Chương 3117: Không thành thật a (1)
Chương 3117: Không thành thật a (1)
Dương Đỉnh Phong vác lấy chiến kích, hơi cao ngạo ngửa đầu:
- Những người khác đâu, làm sao lại chỉ còn lại một mình ngươi.
- Không liên quan gì tới ngươi, cút ngay! Bằng không thì ta tự tay chặt ngươi! Khấu Thanh Dương hiện tại không có tâm tư để ý tới Dương Đỉnh Phong, muốn vội vã đuổi theo hòn đảo kia.
- Làm sao không quan hệ, nếu như chỉ còn một mình ngươi... Ha ha... Cơ hội tốt như vậy ta sao có thể từ bỏ.
Dương Đỉnh Phong hừ hừ cười lạnh.
- Chỉ bằng các ngươi?
Ánh mắt Khấu Thanh Dương lạnh băng, Hắc Giao dưới thân phẫn nộ gào thét, sôi trào lên sát khí khủng bố, tại đáy biển nhấc lên từng tầng sóng lớn, tình cảnh rung động.
- Dù cho đấu không lại ngươi, cũng phải cùng ngươi chơi đùa. Đường đường là Tặc Thanh Dương Vô Hồi Cảnh Thiên khó được lạc đàn, cơ hội thật tốt.
Dương Đỉnh Phong tóc dài nhảy múa cuồng loạn, từng sợi dẫn phát như là tia chớp màu bạc phất phới, nhấc lên năng lượng khủng bố, cùng Ngân Sắc Mị Ảnh dung hợp. Chiến thuyền tăng vọt ánh sáng, tách ra vạn đạo cường quang, như là một đầu nữ yêu to lớn bình thường quay cuồng tại đáy biển, giết đến Khấu Thanh Dương.
Mỹ Đỗ Toa, Tần Mệnh, Kim Thánh Quân, toàn bộ tách ra cường uy, phóng xuất ra năng lượng cực lớn, sẵn sàn trận địa đón địch.
- Dương Đỉnh Phong, ngươi chán sống!
Khấu Thanh Dương càng không muốn cùng hắn dây dưa, hắn càng là mãnh liệt. Hắn bây giờ cách hòn đảo kia vốn đã rất xa, trì hoãn trong chốc lát nữa khả năng liền thật sự mất dấu. Nhưng... Ngân Sắc Mị Ảnh đi nhanh tại đáy biển, kéo đến vô số tàn ảnh, đánh tới hắn.
- Lão tử lãng phí thời gian chơi đùa cùng ngươi, ngươi còn không vui. Tiểu tặc, ngậm sóng đi.
Dương Đỉnh Phong giận dữ hét to, khống chế Ngân Sắc Mị Ảnh giết mạnh về phía trước. Chiếc chiến thuyền này là các trưởng lão Tinh Linh đảo liên thủ chế tạo, tốc độ có thể nói là nhất tuyệt thiên hạ, có thể truy kích Thiên Võ cao giai, là vũ khí truyền thừa của lịch đại đầu lĩnh người phát ngôn của Tinh Linh đảo.
- Muốn chết!
Khấu Thanh Dương nổi giận, dẫn theo chiến mâu giết tới. Nhưng Ngân Sắc Mị Ảnh khí thế to lớn đột nhiên chuyển hướng, như chớp phóng lên trời, tránh được Khấu Thanh Dương, mấy cái lập loè biến mất tại đáy biển tối tăm. Thanh âm hung hăng càn quấy theo Ngân Sắc Mị Ảnh chuyển dời về lay động đáy biển:
- Ha ha, không có đánh vào!
Khấu Thanh Dương xấu hổ, hận không thể đi qua giết chết hắn, nhưng nghĩ đến hòn đảo đang biến mất phía trước, lại không thể không ngăn chặn lửa giận, khống chế Hắc Giao tiếp tục đuổi. Nhưng mà, sóng sáng màu bạc ùn ùn kéo đến lần nữa hàng lâm, Dương Đỉnh Phong khống chế lấy Ngân Sắc Mị Ảnh lại giết trở về.
- Tặc! Đang đi đâu! Đến cạnh đây, vi phụ kể chuyện xưa cho ngươi. Ngày trước có ngọn núi, trên núi có tòa miếu, trong miếu có tên hòa thượng hắn đang ngươi cười với...
- Dương Đỉnh Phong, khuyên ngươi đừng tìm chết!
- Ta đang tìm chết, tới giết ta a, ngươi ngược lại là giết ta a.
- Giết!!
Tiếng gào rú cuồng loạn nương theo giao phong kịch liệt, triệt để rối loạn đáy biển. Khấu Thanh Dương bị lần lượt khiêu khích triệt để chọc giận, Dương Đỉnh Phong tức thì lợi dụng ưu thế của Ngân Sắc Mị Ảnh luân phiên né tránh, lúc sau bọn người Mỹ Đỗ Toa tập trung lực lượng đả kích quấy nhiễu, một hồi Thiên Võ giao phong vốn hẳn nên kịch liệt bá đạo, nhanh chóng biến thành một hồi trò khôi hài hoang đường.
Hai canh giờ sau, Dương Đỉnh Phong khống chế Ngân Sắc Mị Ảnh nghênh ngang rời đi, để lại Khấu Thanh Dương gần như bạo tẩu phẫn nộ gào rú, nhưng hắn cũng đã triệt để mất đi tung tích Thất Nhạc Cấm Đảo.
…
Sau khi Thái Thản Chiến Viên dẫn đội ngũ Bát Hoang Thú Vực đuổi tới nơi Thất Nhạc Cấm Đảo vừa bắt đầu ẩn thân, nơi này đã sớm không còn đảo bóng dáng. Trên đường đến Thái Thản Chiến Viên đã suy đoán qua Thất Nhạc Cấm Đảo có khả năng sẽ vụng trộm di chuyển, nhưng sẽ không thoát được quá xa, càng không khả năng đi sâu vào Cổ Hải.
Phiên Hải Cự Sa cẩn thận tìm tòi, tìm kiếm tung tích hòn đảo.
Thái Thản Chiến Viên ở qua một thời gian ngắn ở nơi này, hiểu rõ đối với tình huống chỗ đó, đối với thái độ đảo chủ cũng có thể đoán không sai biệt lắm, có nó chỉ dẫn, lại có Cự Sa dò xét, đi qua dài đến một ngày một đêm cố gắng, rốt cuộc chúng cũng tìm được nơi Thất Nhạc Cấm Đảo di chuyển, tuy nhiên ngoại trừ vực sâu bừa bộn lại bình tĩnh dưới đáy biển, cũng không còn tung tích hòn đảo.
- Cấm đảo nên ẩn núp qua một thời gian ngắn ở chỗ này, tuy nhiên lại rời khỏi.
Sắc mặt Thái Thản Chiến Viên u ám, tại sao lại di chuyển, nếu như lại đến sớm một ngày, nói không chừng cấm đảo vẫn còn. Đám nhân loại trên cấm đảo kia đều rất mẫn cảm, trì trễ một ngày không đến, nói không chừng liền nghĩ ngợi lung tung cái gì.
- Bọn hắn không dám giết Cùng Kỳ, tiếp tục tìm cho ta!
Dẫn đội chính là một trong ngũ đại truyền thừa Cùng Kỳ Bát Hoang Thú Vực. Một tên đã bị chết ở tại Vạn Tuế Sơn, hiện tại chỉ còn lại bốn Cùng Kỳ truyền thừa. Nó không chỉ cao tuổi hơn so với con đã chết kia, thực lực càng là cường đại, có lấy thực lực Thiên Võ Cảnh cửu trọng thiên khủng bố, toàn thân lượn lờ sát khí, hai con ngươi tinh hồng hung tàn, dường như một cái hô hấp phun ra đều là khí thế hung ác như tử vong.
- Bọn hắn chính xác không dám giết, nhưng sẽ càng ngày càng cẩn thận.
Thái Thản Chiến Viên trong lòng sốt ruột, là nó trở lại cùng Cùng Kỳ thuần huyết, nếu như xảy ra chuyện gì ngoài ý muốn, không chỉ Cùng Kỳ nhất tộc sẽ muốn mạng của nó, Thái Thản nhất tộc cũng sẽ không dễ dàng tha cho nó.
Đám Phiên Hải Cự Sa liên tiếp tản ra, tìm kiếm manh mối tại vực sâu tối tăm dưới đáy biển.
- Rốt cuộc hòn đảo kia là nơi nào, làm sao có thể trọn vẹn che dấu tung tích.