Chương 3140: Dã tâm bộc phát (4)
Chương 3140: Dã tâm bộc phát (4)
- Vậy thì tốt.
Tiêu Hùng hài lòng gật đầu, nói:
- Nếu như hai huynh đệ các ngươi có thể liên thủ, một người phía trước, một người phía sau, một người thủ hộ gia tộc, một người phát triển gia tộc, Tiêu gia nhất định có thể ngông nghênh quật khởi tại thế hệ các ngươi này.
- Tuy nhiên năng lực của ta hiện tại vẫn là muốn giữ bí mật, nhất là chỗ đại ca đó, tạm thời đừng cho hắn tuyên dương đi ra ngoài, nếu không đối với ta đối với gia tộc đều bất lợi.
- Đương nhiên, ta vẫn luôn an bài người đi theo hắn, chỉ cần hắn dám nói lung tung, tuyệt đối không tha nhẹ, bất kể là ai nghe được hắn nói, lập tức tru sát.
Tiêu Hùng cũng là ngoan nhân, đáy mắt nhấp nháy hàn quang.
Tiêu Thiên Phong cùng Tiêu Hùng hàn huyên hai câu, bỗng nhiên trầm mặc không nói.
- Thiên Phong còn có yêu cầu gì? Trong nhà khi trước là bạc đãi qua ngươi, tuy nhiên từ nay về sau, ngươi có yêu cầu gì cứ việc nói, một ngày vi phụ còn tại thế, thì nhất định sẽ hết sức giúp ngươi.
Tiêu Hùng nói rất trắng ra, có một số việc không cần thiết che giấu, hắn trước kia chính là thực có lỗi với Tiêu Thiên Phong, tuy nhiên sau này cũng sẽ dùng thái độ đến đỡ trưởng tử đến đỡ Tiêu Thiên Phong.
Tiêu Thiên Phong lập loè ánh mắt, dường như có chút do dự.
Tiêu Hùng kỳ quái nhìn hắn, bỗng nhiên có chút khẩn trương, sợ Tiêu Thiên Phong đưa ra yêu cầu quá phận gì. Năm tháng trước sau khi Tiêu Thiên Phong trở lại, giống như hoàn toàn thay đổi thành một người khác, trước kia điệu thấp trầm mặc, không nói một lời, đi đường đều là cúi đầu, ngoại trừ tu luyện chính là tu luyện, hiện tại bất luận là ánh mắt, khí thế, thậm chí là thần thái, đều thay đổi hoàn toàn. Tuy nhiên Tiêu Hùng cũng không ngại, trước kia Tiêu Thiên Phong thiếu khuyết thêm vài phần bá đạo, hiện tại vừa hay đã bổ khuyết. Đến tiếp quản gia tộc, thống ngự toàn thành, càng cần một phần lòng dạ, một phần lãnh khốc. Có yêu cầu gì, hắn đều tận lực thỏa mãn, chỉ cần không phải quá phận, coi như là một ít đền bù của hắn đối với Tiêu Thiên Phong.
Tiêu Thiên Phong từ trên bên cạnh bàn đá vê lên một tấm giấy màu vàng kim nhạt, lật qua đẩy đến chỗ Tiêu Hùng.
- Lệnh lùng bắt?
Tiêu Hùng gặp qua lệnh lùng bắt này, toàn thành dán không dưới một trăm tờ, là lệnh lùng bắt vô thượng Hoàng tộc Vô Hồi Cảnh Thiên tỏa ra toàn bộ Cổ Hải, một tháng ngắn ngủi, có thể nói toàn bộ Cổ Hải đều nhận được tin tức. Nhưng mà chưa từng có người nào gặp qua người này, càng không có ai nghe nói qua hai chữ Tần Mệnh, hắn cũng chỉ là tượng trưng an bài người đi điều tra, cũng không có quá để ý.
Tiêu Thiên Phong nhẹ gõ đầu ngón tay dưới những chữ lệnh lùng bắt phía kia, trong đó có một người là ‘Dương Đỉnh Phong’. Câu chữ rất ngắn, chủ quan chính là Tần Mệnh nguy hiểm, thân phận thần bí, từng ở chung qua cùng Dương Đỉnh Phong.
- Dương Đỉnh Phong?
Tiêu Hùng tôn là thành chủ, đối với rất nhiều chuyện thần bí người thần bí ít nhiều đều có chỗ nghe thấy, Dương Đỉnh Phong chính là một kẻ mạnh có thân phận thần bí mà thực lực cũng vô cùng cường hãn, là một tán tu, giống như cũng không phải tán tu, nghe nói rất nhiều bá chủ đỉnh cấp thế lực còn có chút sợ hãi đối với hắn.
Tiêu Thiên Phong hơi trầm ngâm, dường như đang làm lấy quyết định gì. Người khác không biết thân phận Dương Đỉnh Phong, hắn lại rõ rõ ràng ràng, bởi vì hắn chính là một trong những người phát ngôn của Tinh Linh đảo, còn đã từng chịu Dương Đỉnh Phong chỉ huy.
Tiêu Hùng nhìn Tiêu Thiên Phong. Có cái gì không đúng sao?
- Giúp ta...
- Cái gì?
Tiêu Thiên Phong lập tức muốn nói ra lại nuốt xuống, hắn vẫn còn do dự, một hồi lâu sau, mới nói:
- Giúp ta liên hệ Vô Hồi Cảnh Thiên!
- Ngươi có tin tức của Tần Mệnh, hay là tin tức Dương Đỉnh Phong?
- Ta có càng nhiều tin tức!
- Thiên Phong, ngươi bây giờ cần điệu thấp, vạn lần không được trêu chọc vô thượng Hoàng tộc, càng không thể liên lụy đến trong tranh đấu của bọn hắn.
Tiêu Hùng biết rõ Tiêu Thiên Phong hiện tại không giống với lúc trước, nhưng vô thượng Hoàng tộc là thế lực tuyệt đối không thể trêu chọc. Mặc dù chỉ là truy nã một người, nhưng có thể làm cho Vô Hồi Cảnh Thiên cùng Bát Hoang Thú Vực liên hợp truy nã cũng không phải loại lương thiện gì.
- Ngài cứ việc giúp ta đi làm, ta tự có chừng mực.
Tiêu Hùng còn muốn khuyên nhủ vài câu, nhưng Tiêu Thiên Phong đã xua tay để cho hắn rời khỏi. Tiêu Hùng rất nghiêm túc nhìn hắn trong chốc lát, thật có chút lo lắng Tiêu Thiên Phong dã tâm quá lớn, ngược lại cuối cùng hại hắn. Suy đi nghĩ lại, hắn rời khỏi đình viện tự thân đi ra ngoài an bài, chọn lựa tâm phúc tin tưởng nhất đi liên hệ, cũng liên tục bàn giao chỉ là ‘Khả năng phát hiện’ manh mối, hay là ‘Dương Đỉnh Phong’.
Tiêu Thiên Phong ngồi ở dưới gốc cây già đã trầm mặc một lát, đáy mắt hiện lên tia lãnh mang, chuyện này cân nhắc đã lâu, cầu phú quý trong nguy hiểm, nếu trời xanh đã giao phó hắn sứ mạng càng lớn, hắn đảm phách nên càng lớn. Lần đầu tiên Vô Hồi Cảnh Thiên cùng Bát Hoang Thú Vực liên thủ tuyên bố lệnh lùng bắt, khẳng định chuyện mang trọng đại, nếu như Dương Đỉnh Phong rơi xuống trong tay bọn họ, khẳng định dữ nhiều lành ít. Tinh Linh đảo không muốn gây chuyện, càng sẽ không ra mặt cứu hắn. Cho nên, chỉ cần Vô Hồi Cảnh Thiên chỗ đó có đáp lại, Dương Đỉnh Phong hẳn phải chết không thể nghi ngờ.
Đối với Dương Đỉnh Phong hắn không có gì xứng đáng để cảm thấy lỗi, hắn vẫn luôn không phục do Dương Đỉnh Phong đến thống lĩnh người phát ngôn, nếu như lần này thành công, nói không chừng Tinh Linh nữ hoàng nên một lần nữa lựa chọn người phát ngôn, dùng thiên phú năng lực hắn hiện tại, khả năng lớn nhất.
Khống chế Vũ Lăng Thành, lưng tựa Tinh Linh đảo, lại có được đội ngũ người phát ngôn, Tiêu Thiên Phong hắn sẽ có đủ tư cách quật khởi Cổ Hải, đối kháng những siêu cấp thiên tài kia.
Mặc dù có chút mạo hiểm, nhưng đáng để hắn làm. Tiêu gia mặc dù cường thịnh, nhưng lại kém xa chưa đủ dùng để chống đỡ dã tâm cùng quật khởi của hắn, hắn muốn không chỉ là danh chấn thiên hạ, mà là danh ‘Chấn’ thiên hạ.