- Dừng tay!!
Mãng Vương kinh hãi gầm thét, đập mạnh bước chân lao lên, xông về phía Cầu Lân.
- Cứu ta!
Yến Lâu trong quay cuồng mạnh mẽ thức tỉnh, dù sao cũng là cường giả Thánh Võ cảnh, hắn cuồng liệt phóng thích năng lượng, khống chế thân thể, thê lương kêu cứu, nhưng mà... Vừa mới dừng lại, vừa mới phát ra thanh âm, hắn cứng đờ ở nơi đó, trái tim hung hăng nhảy dựng lên, bất ngờ xoay người.
Cầu Lân thế nhưng ở phía sau hắn, tóc dài tung bay, đồng tử dựng thẳng như mắt yêu, tà khí lẫm liệt, trong phút chốc Yến Lâu kinh hồn xoay người, một quyền của Cầu Lân bạo phát ra, chính diện đánh vào trên đầu Yến Lâu, nắm tay bị huyết khí bao vây, kịch liệt xoay tròn, giống như một mũi tên đáng sợ, kết rắn chắc nứt vỡ đầu Yến Lâu.
Hoang dã yên tĩnh, yên tĩnh giống như chết.
Ánh mắt mọi người đều tập trung vào cái đầu bị nghiền nát của Yến Lâu, cảnh tượng rung động làm cho rất nhiều người trong nháy mắt này tim đều giống như lập tức ngừng đập. Ngay cả Mãng Vương cũng dừng ở trên đường, bình tĩnh nhìn một màn kinh hồn cách đó ngàn thước.
Chết rồi?!
Cầu Lân một quyền đánh chết cốc chủ Hoàng Phong cốc?!
Trong bóng tối, đội ngũ sát thủ Hoàng Phong cốc ẩn nấp hoảng sợ biến sắc, bắt nguồn từ hình tượng vô địch của cốc chủ trong lòng bọn họ, bọn họ toàn bộ cứng đờ tại chỗ, không thể tưởng tượng nổi há miệng.
Tông chủ Bách Hoa tông nhíu mày, lão già này càng ngày càng tàn nhẫn, ngay cả chuyện cũng không điều tra rõ ràng, hỏi cũng không hỏi, trực tiếp giết chết Yến Lâu. Yến Lâu bi thương, đường đường là vua sát thủ Bắc Vực lại rơi vào kết cuộc này, có lẽ ngay cả chính hắn cũng không nghĩ tới Cầu Lân sẽ thật sự giết hắn, ngay cả một chút phản kháng tượng trưng cũng chưa kịp.
Tông chủ Thanh Vân tông sắc mặt quái dị, tuy rằng hung hăng mở miệng ác khí, nhưng vẫn là bị Cầu Lân cường hãn đột sát làm kinh hãi.
- Thứ không biết tự lượng sức mình.
Con ngươi Cầu Lân tàn nhẫn dựng thẳng giá lạnh như băng, lóe ra lãnh mang chân thật mà yêu dị. Hắn nâng tay vung ra huyết khí nặng nề, quấn quanh thi thể Yến Lâu, hấp thu huyết khí của hắn, trong chốc lát ở đầu ngón tay hắn hội tụ thành một viên huyết đan tanh hồng, lớn như ngón tay cái, lại bắt đầu khởi động năng lượng huyết khí kinh người. Yến Lâu tuy rằng già rồi, nhưng huyết nhục Huyết Thánh Võ Cảnh vẫn rất sung túc, giữ lại cho cháu gái bảo bối của ta.
- Cầu Lân! Ngươi dám luyện huyết đan trước mặt mọi người!
Tông chủ Bách Hoa tông lạnh lùng, loại cấm thuật tàn nhẫn này ở Bắc Vực là rõ ràng bị lệnh cấm, chỉ là ngoại giới uy hiếp thực lực của Huyết Tà tông, chỉ cần bọn họ không phải làm quá đáng, không có ai thật sự quản, nhưng Cầu Lân hôm nay lại ở trước mặt mọi người đem cốc chủ Hoàng Phong cốc luyện thành huyết đan, hành động tàn nhẫn làm cho nàng khó có thể tiếp nhận.
- Dám nhúng tay vào chuyện bát tông ngũ Vương, không băm nát hắn cho chó ăn, đã là ta khai ân rồi.
Cầu Lân lạnh lùng quét mắt nhìn hoang dã xa xa, đám sát thủ Hoàng Phong cốc ẩn núp toàn bộ nằm sấp trên mặt đất, cả người rét run, không dám hé răng. Bọn họ mặc kệ bình thường cao ngạo cỡ nào, huy hoàng cỡ nào, lúc này thật sự sợ.
Những người góp vui ở xa xa cũng sợ hãi không nhẹ.
- Không hổ là người đáng sợ nhất Bắc Vực, tuồng còn chưa bắt đầu, liền trực tiếp giết cốc chủ Hoàng Phong cốc.
- Về sau đều đặc biệt ít chọc Huyết Tà Tông hơn, một đám người điên.
- Hoàng Phong cốc sẽ không dễ dàng tha cho Huyết Tà tông, bọn họ không dám báo thù Cầu Lân, nhưng không tránh khỏi sẽ đi ám sát những đệ tử khác của Huyết Tà tông.
- Huyết Tà Tông sợ qua ai?
- Cầu Lân thật mãnh liệt a! Giết Yến Lâu trước mặt Mãng Vương!
- Bát tông cùng kẻ địch, có người không coi trọng, giống tông chủ Bách Hoa tông, có người vô cùng coi trọng, giống tông chủ Huyết Tà tông.
- Trong Bách Hoa tông tất cả đều là nữ tử, vốn là không tranh giành với thế gian.
Mãng Vương tức giận:
- Cầu Lân, ngươi lạm sát Cốc chủ Hoàng Phong cốc, không sợ Hoàng Phong cốc trả thù?
- Ngươi nhúng tay vào Thanh Vân tông phản loạn, không sợ bát tông nuốt sống ngươi?
Cầu Lân thần sắc lãnh khốc, trong lời nói sát khí sâm sâm, hắn liếc mắt nhìn đại trưởng lão xa xa:
- Có dã tâm của kiêu hùng, không có mạng kiêu hùng, người thật đáng thương.
- Đều là sói, cần gì phải giả vờ. Tần Mệnh ở Lôi Đình cổ thành, ngươi muốn? Cũng không dễ dàng như vậy.
Đại trưởng lão mặt không chút thay đổi, không có bởi vì Yến Lâu bị giết mà bối rối, chỉ có lông mày vừa nhíu, căm hận vì Yến Lâu chết quá nhanh, ưu thế của phe mình ít nhất giảm ba phần.
Cầu Lân cười nhạo:
- Không biết xấu hổ, mắt không có tông quy, trong Thanh Vân tông lại nuôi một thứ như vậy, trách không được mấy năm gần đây rất ít nhân tài tuấn kiệt xuất hiện.
Lời này không chỉ mắng trên mặt Đại trưởng lão, cũng mắng Lý tông chủ đỏ mặt tía tai.
Đại trưởng lão lạnh lùng:
- Muốn chiến liền chiến! Ít ồn ào ở đây! Cầu Lân ngươi cũng không phải thứ gì tốt.
- Lý tông chủ, là ta giúp ngươi thanh lý môn hộ, hay là ngươi tự mình động thủ?
- Không tốn sức tông chủ hao tâm tổn trí, để cho ta tu dưỡng vài ngày, tự tay giết tên giặc này!
Tông chủ thoáng nhẹ u sầu, ít nhất Cầu Lân không phải chạy tới vì Tần Mệnh.
Cầu Lân không lạnh không nóng cười vài tiếng:
- Cũng tốt, đợi thêm năm ba ngày nữa, chờ quần hùng Bắc Vực tề tụ, tất cả mọi người đến xem tên ngỗ nghịch phản loạn này, người không hiểu liêm sỉ là bộ dáng gì, làm cho toàn bộ Bắc Vực đều nhớ kỹ khuôn mặt già nua này của hắn.
Cho dù đại trưởng lão thành phủ thâm trầm, nhưng lúc này sắc mặt cũng bị nhục nhã xanh mét, những lời này giống như đao cắt ở trên mặt hắn.
Mãng Vương chiến khí ngất trời, khí thế tăng lên đến cực hạn, nhắc nhở đại trưởng lão:
- Bớt nói nhảm với hắn, ta đến kiềm chế, ngươi tiến vào Lôi Đình cổ thành, bắt được Tần Mệnh!