Nhất định phải bắt được Tần Mệnh trước khi các tông khác đến, càng kéo dài về sau, càng có nhiều người đến, muốn mang Tần Mệnh đi càng khó.
Đại trưởng lão nhìn Lôi Đình cổ thành, sát thủ an bài đi vào thì sao? Sao lại vẫn không có động tĩnh, là đã mang theo Tần Mệnh vụng trộm rời đi, hay là xuất hiện ngoài ý muốn?
- Đại trưởng lão!
Mãng Vương quát lệnh, lúc này ngẩn người cái gì?
- Ngươi chủ công, ta phá thành!
Bàn tay sau lưng đại trưởng lão hướng về phía vùng ven rừng rậm làm thủ thế, nơi đó tiềm ẩn cường giả đến từ ba phương. Quản không được nhiều như vậy, nhất định phải thừa dịp loạn bắt được Tần Mệnh, bằng không càng nhiều người đến, chuyện càng phức tạp, cơ hội muốn lấy được Tần Mệnh cũng càng nhỏ. Còn nữa, da mặt hắn cũng thật sự không dày đến mức bị chế nhạo trước mặt cường giả toàn Bắc Vực, mau chóng bắt được Tần Mệnh, mau chóng rút lui.
Đám người Lãnh Sơn toàn bộ hiện thân, từ rừng rậm xông vào hoang dã, hướng Lôi Đình cổ thành nhanh chóng mãnh liệt xông lên.
- Sắp bắt đầu rồi!
Những người ở xa xa xem chiến đang nóng lòng muốn thử, chờ đợi mình cũng có thể nhặt được tiện nghi.
- Ta xem ai dám tới gần Lôi Đình cổ thành nửa bước!
Cầu Lân ngạo lập trên bầu trời cửa thành, tầng mây đầy trời kịch liệt cuồn cuộn, giống như sông lớn đỏ ngầu nối tiếp nhau, cảnh tượng kinh người làm cho người ta sợ hãi tim đập mạnh.
- Đại trưởng lão, tốc chiến tốc thắng, ta tận lực quấn lấy hắn.
Mãng Vương thực lực cường thế mà bá liệt, hắn có lòng tin quấn lấy Cầu Lân, không bao lâu, nửa nén hương là đủ.
- Phá thành, đồ sát, tìm Tần Mệnh.
Đại trưởng lão cao giọng quát lệnh, cách không chống lại Lý tông chủ, khí thế tăng vọt, chiến ý mãnh liệt. Đám người Lãnh Sơn ở phía sau hoang dã toàn bộ tăng tốc, linh lực trong cơ thể cuồn cuộn, ngoài cơ thể rực rỡ quang hoa, bọn họ phóng thích năng lượng kinh người, nhanh như chớp xẹt qua hoang dã.
Bọn họ đều là cường giả võ cảnh cao cấp, số lượng lên tới hơn năm mươi vị, cho dù Lôi Đình cổ thành lại xuất hiện Thánh Võ cảnh, bọn họ cũng có lòng tin phá hủy cả tòa thành trì, tàn sát toàn thành, ép buộc người Tần gia giao ra Tần Mệnh.
- Ngươi là ngoan ngoãn xem kịch, hay là cướp đoạt chúng Vương truyền thừa?
Lý tông chủ hiện tại thương thế nghiêm trọng, không chịu nổi thế công của Đại trưởng lão, chỉ có thể hướng tông chủ Bách Hoa tông phương xa cầu xin giúp đỡ.
Tông chủ Bách Hoa tông vẫn thờ ơ như trước, nhìn không ra biểu tình, cũng nhìn không ra nàng đang suy nghĩ cái gì.
- Giết!!
Mãng Vương thấy tông chủ Bách Hoa Tông do dự, lập tức phát động mãnh công, cuốn lên chiến uy ngập trời, giết về phía Cầu Lân.
- Giết!
Đại trưởng lão sải bước xông về phía Lý tông chủ.
Mà đám người Lãnh Sơn trong hoang dã toàn bộ tản ra, giống như mũi tên phóng nhanh, xẹt qua cỏ khô hoang dã, tránh đi chiến trường Thánh Võ cảnh, chạy về phía Lôi Đình cổ thành.
- Phụ thân! Ra tay đi, không thể chờ thêm nữa.
Sâu trong hoang dã, Hô Diên Trác Trác cầu xin phụ thân, đội ngũ Hô Diên gia tộc hơn ba trăm người đều ẩn núp ở chỗ này, tuy rằng không có thánh võ giả, nhưng nếu gia nhập chiến trường cổ thành, cũng sẽ là lực lượng không kém.
- Tần Mệnh ở trong cổ thành sao?
Hô Diên gia chủ ngưng mi nhìn chiến trường xa xa, hiện tại cục diện còn chưa rõ ràng, hậu quả nhúng tay mạnh mẽ khó có thể đoán trước. Hắn đã sớm qua tuổi dụng tâm dụng sự, cục diện càng phức tạp càng phải cẩn thận. Phía sau hắn là Hô Diên gia tộc khổng lồ, một bước đi sai, toàn tộc chôn cùng.
- Phụ thân! Lý tông chủ không có mang theo Tần Mệnh rời đi, mà là lưu lại mời chiến Bắc Vực, bên trong khẳng định có kỳ quái, ta tin tưởng bọn họ sẽ có biện pháp khác.
- Quả thật có kỳ lạ, cũng có thể là bọn họ cố ý hấp dẫn ánh mắt, tạo cơ hội chạy trốn cho Tần Mệnh.
Hô Diên Trác Trác đột nhiên quỳ gối trước mặt hắn, trên khuôn mặt thật thà không có bất kỳ nụ cười nào, nghiêm túc nói: - Phụ thân, hài nhi dùng đầu của con bảo lãnh, Tần Mệnh tuyệt đối sẽ không bỏ qua gia tộc của hắn. Ta hiểu được áp lực nếu hiện tại ngài ra tay, nhưng đại tai đại nạn tương ứng với đại phú đại quý. Nếu như chúng ta áp giải đúng, Huyết Tà Tông, Thanh Vân tông sẽ trở thành minh hữu tuyệt đối của Hô Diên gia tộc chúng ta.
- Nếu như bại, Hô Diên gia tộc sẽ gặp phải Mãng Vương tàn khốc chèn ép.
- Phụ thân! Đặt cược một lần!
Hơn ba trăm hộ vệ Hô Diên gia tộc đều ngưng mi nhìn phương xa, cũng đang chờ đợi quyết định của gia chủ.
Nắm đấm của Hô Diên gia chủ siết chặt lại buông ra, buông ra lại siết chặt, lông mày ngưng tụ thành một đường.
- Lại cho ta một lý do!
Hô Diên Trác Trác ngẩng đầu:
- Chúng ta dự đoán kết cục tồi tệ nhất, cổ thành hủy diệt, bát tông quyết liệt, ngũ Vương bại lui, Bắc Vực từ nay về sau lâm vào loạn chiến toàn diện. Hô Diên gia tộc ta có thể tổn thất một phần lợi ích, đối mặt với nguy hiểm cùng khiêu chiến, nhưng cũng có cơ hội quật khởi trong loạn thế, bởi vì chúng ta có Tần Mệnh! Phía sau Tần Mệnh có Huyết Tà Tông và Thanh Vân tông, còn có thể sẽ có... Thiết gia! Phụ thân, nguyện vọng lớn nhất của ngài trong cuộc đời là gì? Thủ thành, hay là đột phá!
Hô Diên gia chủ trầm ngâm hồi lâu, sâu kín nói:
- Hô Diên gia tộc phát triển đã đến bình cảnh, quả thật cần một hồi biến động lớn. Ta liền đánh cược truyền thừa huyết mạch của Tần Mệnh, ta liền đánh cuộc bát tông sẽ không dễ dàng tha cho Mãng Vương phủ. Ra tay đi, không tiếc bất cứ giá nào, thủ hộ Lôi Đình cổ thành.
- Lĩnh mệnh!
Lấy Ngưu Đại Hải cầm đầu, ba trăm cường giả Hô Duyên gia tộc tập thể gào thét, giống như là bầy thú đột nhiên nổi lên, giết chạy tới Lôi Đình cổ thành.