình thành vô số phù văn lạnh giá, như là chiến giáp mặc ngoài toàn thân. Ầm ầm bạo hưởng, trong chớp mắt làm vỡ nát đầu mãnh thú kia, đánh xuyên qua non sông, làm vỡ nát lăng kính, hướng chỗ vô cùng, giống như sát thần xuyên qua nghìn vạn ngăn trở, hàng lâm đến trước mặt La Cẩn Huyên.
La Cẩn Huyên hoảng hốt, vô ý thức vung tay phải, nộ kích Bạch Hổ.
Bạch Hổ gào thét, móng vuốt cứng cỏi nặng hơn trăm vạn lực, khí tức Huyết Sát kinh hãi mãnh thú hung cầm trong rừng rậm, dồn dập gào thét, ngay cả rừng cây phía dưới đều đong đưa dữ dội giống như phủ ở trong mưa to gió lớn.
Bang!!
Bao tay hoàng kim cùng hổ trảo đối bính, một tiếng nổ lớn như long trời lở đất, màu trắng sóng khí cùng làn sóng vàng như là hai mảnh sóng thần oanh oanh liệt liệt đụng vào nhau, bạo lên ngập trời gió bão. Trong một cái chớp mắt, mênh mông vòm trời dường như xuất hiện một cảnh tượng kỳ diệu, một nữ tử như thiên thần vung vẩy trọng quyền, một đầu thượng cổ cự thú tức giận đập trảo, cảnh tượng lóe lên cái rồi biến mất, lại tràn ngập uy nghiêm vô tận, để cho vô cùng nhiều mãnh thú tán tu trong phạm vi hơn trăm dặm đều vô ý thức run rẩy một cái, hoảng sợ nhìn về không trung nơi xa.
La Cẩn Huyên toàn thân loạn chiến, thân thể hoàn toàn mất đi khống chế, tung bay đi ra ngoài, tay phải bình yên vô sự, nhưng cả cánh tay lại bị chấn đến chia năm xẻ bảy, gần như biến thành thịt nát xương vỡ bay múa đầy trời.
- Đùng!!
Tần Mệnh một tay bóp lấy La Cẩn Huyên bay ngược lại, năm ngón tay khấu chặt, đầu ngón tay đâm thủng da thịt, giữ chặt cái cổ trắng ngọc.
La Cẩn Huyên vô ý thức giãy dụa vài cái, sống sờ sờ đau ngất đi.
Bao tay hoàng kim không cần Tần Mệnh triệu hoán, đã bay thẳng đến chỗ hắn.
Bạch Hổ đứng ở giữa không trung, mắt hổ ẩn hiện nộ khí, vậy mà không thể đập vỡ nữ tử kia? Bao tay hoàng kim vậy mà có thể chống lại cùng móng vuốt sắc bén mạnh nhất của nó! Còn tại một khắc đối oanh này, trên bao tay hoàng kim tách ra khí tức càng làm cho nó cảm nhận được uy áp cường thịnh.
- Rời khỏi nơi này.
Sau khi Tần Mệnh mang lên bao tay hoàng kim, áo giáp cùng mặt nạ cũng nhanh chóng sút giảm vầng sáng, chủ động mà dung tiến vào trong thân thể của hắn. Hắn ra hiệu cùng Bạch Hổ, khống chế được La Cẩn Huyên, chấn mở cánh chim, phóng lên trời.
Năng lượng gió bão dữ dội ở nơi này phá hủy mấy nghìn thước rừng rậm, cũng kích thích đám Thiên Võ Thánh Vu Giáo đang lao nhanh xa xa.
Xảy ra chuyện gì?
Cùng ai đánh nhau!
Giống như có tiếng hổ gầm.
Chẳng lẽ là Yêu Chủ nào đó tập kích nàng? Nhưng có tên tuổi Thánh Vu Giáo chấn nhiếp, Súc sinh nào không có mắt dám trêu chọc vu nữ!
Bọn hắn toàn lực phóng thích linh lực, không ngừng thúc thăng tốc độ, nhưng chờ bọn hắn chạy tới nơi này, ngoại trừ bừa bộn đầy đất, thì cũng không còn có cái gì nữa.
- Vu nữ đâu?
Bọn hắn vừa sợ vừa giận, làm sao không còn! Chẳng lẽ lại bị ăn? La Cẩn Huyên mặc dù vừa mới tiến vào Thiên Võ, nhưng đó cũng là Thiên Võ, lại tùy thân mang theo rất nhiều bí bảo, Linh Yêu gì có thể một cái đối mặt liền khống chế nàng.
- Chẳng lẽ là Cổ Kiếm mộ, bọn hắn tập kích vu nữ?
Sắc mặt phu nhân âm hàn.
- Thất thần làm gì, tản ra tìm a!
Lão giả rống to, sau khi kiểm tra khí tức năng lượng trong phế tích, lập tức tiến lên một phương hướng khả nghi.