Chương 2957: Giết Yêu Điệp (2)
Chương 2957: Giết Yêu Điệp (2)
Một hồi va chạm dữ dội, để cho lực lượng thời không Vạn Tuế Sơn bao phủ bọn hắn, năm mươi người không một ai may mắn thoát khỏi, toàn bộ trong thời không thác loạn, có người tóc trắng xoá, có người trong nháy mắt chết héo, có người tức thì trở lại thanh niên - tráng niên, đội ngũ Hoang Lôi Thiên cường hãn tinh nhuệ trong chớp mắt bị hủy diệt đả kích.
Lôi Chủ trở lại Thiên Võ tam trọng thiên, Lôi Đình Yêu Điệp già yếu dữ dội, hai tộc lão Thiên Võ Cảnh trực tiếp biến thành tro cốt, ba Thiên Võ rơi xuống về Thánh Võ, mà bốn Thiên Võ khác già nua suy bại, đám Thánh Võ càng là có hơn mười người chết thảm.
Đội hình đã từng có thể ‘Đông Sơn tái khởi’, bây giờ mạnh nhất chỉ có Lôi Đình Yêu Điệp cùng một chiến tướng Lữ Vạn Xương, cũng đều là Thiên Võ Cảnh ngũ trọng thiên. Dù cho trở lại Thiên đình, bọn hắn đều không có trụ cột trùng kiến Hoang Lôi Thiên, đối với Lôi Chủ cùng tất cả bọn họ mà nói, thật giống như đột nhiên không có hi vọng, rơi xuống đến vực sâu vạn trượng.
Loại cảm giác này giống như là nghìn vạn con kiến đang bò qua bò lại toàn thân, lại còn cắn xé lấy huyết nhục cùng xương cốt của ngươi.
- Tần Mệnh đâu? Còn không tìm được ư!
Lôi Chủ đột nhiên gào thét, chấn đến cả ngọn núi xương đều đong đưa, lượng lớn xương vỡ rơi vãi như trời mưa.
- Đang tìm! Ngày hôm qua truyền đến tin tức, có người nhìn thấy Tần Mệnh nhiều lần xuất hiện tại phía nam Vạn Tuế Sơn.
Chiến tướng Thiên Võ Cảnh ngũ trọng thiên Lữ Vạn Xương tóc trắng xoá, khuôn mặt tiều tụy, kiên trì ra mặt giải thích. Bọn hắn mới tới Vạn Tuế Sơn, mấy ngày hôm trước đều là đang tìm kiếm lẫn nhau, tận khả năng tập hợp đến cùng một chỗ, mấy ngày nay mới bắt đầu quen thuộc Vạn Tuế Sơn, tìm kiếm Tần Mệnh. Nhưng Vạn Tuế Sơn xương trắng mênh mông, thế lực rất nhiều, trải rộng rất nhiều mãnh thú hung hãn, thậm chí còn có người vạn năm trước, hoàn cảnh phức tạp mà quỷ dị để cho bọn hắn không thể không cẩn thận, hành động vẫn luôn tiến hành vô cùng chậm.
- Nhiều lần?
Ánh mắt Lôi Chủ lạnh lùng như đao phong quét về phía Lữ Vạn Xương.
- Tần Mệnh không lo ẩn núp, lại dám đi ra bên ngoài nhiều lần lộ diện? Thân thể của hắn không biến hóa sao?
Mặc dù cảnh giới Lữ Vạn Xương siêu việt hơn Lôi Chủ, nhưng tư tưởng thâm căn cố đế vẫn là để cho hắn từ trên người Lôi Chủ cảm nhận được cảm giác áp bách to lớn, hắn cung kính nói:
- Tần Mệnh năm đó đã tới Vạn Tuế Sơn, sau khi trở về vẫn là thiếu niên, không có biến hóa rõ ràng, ta đoán hắn khả năng có biện pháp nào có thể điều trị thân thể. Căn cứ theo những người nhìn thấy hắn giới thiệu, bên người Tần Mệnh có Bạch Hổ, cũng có Ô Kim Bảo Trư. Bất luận cảnh giới hay là bộ dáng thoạt nhìn đều rất bình thường.
Lôi Chủ lại là một hồi phẫn uất ảo não, tuổi không biến hóa, chẳng phải là cảnh giới cũng không biến hóa? Ta đường đường là Lôi Chủ, vậy mà sa đọa đến cùng cảnh giới với tên hỗn đản Tần Mệnh kia? Ông trời ơi, ngươi muốn chơi ta tới khi nào?!
- Tìm được hòn đảo kia chưa?
- Tạm thời còn không có phát hiện.
- Cửu Mục Kim Thiềm thì sao?
- Cũng không có phát hiện.
Lữ Vạn Xương có chút cúi đầu, bọn hắn mới vừa tới Vạn Tuế Sơn mười ngày mà thôi, toàn bộ tập hợp đã dùng ròng rã năm ngày, trông cậy vào các tộc nhân hiện tại liền truy tung đến tất cả mục tiêu thật sự là làm khó người. Hơn nữa, không chỉ bản thân Lôi Chủ táo bạo, tâm tình của tất cả mọi người đều rất hỏng bét, bất luận là già đi hay là mất tuổi cùng cảnh giới, trong lòng cũng không phải thoải mái, rất khó để cho tất cả bọn hắn hết sức. Những người chủ động yêu cầu ra đi tìm kia, nói không chừng chính là trốn ở chỗ nào thống khổ nổi điên đây này.
…
- Cho các ngươi thời gian hai ngày, tìm đến Tần Mệnh cho ta!
Lôi Chủ phẫn uất nhìn lên lôi thuẫn trước mặt, dùng sức nắm chặt hai tay, đây là vũ khí kiêu ngạo nhất của hắn, càng là biểu tượng chủ nhân Hoang Lôi Thiên của hắn, nhưng bây giờ lại không giơ lên được. Có thể đem lôi thuẫn chuyển đến nơi đây, đều là Lôi Đình Yêu Điệp cùng Lữ Vạn Xương liên thủ mới làm được.
- Lôi Chủ yên tâm, chúng ta đang gia tăng điều tra, nếu như phát hiện Tần Mệnh, nhất định sẽ tận lực truy tung.
Lữ Vạn Xương trịnh trọng nói.
- Lôi Đình Yêu Điệp đã tự thân ra đi tìm, dùng cảnh giới Thiên Võ Cảnh ngũ trọng thiên như nó, cùng với mẫn cảm đối với sấm sét, lại càng dễ tìm đến Tần Mệnh.
Hơn mười tộc nhân cúi đầu, sắc mặt đều rất ngưng trọng. Ai có thể nghĩ đến, vốn là nên thuận lợi truy tung, vậy mà xuất hiện kịch biến, rõ ràng phải bắt được Tần Mệnh, lại lọt vào đả kích. Ngay cả Vạn Tuế Sơn tồn tại ở trong truyền thuyết đều ra tới quấy rối.
Bầu không khí trầm mặc, mọi người lặng yên suy nghĩ chuyện của riêng mình. Ai cũng không có chú ý đến, trong đống xương rậm rạp chằng chịt có một khối xương cốt giống như không đúng như vậy, đó là một cái đầu lâu, bên trong mơ hồ nổi lên vài tia lục quang, giống như đang nhìn chằm chằm bọn hắn, cũng đang ngó chừng tòa lôi thuẫn nặng nề kia.
- Nghìn vạn lần nhớ kỹ, phải bắt sống!
Sau khi bình phục trong chốc lát Lôi Chủ từ trong kẽ răng nặn ra âm thanh lạnh như băng, hắn muốn tự thân dằn vặt Tần Mệnh, để cho hắn sống không bằng chết, càng muốn từ trong miệng hắn đào ra phương pháp rời khỏi Vạn Tuế Sơn, hắn đường đường là chủ nhân Hoang Lôi Thiên, tuyệt đối không thể bị nhốt ở nơi này.