Chương 3161: Chôn vùi, bao tay hoàng kim
Chương 3161: Chôn vùi, bao tay hoàng kim
Khóe mắt Tần Mệnh co lại:
- Ngươi như vậy có ý tứ sao?
- Cái gì?
Dương Đỉnh Phong ngao lại môth tiếng:
- Bách Hoa cung có tiếng không có miếng, không có tuyệt sắc mỹ nữ?
Bầu không khí náo nhiệt trên phố dài lần nữa yên tĩnh thêm vài phần, không chỉ các mỹ nữ hai bên thềm đá không hài lòng, đằng sau Hoàng Kim Môn còn đi ra một vị phu nhân thiên kiều bá mị, mang trên mặt nụ cười mỉm, ánh mắt lại trở nên lăng lệ ác liệt.
Bách Hoa cung chính là phân bộ Lâm Lang các, mỹ nữ bên trong không người nào là trong trăm có một, nổi tiếng xa gần, rất nhiều đệ tử nhà giàu tới tham gia hội đấu giá đều sẽ chọn đi vào hưởng thụ một phen. Phàm là đi vào, liền không có một ai không hài lòng. Vậy mà giữa ban ngày, thậm chí có người tại trước cửa bọn hắn công nhiên kêu gào có tiếng không có miếng?
- Được được, không sai biệt lắm được.
Tần Mệnh không có tinh lực cùng hắn hồ đồ, quay người muốn đi.
Dương Đỉnh Phong lại quát lên một tiếng:
- Cái gì? Ngươi muốn gấp mười lần giá cả bao hoa khôi đứng đầu bảng hôm nay?
Bầu không khí lập tức nóng bỏng, phu nhân đang muốn đến răn dạy tỏa sáng hai mắt, gấp mười lần? Hoa khôi cũng không phải là ai cũng có thể hưởng dụng, từ trước đến nay đều là cấp bậc Thiên Võ Cảnh còn phải trăm vạn kim tệ. Nếu như là gấp mười lần...
Tần Mệnh không có cách với hắn, xoay người rời đi, không đợi bọn thị vệ qua đến mời, đã bay lên trời, chuyển đến quảng trường khác.
- Còn thật đi, khó chịu! Trong lòng không chừng nghĩ nhiều đây này, chết vẫn muốn sĩ diện khổ thân.
Dương Đỉnh Phong nhìn qua Tần Mệnh rời khỏi, không quan trọng nhún nhún vai.
- Vị gia này, bằng hữu kia của ngài giống như có ý kiến đối với Bách Hoa cung chúng ta a.
Phu nhân xinh đẹp kia nhẹ nhàng đi tới, mặc dù vũ mị mê người, lại không có nhan sắc phong trần, trên mặt chỉ có nụ cười yếu ớt để cho người khác thoải mái, đôi môi đỏ mọng hàm răng trắng sáng, đôi mắt ánh xanh, vô cùng động lòng người, so với đám thiếu nữ xinh đẹp tiếp khách ngoài điện, càng nhiều vài phần hương vị đẫy đà thành thục.
Dương Đỉnh Phong hài lòng đánh giá phu nhân, còn không kiêng nể gì cả chuyển một vòng, nghiêng thân thể theo cổ áo nhìn xuống:
- Muội muội tốt, nếu như ngươi lớn lên không xinh đẹp, ta còn có tâm tư nói chuyện với ngươi cả ngày, ngươi lớn lên xinh đẹp mê người như vậy, ta cũng chỉ muốn cùng ngươi lên giường.
Phu nhân cười khanh khách, khẽ đẩy Dương Đỉnh Phong:
- Ngài thật biết nói chuyện.
- Ha ha! Liền ngươi!
Dương Đỉnh Phong tương đương bá đạo, vung tay lên, ôm trọn phu nhân, không để ý ánh mắt kinh nghi xung quanh, cất bước đi vào phòng.
- A!
Phu nhân hoa dung thất sắc, nhưng rất nhanh đã ổn định, nhõng nhẽo cười nói:
- Ngài, các loại tuyệt lệ trên Bách Hoa Phổ mặc ngài chọn lựa, thiếp thân tàn hoa bại liễu, có thể nào đi vào mắt của ngài.
- Không cần nhiều lời! Liền ngươi! Hôm nay nhìn ta đây mở lớn hùng phong!
- Ngài vừa rồi không phải nói hôm nay chọn hoa khôi sao? Vừa hay là ban ngày, trong cung người không nhiều lắm, hôm nay hoa khôi còn không có xuất hiện, ta có thể giúp ngài đi dẫn...
- Cái gì hoa khôi hay không hoa khôi, ngài ta nhìn chính là mắt duyên, vừa ý ngươi, ngươi chính là hoa khôi trong mắt ta, đừng nói nữa, đi đi đi, hôm nay ngài ta làm ngươi một cân!!
Dương Đỉnh Phong khí thế hùng hồn, ngẩng đầu mà bước, trong ánh mắt quái dị của rất nhiều khách mời cùng nữ tử xinh đẹp hào khí đi tới hoàng kim môn.
- Đi dạo hoa lâu? Cái tên Dương tổ tông này thật đúng là lần lượt cho ta kinh hỉ, nhìn bộ dạng như vậy khẳng định không phải lần một lần hai, Tinh Linh nữ hoàng làm sao lại chọn cái tên gia hỏa như vậy làm người phát ngôn.
Tần Mệnh đối với Dương Đỉnh Phong tương đương im lặng, bản thân đi trên đường phố náo nhiệt phồn hoa, nhìn tinh anh các tộc lui tới, lưu ý dò xét lấy trang viên tửu lâu phụ cận.
Không còn Dương Đỉnh Phong, hắn ngược lại thanh tịnh, một lần dò xét, một lần suy nghĩ. Lúc trước quyết định đến Thiên Không Thành, là ước định tốt chỉ đoạt bảo không lạm sát, tận lực toàn thân lui đi, nhưng khi lại tới đây mới phát hiện tình huống Thiên Không Thành so với bọn hắn dự đoán muốn phức tạp hơn nhiều, không chỉ Vô Hồi Cảnh Thiên phái tới lượng lớn cường giả tọa trấn, tinh anh các tộc các phái đều lục tục ngo ngoe chạy đến. Từ trong nghị luận những người khác đều có thể cảm nhận được lúc này đây thịnh hội đấu giá đủ loại khác nhau so với trước kia, mà Kiếp Thiên Giáo, Sí Thiên Giới cùng các vô thượng Hoàng tộc đến, cùng với rất nhiều thế lực chưa bao giờ đến đây đều vượt qua vạn dặm hải vực chạy tới nơi này, đều dường như biểu thị bảo bối hội đấu giá lần này quan trọng vô cùng, hơn nữa đã bị để lộ một ít tin tức trước thời hạn.
Tần Mệnh tự mình hiểu được, dùng lực lượng của hắn và Dương Đỉnh Phong, muốn trong thế cục phức tạp như vậy làm loạn, quả thực là si tâm vọng tưởng, dù là lại điên cuồng đều quấy không được bao nhiêu sóng gió.