Tu La Thiên Đế (Bản Dịch)

Chương 2879 - Chương 2879: Thần Bí (1)

Chương 2879: Thần bí (1) Chương 2879: Thần bí (1)

Trong mấy tháng này, Tử Ngọc Sư còn bắt toàn bộ mãnh thú mạnh nhất dưới trướng nó triệu tập đến phạm vi lãnh địa bên trong, dùng phòng ngừa vạn nhất.

Mặc dù lực lượng của bọn nó chống cự Thánh Vu Giáo có chút khó khăn, nhưng liệu định Thánh Vu Giáo không dám toàn diện xâm lấn mảnh rừng này, nếu không đến lúc đó liền không chỉ là chuyện một phương Yêu tộc Tử Ngọc Sư, nhất định sẽ kích thích các Yêu tộc khác phẫn nộ. Tại Thương Huyền Thiên đình này, lãnh địa Nhân tộc đại tông đại phái đều có nghiêm khắc phân chia cùng hạn chế, tuyệt đối không cho phép đơn giản đặt chân những khu rừng rậm sông ngòi của Yêu tộc thống trị tuyệt đối kia, nếu không liền coi như là khiêu chiến, hết thảy hậu quả là cần tự phụ.

Tần Mệnh vừa xâm nhập lãnh địa Tử Ngọc Sư, ba Thiết Dực Thương Sư đầu uy phong lẫm liệt liền ngăn cản bọn hắn, thân thể hùng tráng khổng lồ như là voi lớn như, lại mang lân giáp như là giáp trụ sắt thép, thiết dực dày rộng mở ra hơn mười thước, hắc khí lượn lờ, uy thế kinh người.

- Rống!!

Bạch Hổ gào thét, uy thế như rồng, như là Yêu Vương.

Ba đầu Thiết Dực Thương Sư lập tức yếu đi khí thế, sợ hãi lui về phía sau, không dám đối kháng cùng Bạch Hổ. Khí tức Chí Tôn yêu tộc đối với các loại Linh Yêu sư hổ báo gấu có lấy áp chế cùng uy hiếp cực kỳ mãnh liệt.

Tiếng Bạch Hổ gào rú trầm thấp, mắt hổ sáng lạnh như là thiểm điện, nện bước chân nặng nề, bá đạo rảo bước tiến lên về phía trước, sát khí cuồn cuộn, xâm nhập núi rừng, uy nhiếp lấy ba đầu Thương Sư không ngừng lui về phía sau.

- Nơi này là lãnh địa Tử Ngọc Sư, trước khi gây ra hiểu lầm, lập tức quay người rời khỏi.

Sâu trong rừng già tối tăm, một nữ tử xinh đẹp toàn thân quấn quanh lấy hắc khí tà ác bay nhanh như kinh hồng, dường như rung động thoáng qua vút mạnh mà tới. Nàng cao gầy khỏe đẹp cân đối, trong ánh mắt dâng lên lục quang yếu ớt, một đôi con ngươi dựng thẳng tà khí nghiêm nghị.

Hắc khí quấn quanh toàn thân nàng ngẫu nhiên sẽ hiển hóa ra hư ảnh nhền nhện to lớn, như là gào thét trong Hắc Viêm, cho người loại cảm giác tà ác lại âm hàn nguy hiểm. Nàng là một đầu cổ thú tà ác, Phệ Hồn Lang Chu, nguy hiểm cực độ, hơn nữa có lấy thực lực Thiên Võ cảnh, là chiến thú quan trọng dưới trướng Tử Ngọc Sư.

Tuy nhiên, nàng lạnh lùng nhìn Bạch Hổ, lần nữa nhíu mày, vậy mà cảm nhận được một loại áp bách vô cùng cường liệt không cách nào nói rõ, thậm chí có loại áp lực không dám chống cự. Đây là một đầu Bạch Hổ bán huyết sao? Nhưng tại Thương Huyền Thiên đình này chưa từng nghe nói qua có Hổ Yêu huyết mạch như vậy.

- Chúng ta không có ác ý, là tới bái phỏng bằng hữu của Cổ Kiếm Mộ.

Tần Mệnh vác lấy La Cẩn Huyên hôn mê, từ trên đại thụ cao tới trăm trượng phía sau kia thả người nhảy xuống.

Phệ Hồn Lang Chu cùng Thiết Dực Thương Sư vừa rồi chỉ lo cảnh giác Bạch Hổ, lúc này mới chú ý tới phía trước vậy mà còn ẩn núp lấy một nhân loại.

- Ngươi là bằng hữu của bọn hắn?

- Đem người này giao cho bọn họ, bọn hắn liền rõ ràng.

Tần Mệnh đem La Cẩn Huyên ném tới.

- Nàng là ai?

- Vu nữ Thánh Vu Giáo, La Cẩn Huyên.

Vu nữ?

Phệ hồn Ma tộc bán tín bán nghi nắm lên La Cẩn Huyên hôn mê.

- Chờ ở đây, không cho phép lại tiến nửa bước.



Người của Cổ Kiếm mộ sau khi nhìn thấy La Cẩn Huyên liền chấn động, bọn hắn mặc dù rất ít ra ngoài, cũng biết vu nữ Thánh Vu Giáo đại biểu cho ý nghĩa gì. Lăng Huyên cùng Lăng Kiêu trước kia đã gặp qua La Cẩn Huyên, rất nhanh liền xác nhận thân phận của nàng.

Bọn hắn rất kỳ quái là ai dám ra tay ác như vậy đối với vu nữ Thánh Vu Giáo, cả cánh tay phải đều nát, xem bộ dáng là bị sống sờ sờ đánh ngất xỉu. Hơn nữa, vì cái gì còn muốn đích thân đưa qua đến? Lại là làm sao tìm tới nơi này!

- Là ngươi?

Lăng Kiêu cùng Lăng Huyên lần đầu tiên nhìn thấy Tần Mệnh liền nhận ra, đây không phải chính là cái người cùng ngày cứu bọn hắn kia ư, còn có đầu Bạch Hổ uy phong lẫm liệt kia.

- Lại gặp mặt, các ngươi còn giống như nợ ta một tiếng cảm tạ.

Tần Mệnh cười nhạt, thật đúng là hai người này. Cùng ngày tóc tai bù xù vô cùng chật vật, như là hai tên ăn mày, hiện tại tẩy trừ an tĩnh, đổi sang y phục sạch sẽ hoàn toàn mới, thậm chí có loại hương vị kim đồng ngọc nữ. Hơn nữa cùng ngày nhìn thấy, hai người vẫn là Địa Võ Cảnh, bây giờ lại song song tiến vào Thánh Võ Cảnh.

- Các ngươi biết nhau?

Người của Cổ Kiếm mộ hiếu kỳ đánh giá Tần Mệnh, lại là một cường giả Thiên Võ Cảnh nhị trọng thiên, khí chất phi phàm, yêu hổ bên người kia cũng là Thiên Võ nhị trọng thiên, một người một thú thoạt nhìn thật không đơn giản.

- Chúng ta ngày đó bị người của Thánh Vu Giáo đuổi giết, là hắn ra tay đã cứu chúng ta.

Lăng Kiêu lúc ấy chỉ muốn đuổi tới Cổ Kiếm mộ, cũng chỉ tin tưởng Cổ Kiếm mộ, bất luận kẻ nào hay bất cứ chuyện gì cũng đều không để ý. Về sau tỉnh táo nghĩ lại, lúc ấy người nọ giống như thật không có ác ý, chính là thuần túy ra tay tương trợ. Không nghĩ tới cách mấy tháng, vậy mà lại lần nữa gặp.

- Đa tạ bằng hữu trượng nghĩa tương trợ, ta là cô cô của bọn hắn.

Một vị phu nhân có chút gật đầu, hướng Tần Mệnh nói tiếng cảm tạ.

- Chỉ đùa chút thôi, không cần khách khí, ngày đó chỉ là đụng phải, tiện tay mà thôi. La Cẩn Huyên là vu nữ Thánh Vu Giáo, giao cho các ngươi, xử trí như thế nào tùy các ngươi định đoạt, có thể dùng nàng làm mấy cạm bẫy, cũng có thể thừa cơ cùng nàng đàm phán vân vân.... Tuy nhiên rất nhiều người của Thánh Vu Giáo đang truy tung nàng, giống như có thể cảm nhận được vị trí của nàng, các ngươi muốn xử trí liền sớm làm.
Bình Luận (0)
Comment