Chương 2880: Thần bí (2)
Chương 2880: Thần bí (2)
Người của Cổ Kiếm mộ hai mặt nhìn nhau, có chút kỳ quái, người này không sợ Thánh Vu Giáo sao? Hay là có mục đích đặc thù gì.
- Tiền bối, ngài vì cái gì lại muốn giúp chúng ta?
Lăng Huyên giọng điệu khách khí, nhưng trong ánh mắt mang theo cảnh giác. Ngày đó gặp nhau là ngoài ý muốn, hôm nay liền có chút không thể nào nói nổi. Vô duyên vô cớ cướp đi vu nữ Thánh Vu Giáo, còn tự mình đưa qua đến, cái này không phải chuyện mà người vốn không quen biết sẽ làm, rõ ràng là có ý đồ gì.
- Ta liền có mấy cái vấn đề nhỏ.
- Xin mời ngài nói.
- Các ngươi thật sự tập hợp đủ Hoàng Tuyền Thánh kinh?
Tần Mệnh có nhiều thâm ý nhìn Lăng Huyên.
Trong lòng Lăng Tuyết lần nữa cảnh giác, cùng người của Cổ Kiếm mộ trao đổi ánh mắt.
- Đúng vậy.
- Hoàng Tuyền Thánh kinh từ sau khi tách rời chưa từng có người tập hợp đủ qua, càng chưa thấy qua phiên bản đầy đủ chân chính, sao các ngươi lại có thể tập hợp đủ, lại thế nào xác định chính là Hoàng Tuyền Thánh kinh nguyên vẹn.
Tần Mệnh mới đầu cũng không để ý, nhưng Thánh Vu Giáo chấp nhất truy tung để cho hắn đã có hoài nghi mới.
Lăng Huyên lắc đầu, vấn đề này nàng không cách nào trả lời. Phụ thân vì cái gì đột nhiên như nổi điên cần phải tìm kiếm Hoàng Tuyền Thánh kinh, lại là làm sao một cái lại tiếp lấy một cái tập hợp đủ, lại thế nào vạn phần xác định đó chính là Hoàng Tuyền Thánh kinh nguyên vẹn, những chuyện này đều phải hỏi một cái, vì cái gì, nhưng sau khi Hoàng Tuyền Thánh kinh tập hợp nguyên vẹn đã chân chân thật thật dung nhập thân thể của nàng, đến bây giờ còn không có xuất hiện phản ứng dị thường, ngược lại tu luyện vô cùng thông thuận. Nàng thời gian dần qua không hỏi vì cái gì nữa, mà là ngày đêm không ngừng cố gắng nghiên cứu, dốc lòng tu luyện. Nàng hiện tại thầm muốn báo thù, vì phụ thân, vì gia tộc báo thù!
- Các ngươi là từ khi nào thì đã bắt đầu sưu tập Hoàng Tuyền Thánh kinh?
- Chính là mấy năm gần đây.
- Tại sao phải sưu tập Hoàng Tuyền Thánh kinh?
- Ngài chẳng lẽ cũng muốn Hoàng Tuyền Thánh kinh?
Lăng Huyên cảnh giác, giọng điệu thoáng cứng nhắc chút ít.
Lăng Kiêu muốn nhắc nhở muội muội khách khí một chút, dù sao người ta cũng đã cứu mạng của mình, nhưng nghĩ đến người này nếu quả thật chính là đến vì Hoàng Tuyền Thánh kinh, đó chính là kẻ địch của bọn họ!
- Nếu như ta muốn, ngày đó đã liền cầm đi. Không cần khẩn trương, ta chỉ là muốn chứng thực một chuyện.
Trong đầu Tần Mệnh nắm chắc, lại cười nhạt một tiếng với bọn hắn, sau đó cáo từ rời khỏi.
- Bằng hữu, chờ một chút.
Người của Cổ Kiếm mộ vẫn là không có làm rõ ràng đến cùng đang xảy ra chuyện gì, người này thần thần bí bí, đến cùng là địch hay là bạn? Theo lý thuyết khi trước cứu Lăng Huyên Lăng Kiêu, hiện tại còn hỗ trợ bắt được vu nữ Thánh Vu Giáo, bọn hắn nên chân thành nói lời cảm tạ, càng nên mời đến bên trong làm khách, dù là cho chút ít hồi báo đều là chuyện đương nhiên, nhưng người này ngôn ngữ hành vi ngược lại làm cho bọn hắn quả thực là sờ không rõ.
Lão giả Cổ Kiếm mộ đi đến phía trước, giọng điệu khách khí:
- Xin thứ cho lão phu thất lễ hỏi một câu, ngươi có thù oán cùng Thánh Vu Giáo sao?
- Không có.
- Tại sao phải giúp chúng ta?
- Trước chừa chút ấn tượng tốt, tương lai nếu như không làm được bằng hữu, cũng không đến mức sống chết với nhau.
Trên mặt Tần Mệnh mang theo nụ cười thần bí, lại nhìn Lăng Huyên, mang theo Bạch Hổ đi đến rừng rậm.
- Bằng hữu...
Người của Cổ Kiếm mộ càng hồ đồ, còn muốn hỏi nhiều vài câu, nhưng trước khi Tần Mệnh biến mất trong rừng cây đã truyền đến một câu:
- Nếu như đến bước đường cùng, có thể đi về hướng chính bắc, trên dưới một nghìn dặm.
Người của Cổ Kiếm mộ trao đổi lấy ánh mắt kỳ quái, lại đều nhìn về Lăng Huyên cùng Lăng Kiêu.
Lăng Kiêu nhún vai, là thật sự không hiểu nổi.
Lăng Huyên yên lặng nhớ kỹ Tần Mệnh, mặc dù hiện tại vẫn còn không hiểu, nhưng vẫn luôn cảm thấy tương lai ngày nào có thể sẽ phát sinh chút gì đó.
- Xử trí La Cẩn Huyên như thế nào?
Một người hỏi, đây mới là việc cấp bách.
La Cẩn Huyên là vu nữ, có linh hồn liên hệ cùng đám chiến nô của nàng, rất có thể sẽ truy tung qua đến, đến lúc đó không chỉ bọn hắn sẽ bạo lộ, ngay cả những bằng hữu Yêu tộc này đều sẽ nhận đến liên quan. Bọn hắn tới nơi này chủ yếu hay là muốn trốn tránh truy tung, giấu chừng mười năm tám năm, không phải vạn bất đắc dĩ thì không muốn khai chiến, càng không muốn liên lụy Tử Ngọc Sư vào đến.
- Giết!!
Lão nhân giọng điệu lạnh lùng nghiêm nghị, bọn hắn không có khả năng thỏa hiệp đàm phán cùng Thánh Vu Giáo, hơn nữa La Cẩn Huyên không phải loại lương thiện, mặt ngoài một bộ vụng trộm, khả năng hôm nay đồng ý hợp tác, sau khi rời khỏi liền gọi Thánh Vu Giáo giết qua đến, cùng loại người này làm giao dịch chính là ngại sống lâu.
- Chúng ta cùng Thánh Vu Giáo không có gì có thể nói chuyện, giết!
Lăng Tuyết vĩnh viễn sẽ không quên mối thù diệt môn lúc trước, đàm phán? Hoà giải? Chỉ cần nàng một ngày còn sống, thì tuyệt đối sẽ không có khả năng!
Không lâu sau đó, sâu trong rừng mưa vang lên tiếng kêu gào thảm thiết thê lương, động bay lên lượng lớn linh điểu. Những Thánh Võ cao giai cùng Thiên Võ truy tung La Cẩn Huyên kia cùng một thời gian lại vô cùng đột nhiên quỳ rạp xuống đất lên, thất khiếu chảy máu, thống khổ bi thương gào thét, như là đã nhận lấy thống khổ dằn vặt không thuộc về mình, có mấy người như là cá rời khỏi nước quay cuồng dữ dội, miệng đầy là máu.
Những người cảnh giới hơi thấp kinh hoảng lui về phía sau, bọn hắn không phải chiến nô của La Cẩn Huyên, cũng không có tư cách cùng thần hồn vu nữ đụng vào nhau. Nhưng bọn hắn rất rõ ràng cái này ý vị như thế nào, vu nữ... Chết...
Bọn hắn nhìn đám chiến nô thống khổ trên mặt đất, trong lòng dâng lên trậ`n trận khí lạnh.